Tường Thuật Tình Cảnh Đùa Giỡn Mỹ Nhân Trong Thâm Cung

Chương 2

Thái Hậu đỏ mặt nhìn cậu một cái, sau đó nghiêng người đi không nói lời nào.

Cú© Ꮒσα Tang Kỳ đã khó chịu vô cùng, cậu theo dõi màn đông cung sống này nãy giờ, dưới háng đã không kiềm chế được mà chảy nước da^ʍ từ lâu, mà miếng ngọc bội kia là bị đút sâu vào trong, không thể ngăn được nước sướиɠ làm cho ngọc bội trượt dần ra khỏi lỗ nhỏ.

Cậu chỉ có thể cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình, cố sức dùng thịt ruột kẹp chặt lấy mảnh ngọc nọ.

Từ góc độ của Tế Dương Đế vừa hay có thể trông thấy được lỗ ȶᏂασ hồng nhạt đang nhả ra nuốt vào ngọc bội của túi thơm, cứ thụt ra thụt vô đôi khi chỉ lộ ra được một góc ngọc bội dính đầy nước da^ʍ lóng lánh, rồi lại có khi cái miệng nhỏ đỏ bừng kia có thể nuốt chửng luôn mảnh ngọc không còn tung tích, chỉ còn vương lại sợi dây đỏ rũ xuống nối liền với cái túi thơm thêu tay tinh xảo thôi.

Hắn bèn ngứa ngáy muốn trêu đùa một chút, không còn tát vào mông múp của mỹ nhân nữa mà trái lại chỉ chơi đùa với cái túi thơm kia, mà Tang Kỳ chỉ có thể khép chặt c̠úc̠ Ꮒσα hơn nữa, cố hết sức điều chỉnh hơi thở để đảm bảo ngọc bội trong c̠úc̠ Ꮒσα không bị rơi ra.

Sau khi đυ. Thái Hậu đến bắn tinh, Tế Dương Đế rút dươиɠ ѵậŧ ướt sũng từ trong cái bướm da^ʍ ra rồi ngay lập tức thọc vào lỗ hoa vừa mới mất trinh cách đây không lâu của Tang Kỳ.

“Ưm ha~~” Cả người Tang Kỳ bị đυ. đến chồm người về phía trước, gần như là ngã vào trên người Thái Hậu.

Cậu được ra lệnh phải vừa hầu hạ dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Thái Hậu vừa chổng mông bị cᏂị©Ꮒ.

“Mẫu hậu, con dâu của người có khiến người sướиɠ không?” Tế Dương Đế nện cái bướm khít của Tang Kỳ, miệng thì cười nói.

Cu nhỏ của Thái Hậu bị khoang miệng nóng ấm nhẹ nhàng nhấm nháp, kỹ xảo khẩu giao của Tang Kỳ rõ ràng đã được huấn luyện qua chuyên môn, mỗi một lần hạ miệng bú ʍúŧ đều liếʍ đến đúng chỗ nhạy cảm, khiến cho chồi non nhỏ vốn đã bắn ra nhiều lần lại dựng đứng lên lần nữa.

“Ư… Đừng liếʍ, đừng liếʍ côn ŧᏂịŧ nhỏ của ai gia… Muốn bắn a a…”

Cuối cùng Thái Hậu cũng không nhịn được nữa, y chẳng còn nửa phần dáng vẻ đoan trang uy nghiêm như xưa, gần như là được chăm sóc đến nước nôi lênh láng, vậy mà lại cầu xin tiểu thϊếp của nhi tử: “Ha… Tang mỹ nhân, ngươi đừng mυ'ŧ nữa mà ~~ ai gia lại sắp… Lại sắp tới ư a…”

Tang Kỳ bị cᏂị©Ꮒ lỗ bướm, trong miệng lại không thể thốt ra bất cứ lời nào được. Cậu phút chốc đã cảm nhận được gậy thịt nhỏ trong miệng đang run rẩy bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ kia không mang mùi tanh nồng như tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoàng đế mà ngược lại còn tỏa ra mùi da^ʍ thoang thoảng, càng khơi dậy cơn động tình trong cậu.

Mà Thái Hậu đã hoàn toàn không còn sức nữa, cũng mặc kệ trong lỗ bướm vẫn còn đang ngậm tinh đặc của hoàng đế còn gậy thịt thì đang trong miệng con dâu mà mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Tang Kỳ bên này thay thế Thái Hậu hầu hạ dươиɠ ѵậŧ của Hoàng Thượng suốt cả đêm, cũng không biết đã bị bắn vào trong bao nhiêu lần, bụng nhỏ phình lên hệt như mang thai, mãi cho đến quá nửa đêm mới có thể nghỉ ngơi được.

