Trà Xanh Dụ Chàng Quân Nhân Sắt Đá Si Mê

Chương 4

Đã đâm lao thì phải theo lao, Âu Dương Nhuế giả làm vợ của người đàn ông, cố ý rêи ɾỉ lên một tiếng.

Hạ thân của Lạc Dương vừa đẩy lên một cái, một bàn tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ, cọ xát về phía khu rừng đen vừa ấm áp lại bí ẩn của người dưới thân hắn.

Cửa động của nàng đã ướt từ lâu rồi, nếu không phải là Lạc Dương bị rượu làm cho mê mẩn, nhất định sẽ lập tức ý thức được người phụ nữ đang ở dưới thân mình không phải là vợ của hắn, vợ của hắn làm sao lại có thể ướt như thế này khi chưa có màn dạo đầu chứ?

Côn ŧᏂịŧ của Lạc Dương đều không cần dùng sức, chỉ cần nhẹ nhàng cọ xát một chút là đã có thể cắm vào bên trong tiểu huyệt đã ướt đẫm tao thủy của Âu Dương Nhuế.

Hắn cùng vợ mình vốn dĩ đang cố gắng để có thể mang thai, nên cũng không hề nghĩ đến việc mang đồ bảo hộ.

Côn ŧᏂịŧ của Lạc Dương bị tiểu huyệt kẹp rất chặt, cảm thấy hình như vợ còn càng ngày càng chặt hơn, Lạc Dương mạnh mẽ xoa bóp cặρ √υ' của người dưới thân, côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra liên tục, mỗi một lần đều có thể đẩy đến chỗ sâu nhất.

Lạc Dương của lúc này có phần thô bạo hơn thường ngày, đã có men say nên hắn lược bọ đi màn dạo đầu, cũng không cẩn thận quan sát biểu tình của người vợ dưới thân, chỉ lo mạnh mẽ thọc vào rút ra, kɧoáı ©ảʍ đã bao phủ hết toàn bộ cảm giác của hắn.

Âu Dương Nhuế cảm thấy dưới cơ thể của người đàn ông, toàn bộ cơ thể và tâm trí của nàng đều bị kiểm soát, tiểu huyệt bị va chạm hết lần này đến lần khác, kɧoáı ©ảʍ của nàng không chỉ là thân thể mà còn là tâm lý.

“Bảo bối, em chặt quá.” Âu Dương Nhuế nghe thấy giọng nói trầm ấm của một người đàn ông bên tai. Nàng nhỏ hơn Lạc Dương khoảng bảy đến tám tuổi, còn là thân thể cùng âʍ đa͙σ của cô gái trẻ, mà dươиɠ ѵậŧ thô to của Lạc Dương đã hung hăng lấp đầy cả người nàng.

Âu Dương Nhuế nỗ lực ức chế tiếng rêи ɾỉ của chính mình, nhưng kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt đánh tới, bàn tay to thô ráp của người đàn ông không ngừng mơn trớn mỗi tấc da thịt của nàng.

Đôi tay to thô ráp này là đôi tay cầm súng, là đôi tay chỉ huy phóng tên lửa, mà giờ phút này chúng lại dừng lại trên làn da trắng nõn mềm mại của nàng.

Âu Dương Nhuế cảm thấy tần suất hoạt động của người đàn ông trên cơ thể nàng đột nhiên bắt đầu nhanh hơn, liền biết hắn sắp muốn bắn, tự giác quấn quanh eo của hắn, nhẹ nhàng rêи ɾỉ thành tiếng.

Cuối cùng người đàn ông cũng không kìm nén được nữa, gầm lên một tiếng, côn ŧᏂịŧ hung hăng đẩy đến chỗ sâu nhất của nàng, bắn vào trong tiểu huyệt của cô gái trẻ.