Hắn Còn Đáng Sợ Hơn Cún

Chương 6: Dạy dỗ ngày đầu tiên 

Cẳng chân được quấn một lớp băng gạc dày, thịt bị xé rách không có cách nào may lại. Lật Thế cả buổi tối đau đớn chẳng thể chợp mắt, khóc suốt một ngày một đêm, cổ họng đau đến chẳng thể phát ra tiếng.

Bạch Giang Xuyên so với khúc gỗ lạnh lẽo chả khác là bao, hắn từ đầu đến cuối không an ủi cô một câu, thậm chí không cho phép cô lên giường. Bắt ép Lật Thế quỳ trên sàn nhà lạnh lẽo, nghe hắn nói từ nay về sau cô phải quỳ ở nơi này thường xuyên.

Cô không hiểu mình rốt cuộc đã làm sai chuyện gì.

"Tiểu Lật Thế, nếu em cứ muốn khóc, vậy cứ tiếp tục. Tôi chỉ cho em bảy tiếng nghĩ ngơi, sáng mai phải học cách trở thành Bin Laden thứ hai cho tôi.

Hắn ngồi trên giường cong eo, nhẹ nhàng vỗ đầu cô, ý cười lạnh nhạt.

Bin Laden thứ hai...chính là chó của hắn.

Lật Thế khuất nhục cúi đầu không ngừng khụt khịt mũi, lôi kéo hắn nghẹn ngào nói:

"Tôi...tôi biết mình không nên chạy trốn, có thể không đối xử với tôi như vậy có được không?"

Hắn cũng không đáp lại, chỉ leo lên giường nhắm mắt lại đi ngủ, cả cơ thể thoải mái ngã vào chiếc giường lớn mềm mại.

Bị hắn lơ đi, đầu gối Lật Thế quỳ đến không còn cảm giác, cuối cùng chống đỡ không nổi, cả người cuộn tròn trên nền nhà lạnh lẽo thϊếp đi.

Bạch Giang Xuyên thực sự tàn nhẫn, ngay cả chăn cũng không cho cô.

Đột nhiên một ly nước lạnh từ trên đỉnh đầu xối xuống,cô không kịp đề phòng bị sặc, nhanh chóng giật mình tỉnh dậy.

Ngầng đầu liền nhìn thấy hắn lạnh lùng đem nước trong ly đổ xuống hết.

"Tôi đã nói, chỉ cho em bảy tiếng đồng hồ. Làm chó của tôi thì phải nghe lời, không thể kém hơn Bin Laden được."

Cô lau nước lạnh lẽo trên mặt, bị sặc đến thở hỗn hển.

"Quỳ lên"

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Lật Thế trì hoãn hai giây, mới chậm rãi từ trên mặt đất bò lên, quỳ trên mặt đất, đầu gối ngay lập tức truyền đến cảm giác đau đớn..

Bạch Giang Xuyên ngồi trên mép giường chống hai chân, hai mắt hẹp dài lộ rõ vẻ gian xảo, vươn tay ra trước mắt cô.

"Bắt tay!”

Lật Thế trong phút chốc xấu hổ, tức giận đến đỏ mặt.

"Muốn ăn tát?"

Hắn đột nhiên giơ tay ra, giả bộ hướng mặt cô tát xuống, Lật Thế khóc sướt mướt vội vàng che mặt lại, mà Bạch Giang Xuyên cũng chỉ dọa chơi.

"Hiện tại biết nghe lời chưa?"

Lật Thế sợ hãi, cả người đều run rẩy, hắn lại một lần nữa đưa tay ra trước mặt cô, nói ra mệnh lệnh, "Bắt tay."

Lúc này, cô run rẩy đưa tay lên, đặt trong lòng bàn tay to rộng của nam nhân.

"Thật ngoan."

Bạch Giang Xuyên xoa đầu nàng, kéo ngăn tủ đầu giường ra, bên trong chứa rất nhiều đồ ăn vật, chính xác nói, là đồ ăn vặt dành cho chó.

Hắn lấy ra cái bánh nhìn như bánh quy, đưa tới bên miệng cô, "Ăn."

Nước mắt gần như không thể khống chế được rơi xuống, vươn đầu lưỡi, chậm rãi đem bánh quy đưa vào trong miệng, miếng bánh tanh gần như không thể nuốt nổi, trong miệng nhai thức ăn chó, hai sườn mặt bị căng phòng lên, giống như đang nhai sáp.

