Võ Nhân Giang Hồ

Chương 13: Độc Cô Cửu Kiếm

Trận 8, Phi Long đấu với Mạnh Đạt.

Với thân phận là một người trong Lục Phiến Môn, tổ chức đặt biệt thuộc về hoàng đế, có quyền tiền trảm hậu tấu, hắn rất vô tình, lãnh khốc.

Mạnh Đạt không nói lời nào, bộc phát tu vi Ý Tồn cảnh nhất trọng. Dùng tay thay đao thi triển "Liệt Dương đao", cùng tâm pháp "Liệt Dương công", chân đạp "Tật Phong bộ". Một đường hỏa nhận chém về phía Lâm Thiên, ẩn chứa hỏa ý và đao ý với sức tàn phá dữ dội.

Lâm Thiên, chân đạp "Vô Song bộ pháp", thân pháp theo hướng "Long Hành Bách Biến" lao đến, tay trái đấm ra "Cuồng Thú quyền" mang theo thú ý và quyền ý đối chiến trực diện với Mạnh Đạt.

Hai lực lượng khổng lồ lao vào nhau, tạo ra một làn sóng xung kích ra xung quanh, làm một số người xem xung quanh ngã nhào.

Lâm Thiên bị đẩy lùi ra sau vài bước. Mạnh Đạt thì bị dư chấn đẩy văng ra, hốt lên:

"Không thể nào, lực lượng ta lại thua hắn".

Lý Minh trên thượng tọa, suy ngẫm: "Sao ta cảm thấy uy lực của tên Phi Long này, lại mạnh hơn lúc trước".

Lâm Thiên với quyền pháp và nội công đều đã siêu việt Tử cấp võ học, cùng với khí vận "Trời sinh thần lực", lực lượng hắn đã cao hơn một võ giả Ý Tồn cảnh nhị trọng thông thường rồi.

Mạnh Đạt thay đổi chiến thuật, chân đạp "Tật Phong bộ", tay đổi đao thành chưởng thi triển "Truy Hồn chưởng pháp", nhằm đánh theo kiểu tằm thực, tìm điểm yếu và sơ hở đối thủ.

Nếu giặc đánh như vũ bão thì không đáng sợ, đáng sợ là giặc gặm nhấm như tằm ăn dâu.

Lâm Thiên, chân đạp "Vô Song bộ pháp", quyền đổi thành "Tam bộ Xà Miêu Hạc quyền", quyền pháp nhanh, uyển chuyển nhưng độc. Vì hắn biết tiếp tục thi triển "Cuồng Thú quyền" với một đối thủ di chuyển liên tục là đều ngu ngốc.

Lâm Thiên cùng Mạnh Đạt như con chim cắt, quần nhau trên sàn đấu.

Qua một lúc sau, chưởng pháp và bộ pháp của Mạnh Đạt đã bị Lâm Thiên nắm hết. Không có đao ý và hỏa ý, hắn liên tục bại lui.

Lâm Thiên nhân cơ hội đó, "Phi Hạc quyền" đánh vào hai chân Mạnh Đạt, tiếp theo "Linh Xà quyền" đánh vào lòng ngực hắn, cuối cùng một cú tát như trời giáng bằng mu bàn tay, với "Hắc Miêu quyền" vào đầu hắn.

Mạnh Đạt choáng vàng, nhân cơ hội Lâm Thiên đang ở gần, vung tay áo phóng ra "Vô Tình tiêu", nhưng rất tiếc nó đã trượt.

Lâm Thiên tung thêm một quyền ngay ngực Mạnh Đạt khiến hắn thổ huyết và gục xuống.

Chiến Hùng tuyên bố: "Phi Long chiến thắng".

Dương Từ nói: "Tay trái của hắn cũng mạnh như tay phải đã bị chặt đứt vậy, chắc hắn là người thuận cả hai tay. Hắn như một con thú dữ vậy, cách đánh khá giống với bọn "Vạn Thú Sơn Trang"".

"Tiếc là tay phải của hắn đã bị mất rồi, sẽ không thể học được bí kỹ "Phân tâm nhị dụng", nếu không, hắn thật sự là một con quái vật đấy" Đông Phương Bá nói.

Độc Cô Thiên tiếp lời: "Ngươi tưởng "Phân tâm nhị dụng" dễ luyện lắm sao, không phải người thuận cả hai tay nào cũng luyện thành đâu".

Trận 13, Lâm Thiên đấu với Đông Phương Vũ Phong.

