Trà Xanh Dụ Chàng Quân Nhân Sắt Đá Si Mê

Chương 3

Đi đến phòng ngủ, hơi thở của người đàn ông trên giường có chút nặng nề, Âu Dương Nhuế nhẹ nhàng cúi người, nhìn khuôn mặt của người đàn ông qua ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào.

Vừa nhìn vào khuôn mặt với góc cạnh rõ ràng này, nàng liền cảm thấy hạ thể có một dòng nước ấm chảy qua, có chút say khướt, nàng bắt đầu chậm rãi cởϊ qυầи áo của mình ra, dưới áo khoác là một chiếc váy sơ mi ren màu trắng, mà dưới váy là chiếc áσ ɭóŧ ren màu hồng nhạt cùng qυầи ɭóŧ, Âu Dương Nhuế cởi hết đồ ra, sau đó xốc lên chăn chui vào trong l*иg ngực của người đàn ông trên giường.

Lạc Dương ở trong cơn say mơ hồ ngửi thấy một mùi hương quen thuộc trên người, liền mơ mơ màng màng nói: “Bảo bối?”

Giây tiếp theo, hắn liền cảm giác được một bộ thân thể mềm mại bóng loáng dựa vào trong l*иg ngực hắn.

Từ khi nào mà vợ của mình lại chủ động như vậy chứ? Cồn làm đại não của Lạc Dương ngừng hoạt động, nhưng dươиɠ ѵậŧ không chịu khống chế chút nào, lập tức cứng rắn như thiết.

Âu Dương Nhuế cảm giác được vật phía dưới của người đàn ông đang cứng lên chạm vào bụng nhỏ bóng loáng của nàng, khẽ cười một tiếng, một đôi tay nhỏ linh hoạt vói vào phía trong quần đùi của hắn, cầm vật cứng rắn kia.

“Thật lớn!” Trong lòng Âu Dương Nhuế kinh hô một tiếng.

Lúc này Lạc Dương cảm nhận được một đôi tay mềm mại đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ côn ŧᏂịŧ của hắn, cảm giác say khướt trong phút chốc thanh tĩnh vài phần, mở to mắt muốn nhìn một chút người vợ trong l*иg ngực.

Khuôn mặt ngược lại với ánh trăng làm hắn không nhìn rõ được, nhưng cặρ √υ' trắng nõn cùng mùi hương quen thuộc này ngay lập tức khiến hắn như chìm trong ngọn lửa của du͙© vọиɠ.

Âu Dương Nhuế mới vừa chủ động được một phút, giây tiếp theo đã bị người đàn ông đè ở dưới thân.

Cánh môi của người đàn ông lập tức bao phủ lên, một con bàn tay to xoa phần mềm mại trước ngực của nàng, Âu Dương Nhuế không nhịn được mà rên lên một tiếng, ngay sau đó phát hiện dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông vốn trong tay nàng đã bại lộ ngoài không khí, nóng bỏng giống như trái tim đang đập loạn của nàng.

Một bàn tay của Lạc Dương cởϊ qυầи đùi của mình ra, côn ŧᏂịŧ giống như tỏ ra nghịch ngợm bắn từ trong quần ra, trực tiếp chụp đánh ở cửa huyệt của Âu Dương Nhuế.

Trong bóng đêm, Âu Dương Nhuế thế mà không hiểu sao lại đỏ mặt, tim đập rất nhanh.

Nụ hôn đầu lưỡi của Lạc Dương chuyển thành hôn nhẹ, nụ hôn xẹt qua cổ của nàng rồi tới vành tai, Âu Dương Nhuế nghe được âm thanh trầm thấp của người đàn ông: “Bảo bối, chồng muốn em rồi.”

Âu Dương Nhuế biết người đàn ông nhận nhầm nàng thành vợ của hắn, trong nháy mắt thế mà lại có chút ghen ghét với người vợ này của Lạc Dương.