Nam nhân xoa đỉnh đầu mềm mại của cô nói, "Hôm nay còn chưa dập đầu với chủ nhân đâu, hiện tại làm cho anh nhìn xem, mỗi ngày tiểu Lật Thế đều phải học đem tự tôn chính mình hạ thấp xuống, như vậy về sau sẽ không xấu hổ nữa.

Trên mặt hắn nở nụ cười, nhưng người đang quỳ trước mặt, một chút động tác cũng không có, biểu hiện rõ cô không muốn.

"Chặc."

Chỉ cần một tiếng đều nghe rõ hắn đang bực bội.

Bạch Giang Xuyên đứng lên, Lật Thế cho rằng hắn đã bỏ qua cho cô, đột nhiên túm tóc lại bị lôi kéo về phía sau, da đầu gần như bị dật hỏng, cô thét chói tai bị hắn dẫn đến phòng vệ sinh.

Ném cô vào trong bồn tắm to rộng, còn hắn đứng bên cạnh bồn, cởi đồ ngủ xuống, bên trong thậm chí không mặc đồ lót, quái vật khổng cương cứng dựng thẳng trước mặt cô.

"Bạch...Bạch Giang Xuyên, anh muốn làm gì?" Cả gương mặt vì sợ hãi đều đã tái nhợt, cẳng chân đau đớn làm cô không thể động đậy.

Mà sắc mặt hắn vẫn lạnh lùng như trước, không nói bất cứ điều gì, ngay sau đó, một luồn nướ© ŧıểυ tanh nóng tưới thẳng vào mặt cô.

"A!"

Lật Thế trong đời chưa bao giờ chịu loại khuất nhục kinh tởm này, trong lòng kháng cự, thân thể căng cứng, cái gì cũng không quan tâm, bụm mặt thét chói tai, đầy tuyệt vòng tìm đường bò ra ngoài.

Qυყ đầυ không ngừng nhắm thẳng vào mặt cô, giống như đang chơi trò bắn súng, yeutruyen.net nướ© ŧıểυ mỗi lần đều xối trên đầu, trên mặt cùng với bên trong miệng Lật Thế, cô toàn thân chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen cùng quần đùi, hiện tại đã bị ướt tiểu của hắn làm chô ướt nhẹp, chất lỏng dơ bẩn cuồn cuộn không ngừng, gần như cọ rửa cả yeutruyen.net lớp phòng tuyến cuối cùng của cô.

Lật Thế nhắm mắt, miệng ngậm chặt không tiếng động khóc rống lên, muốn nắm lấy thành bồn tắm bò lên, mà Bạch Giang Xuyên lại không chút lưu tình chặn lại trước mặt cô, trực tiếp đem đầu cô ấn vào bồn tắm, loảng xoảng một tiếng, cả người chao đảo ngã xuống, toàn bộ nướ© ŧıểυ còn sót lại đều chảy vào trong miệng đang hé mở của cô.

"Thoải mái sao?"

Bạch Giang Xuyên cười lạnh, nắm tóc cô kéo lên, nhéo mặt cô, mạnh mẽ ép bức Lật Thế nuốt xuống nướ© ŧıểυ trong miệng.

"Đem nướ© ŧıểυ bên trong liếʍ sạch sẽ cho tôi, tôi nhìn em liếʍ, liếʍ không sạch kết cục như nào hẳn em đã biết, nếu bị đánh chưa đủ thì cứ tiếp tục chọc giận tôi.”

Lật Thế cả người ngây ngốc dựa vào cạnh bồn tắm, ánh mặt dại ra vì sợ, tóc đen bị nướ© ŧıểυ xối ướt nhẹp, dính trên mặt, mà trên gương mặt hồn nhiên bị đánh sưng hiện rõ dấu năm bàn tay. Cả người đều toả ra mùi tanh ghê người, không khống chế khóc đến xé lòng.

Bạch Giang Xuyên chỉ vào mặt cô, thấp giọng cảnh báo, "Còn khóc nữa ngay lập túc ăn 5 bạt tai! Mau liếʍ sạch sẽ cho tôi!"

Ngày đầu tiên dạy dỗ, cô ăn tổng cộng 21 cái tát, trừ bỏ mười lăm lần phảng kháng cùng với khóc lóc, còn lại đều là vì không làm tốt bị trừng phạt.

Lật Thế bắt đầu sợ hắn, so với sợ chó còn sợ hắn gấp bội lần.