Vũ Phong bước lên đài, hướng về Lâm Thiên và nói: "Ngươi thật sự rất mạnh đấy, ta muốn đấu với ngươi ở trạng thái mạnh nhất, nhưng thật đáng tiếc".

Vũ Phong bộc lộ ra tu vi Ý Tồn cảnh nhị trọng, rút kiếm thi triển "Nhật Nguyệt kiếm pháp", chân đạp "Yên La bộ pháp".

Mũi kiếm của Vũ Phong như một mặt trời nhỏ, sáng chói và nóng rực. Kiếm pháp khiến cho kẻ thù mờ mắt, và thiêu đốt vạn vật với một nhát đâm. Đó chính là "Nhật kiếm thức" trong "Nhật Nguyệt kiếm pháp".

Lâm Thiên tung ra "Cuồng Thú Quyền", Thú ý và quyền ý lao vào như những con thiêu thân, phá nát kiếm ý của Vũ Phong.

Hai loại ý cảnh nhất trọng của Lâm Thiên cùng với khí vận "Trời sinh thần lực" hoàn toàn áp đảo kiếm ý nhị trọng của Vũ Phong.

Đột nhiên, Vũ Phong biến chiêu, một đường kiếm lạnh thấu xương chém tới Lâm Thiên với tốc độ cao. Một nhát chém khiến cho không khí xung quanh khi nó đi qua giảm xuống. Đó chính là "Nguyệt kiếm thức" trong "Nhật Nguyệt kiếm pháp".

Nhưng "Nguyệt kiếm thức" không nhanh bằng "Xá Sinh Ma Đao" của Thiết Chung, và Lâm Thiên đã thấy được chiêu thức này đã được Vũ Phong thi triển ra, trong trận thua của Vũ Phong khi đấu với Độc Cô Thành, nên hắn đã né được.

Vũ Phong cười nói: "Đúng như ta dự đoán, ngươi thật sự rất khó chơi, nếu ngươi có thể đánh bại Độc Cô Thành, ngươi sẽ trở thành quán quân. Ta cũng không muốn một tên ngạo mạn như hắn đạt "Trạng nguyên" đâu, Hahaaha".

"Tướng quân, Ta chịu thua" Vũ Phong hướng về Chiến Hùng nói.

Trận 16, Lâm Thiên đấu với Mạc Hoa.

Mạc Hoa, chính là nữ nhân duy nhất còn lại trong cuộc thi "Trạng nguyên" này, là người của Mạc gia, tinh thông "Khôi lỗi thuật".

Mạc Hoa, đã thất bại trước Độc Cô Thành, và Đông Phương Phong Vũ, cô ta đã không còn cơ hội dành được "Trạng nguyên" nữa rồi.

Mạc Hoa hướng về Lâm Thiên trêu đùa, nói: "Ta đã không còn cơ hội đạt danh hiệu "Trạng nguyên" , nhưng nếu ta đánh bại ngươi, ta sẽ thành kẻ gạt giò vĩ đai đấy chứ".

Mạc Hoa bộc phát tu vi Ý Tồn cảnh nhất trọng, truyền chân khí vào các sợi dây con rối, điều khiển một khôi lỗi, lao đến tấn công Lâm Thiên.

Khôi lỗi với 2 tay cầm 2 thanh đao, bộc phát đao ý chém liên tiếp vào Lâm Thiên.

Lâm Thiên thi triển "Nê Thu công" né tránh đao chiêu của khôi lỗi, đồng thời tung một quyền vào nó.

Khôi lỗi bị quyền ý và thú ý đánh văng ra xa, nhưng nó vẫn tiếp tục đứng lên và lao đến tấn công Lâm Thiên dưới sự điều khiển của Mạc Hoa.

"Cơ quan khôi lỗi dúng là cứng thật, phải tấn công người điều khiển" Lâm Thiên nghĩ thầm.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Lâm Thiên liền cởi giày ra và tung một cước về hướng của Mạc Hoa, nhưng cô ta đã né được.

Mạc Hoa tiếp tục đều khiển khôi lỗi tấn công Lâm Thiên, nhưng cô ta nghe một cái mùi rất kì kì, liền tự hỏi: "Mùi ở đâu mà thúi vậy ?".

Khi Mạc Hoa mất tập trung, Lâm Thiên nhân cơ hội đạp bộ pháp cùng với thân pháp "Long Hành Bách Biến", tiếp cận và tung một cước vào Mạc Hoa.

Mạc Hoa thi triển bộ pháp né được, nhưng ở vị trí quá gần, một luồng khí từ cước pháp ập vào mặt.

"Con mợ nó, thối quá" Mạc Hoa vừa bịt mũi vừa nói.

Lâm Thiên tiếp tục tung cước pháp vào Mạc Hoa, cước phong với mùi vị quyến rũ liên tiếp ập vào mặt cô ta.

Đó chính là "Thối Phong cước", hắn đã luyện bằng cách không rửa chân và mang tất ướt trong 1 tháng.

Mạc Hoa tiếp tục chửi rủa: "Bỉ ỏi, vô liêm sỉ, giống như mẹ ta đã nói, bọn đàn ông đều dơ bẩn như nhau".

Sau đó, Mạc Hoa vừa bịt mũi, quăng luôn khôi lỗi cơ quan, chạy ra khỏi võ đài trước vẻ mặt khó hiểu của mọi người.

Chiến Hùng tuyên bố: "Lâm Thiên chiến tháng".

Trận đấu cuối cùng, Lâm Thiên đối chiến Độc Cô Thành.

Độc Cô Thành ngạo mạn nói: "Phi Long, ngươi rất mạnh, nhưng ta rất thích dẫm đạp lên những tên như ngươi".

Nói xong, Độc Cô Thành bộc phát tu vi Ý Tồn cảnh tam trọng.

Vô Trần đại sư nói: "Chỉ mới 29 tuổi mà đã là Ý Tồn cảnh tam trọng, rất xứng với tên họ của mình, người của Độc Cô gia thật sự đều tài năng".

"Hahaaha, đại sư đã quá lời rồi, Thành nhi vẫn còn phải học tập nhiều" Độc Cô Thiên khoái chí.

Lý Minh tiếp lời: ""Độc Cô Cửu kiếm" của Độc Cô gia là Hoàng cấp võ học, đứng thứ 4 trên trên Bách kiếm phổ, ta nghĩ tên Phi Long này không có nhiều cơ hội chiến thắng đâu".

"Cuộc sống luôn chứa đựng những đều bất ngờ, nếu chúng ta có suy đoán và biết trước kết quả, thì chúng ta cần phải ở đây theo dõi làm gì. Giống như tên Thiết Sư vậy, rất tự tin vào đứa cháu của mình, nhưng hắn đang trốn đến chỗ nào để khóc lóc rồi" Dương Từ nói.

Thiên Phong vui vẻ: "Nói hay lắm, Hay chúng ta cùng nhau đánh cược đi, Hahaaha".

Trái ngược với sự sôi nổi trên thượng tọa, không khí trên võ đài vẫn yên lặng.

Một cảnh tượng trái ngược với tưởng tượng mọi người, đây sẽ là một trận đấu long trời lở đất.

Lâm Thiên vẫn đứng yên ở đó, không hề có một động tác gì.

Độc Cô Thành thắc mắc: "Hắn đang làm gì vậy ? Sao hắn không xuất chiêu ?".

15 phút trôi qua, Độc Cô Thành và Lâm Thiên, cả hai chỉ hai mắt nhìn nhau, không một bên nào làm ra hành động gì.

Mọi người dân đang theo dõi dưới khán đài, bất ngờ với sự việc đang diễn ra, có người suy nghĩ và nói:

"Ta nghe nhiều người kể là cao thủ trên giang hồ đạt đến cảnh giới cao, họ có thể đánh nhau chỉ qua ánh mắt, chỉ cần liếc mắt một cái có thể gϊếŧ người. Hai bọn họ đang đánh nhau ầm ầm bằng ánh mắt đấy, có đều chúng ta không thể nhìn thấy thôi".

Trên thượng tọa, các vị tướng quân và gia chủ vẫn đang chưa hiểu việc gì đang xảy ra.

Vì họ biết, Lâm Thiên và Độc Cô Thành chỉ đứng yên, không làm gì cả. Do họ hiểu chỉ những cường giả Hóa Nguyên cảnh như họ mới có thể đánh nhau bằng ánh mắt thôi, còn hai tên này chỉ mới Ý Tồn cảnh

Chỉ có Độc Cô Thiên mặt đã biến sắc, đằng đăng sát khí, đôi bàn tay siết lại, hình như hắn đã nhận ra điều gì.

Vô Trần đại sư, ngồi kế bên đã cảm nhận được sát khí của Độc Cô Thiên, chỉ lắc đầu và mỉm cười.

5 phút sau, Lâm Thiên vẫn đứng yên bất động, Độc Cô Thành thầm mắng: "Con mợ nó, nó không ra chiêu thì ta lấy gì để ta phá".

Mọi chuyện đã vỡ lẽ ra, "Độc Cô Cửu kiếm" gồm có: Tổng Quát Thức, Phá Kiếm Thức, Phá Đao Thức, Phá Khí Thức, Phá Chưởng Thức, Phá Tiễn Thức, Phá Thương Thức, Phá Tiên Thức, Phá Sách Thức.

Chỉ có Tổng Quát thức là dùng để chủ động tấn công, còn 8 thức còn lại chỉ chờ đối phương ra chiêu rồi phá giải.

Cách tấn công của "Độc Cô cửu kiếm" là chờ đối thủ ra chiêu trước, rồi mới dùng chiêu thức phá giải, sau đó lại dùng Tổng Quát thức tấn công.

Mọi thành viên trong Độc Cô gia luôn kiêu ngạo với thứ kiếm pháp mang tên gia tộc mình và luôn tự hào tuyên bố câu cửa miệng rằng "Nhất kiếm phá vạn pháp".

Nhưng hôm nay, một thành viên trong gia tộc Độc Cô gia đã gặp phải một hòn đá tảng, khó nuốt.

Đối với mọi đối thủ trước, Độc Cô Thành luôn chờ kẻ địch ra chiêu trước rồi phá giải sau đó lại tấn công, giống như đòn phản công vậy. Từ đầu giải đấu đến giờ hắn chỉ dùng 2 chiêu kiếm để đánh bại tất cả địch nhân, chưa cần đến chiêu thứ 3.

Nhưng hôm nay, hắn gặp Lâm Thiên, một kẻ vẫn đứng bất động, sừng sững, và đầy sự nguy hiểm.

Lâm Thiên chắc cũng sẽ không ngờ, mình chỉ cần đứng yên nhìn thôi, mà sau này đã hủy hoại cả một gia tộc lớn.

Độc Cô Thành tức tối, chân đạp "Kiếm bộ", thi triển Tổng Quát thức trong "Độc Cô Cửu Kiếm" lao đến tấn công Lâm Thiên. Thi triển Tổng quát thức trước mà không phá giải chiêu thức trước để lấy lợi thế, "Độc Cô Cửu Kiếm" đã giảm nửa uy lực rồi.

Thấy Độc Cô Thành lao đến, Lâm Thiên tung ra "Cuồng Thú quyền", mang theo quyền ý và thú ý sát phạt.

Độc Cô Thành liền biến chiêu, thi triển "Phá Chưởng thức".

Với sự khắc chế của "Phá Chưởng thức" cùng với kiếm ý tam trọng, "Cuồng Thú Quyền" của Lâm Thiên bị triệt tiêu hoàn toàn.

Độc Cô Thành nhìn Lâm Thiên, thấy hắn vẫn tiếp tục đứng yên và nở nụ cưởi đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Lâm Thiên chỉ dùng một chiêu, mà Độc Cô Thành đã dùng hai chiêu rồi.

Trong chiến đấu, đối thủ mới xử ra 1 chiêu, mà bạn phải thi triển ra 2 chiêu, thì bạn đã chậm hơn người ta, thì bạn đã thua rồi.

"Con mợ nó, hắn đã nhìn ra điểm yếu của kiếm pháp gia tộc ta rồi sao, hắn phải chết" Độc Cô Thành thầm mắng và đằng đằng sát khí.

Độc Cô Thành tiếp tục lao đến thi triển Tổng Quát thức tấn công Lâm Thiên.

Lâm Thiên thi triển "Cuồng Thú quyền" ra nghênh tiếp, Độc Cô Thành tiếp cận, Tổng Quát thức chỉ là hư chiêu, hắn chuyển đường kiếm thành Phá Chưởng thức.

Nhưng Độc Cô Thành đâu ngờ được, "Cuồng Thú quyền" cũng chỉ là hư chiêu, Lâm Thiên lại đánh tay về phía hông bên phải rút thanh đao xử ra "Phá Nhạc đao pháp".

Đối diện với đao pháp Phá chưởng thức vô dụng, Độc Cô Thành bị chém thương cánh tay cầm kiếm, nên vội vàng thi triển "Kiếm bộ" rút ra xa.

Lâm Thiên mỉa mai nói: "Tay bị thương rồi, ngươi còn cầm kiếm được không ?".

"Tao sẽ gϊếŧ mày" Độc Cô Thành tức tối.

Lâm Thiên vung tay chém ra một đao quỷ khốc thần sầu.

Độc Cô Thành liền thi triển ra Phá Đao Thức, nhưng trên mặt hắn hiện lên một đường máu chảy dọc, hắn đã bị chém làm hai.

Chỉ trong một giây lát, không khí xung quanh trở nên vắng lặng lạ thường, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được tiếng.

Người dân đang đứng dưới võ đài, không nói một lời nào, vì họ mắt chữ a mồm chữ o khi chứng kiến một đường đao phong uy lệ.

Trên thượng tọa, kẻ thì thở dài, người thì lắc đầu, tên thì cười nhếch mép.

Một lúc sau, mọi người đã hoàn hồn lại, vỗ tay và hô vang cái tên giả của Lâm Thiên.

"Phi Long vô địch".

"Ta chỉ mới 40 thôi, Trạng nguyên Phi Long, hãy gả cho ta đi".

Chiến Hùng tuyên bố: "Lâm Thiên sẽ trở thành tân "Trạng Nguyên", sẽ được chọn 2 con đường làm tướng hoặc làm quan. Đông Phương Vũ Phong đứng nhất cuộc thi văn sẽ được đào tạo trở thành quân sư, cố vấn".

"Ngoài ra ngôi vị Trạng Nguyên sẽ được triều đình ban thưởng 5000 lượng vàng, sẽ được vào bảo khố hoàng cung chọn 1 vật phẩm trang bị, 1 quyển nội công hoặc bí kỹ, 1 quyền võ kỹ, 1 quyển thân pháp hoặc bộ pháp hoặc khinh công, 1 thiên tài địa bảo".

"Ngôi vị Bảng Nhãn, sẽ nhận được 2000 lượng vàng, 1 quyển nội công hoặc bí kỹ, 1 quyển võ kỹ. Ngôi vị thứ Thám Hoa, sẽ nhận được 1000 lượng vàng, 1 quyển nội công hoặc bí kỹ".

"Nếu thí sinh đã hi sinh thì người nhà có thể nhận thay"

Lâm Thiên đang đứng trên võ đài vừa nghe tuyên bố, vừa thầm nghĩ.

"Độc Cô Thành, nếu ngươi không nắm bắt được và không nhìn rõ được đao pháp của ta, thì ngươi phá kiểu gì ?"

"Đó chính là điểm yếu thứ 3 của "Độc Cô Cửu Kiếm" mà gia tộc ngươi luôn tự hào đó"

"THIÊN HẠ VÕ CÔNG, DUY KHOÁI BẤT PHÁ".

"Độc Cô Thành à, ngoài việc phá giải, ngươi còn có nhiều cách khác để làm mà. Sao bọn người gia tộc ngươi chỉ chăm chăm đi phá chiêu người khác thế, nên ta mới không cần ý cảnh và võ kỹ siêu việt Tử cấp để đánh bại ngươi đó. Niềm tự hào của ngươi đã gϊếŧ chết ngươi đấy".

Lâm Thiên với vẻ mặt tái nhợt, vì đao pháp vừa rồi hắn thi triển chính là "Xá Sinh Ma đao".

Và mọi người cũng không biết rằng, Lâm Thiên chỉ mới bộc lộ 1 nửa sức mạnh của mình thôi, hắn đã che giấu vì sợ đối thủ của mình còn con bài tẩy nào khác

Lâm Thiên đã che giấu tu vi Ý Tồn cảnh nhị trọng của mình kể cả trong lúc chiến đấu nhờ vào "Quy Tức Công".

Trên thượng tọa, Thất vũ vệ, Thiên Phong cười lớn: "Độc Cô Cửu Kiếm, Hoàng cấp võ học. Độc Cô Cửu Kiếm, Hoàng cấp võ học, Hahaaha". Sau đó hắn lại dùng khinh công bay đi, để lại tiếng cười đầy mỉa mai của mình.

"Tài không bằng người mà thôi, Thành nhi thua rất xứng đáng" Độc Cô Thiên bàn tay siết chặt, đỏ và rung lên nhưng vẫn nở nụ cười trên môi.

Vô Trần đại sư chấp tay lại: "A Di Đà Phật".

Các vị cao thủ khác cũng không nói gì, tất cả đều ra về.

Vì tiệc vui đã tàn.

...

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Để đảm bảo chất lượng truyện thì mỗi ngày em sẽ ra 1-2 chương ạ.