Mà cậu cuối cùng cũng hiểu rõ được lời Hoàng Hậu nói, “Ban đêm Thái Hậu nương nương không an giấc” là ý gì rồi.

Buổi thiết triều hôm nay cũng không có chuyện trọng đại gì, quan viên bẩm tấu vài lời về những vất vả khổ nãi không liên quan, song ánh mắt lại thỉnh thoảng nhìn lên trên đài cao.

Trong số đó có Tả Tướng Tang Hòa là nhìn lâu nhất.

Thừa tướng trung niên 30 tuổi này được bảo dưỡng rất tốt, đến quan phục khô khan cũng không thể che đậy được dáng người thon thả của y, gò má yêu diễm vương vấn dáng dấp thanh lãnh, còn ửng hồng như ráng chiều khiến y càng trông như một yêu tinh quyến rũ.

Mà nguyên nhân khiến y thất thần, có lẽ là vì hoàng đế đang ở trên long ỷ đùa bỡn con trai trưởng của mình.

Miệng nhỏ đỏ hồng của Tang Du đang chôn dưới háng của Tế Dương Đế, đang rất cẩn thận hầu hạ cây gậy thịt to bự kia. Hương vị nam tính dưới thân hoàng đế quanh quẩn trong khoang miệng của cậu, bàn tay ton tướng thi thoảng lại ấn đầu cậu xuống, ép cậu ngậm càng sâu thêm nữa.

Cậu cũng biết dưới chín bậc thang sau lưng mình, phụ thân của cậu, cha cậu và vài đồng liêu khác đều dùng ánh mắt sáng quắc mà nhìn lên đài, nhìn xem cậu hầu hạ côn ŧᏂịŧ người đàn ông này ân cần đến mức nào.

Điều này khiến miệng lỗ bí ẩn trong vạt áo của cậu trong nháy mắt lại càng thêm ướŧ áŧ.

Hoàng Đế cảm nhận được khoang miệng mềm mại đang lấy lòng hầu hạ mình, lười biếng nói: “Chư vị còn có gì cần bẩm tấu không?”

Lần này Tang Hòa chắp tay tiến lên, giọng nói vẫn trong trẻo như xưa: “Thần có một chuyện muốn bẩm báo với bệ hạ.”

Tế Dương Đế cảm thấy hứng thú mà nhếch cằm, ý bảo người dưới đài kia tâu.

Cùng lúc người dưới đài lên tiếng thì cái miệng đang ngậm đồ vật của hắn bên dưới rõ ràng cứng đờ một chốc, ngay sau đó lại bú ʍúŧ càng thêm cẩn thận.

Tả Thừa Tướng vẫn ung dung cất lời: “Hôm qua vi thần vừa khám ra đã mang thai được ba tháng, thai khí không được vững cho lắm. Muốn xin bệ hạ cho nghỉ ngơi một thời gian.”

“Ồ? Vậy thì xin chúc mừng Tả Thừa tướng và Lưu thượng thư nhé.”

Hoàng đế vừa nói vừa xoa đầu người dưới háng, “Tang tần lại có thêm đệ đệ rồi.”

Nào ngờ Hình Bộ thượng thư lại chẳng hề tỏ ra vui mừng xíu nào. Hắn bước lên hành lễ: “Cái thai này của Tả Thừa tướng không phải cốt nhục của vi thần, thần không dám vui cùng.”

Hình Bộ thượng thư này xưa nay đều là mặt lạnh lòng lạnh, giờ phút này lời nói ra cũng lạnh lùng không có chút độ ấm nào.

Tả Thừa tướng không nói gì, cũng không quay đầu nhìn hắn, rõ ràng là đang cam chịu.

Hoàng Đế nhớ lại trong phủ của Tang Hòa có nuôi chừng mười bảy mười tám nam sủng, mấy tháng trước hắn cũng thường thường truyền y vào thị tẩm, trong lòng không khỏi nghĩ có khả năng trong bụng Tả Thừa tướng là hoàng tử cũng nên.

“Nếu đã như vậy thì Tang ái khanh cứ ở lại trong cung được không? Vừa hay gần đây Huệ Tần cũng đang hoài thai, phụ tử các ngươi ở chung một chỗ có thể giải khuây, cũng tiện cho thái y chăm sóc.” Hoàng Đế lại nghĩ rất có thể trong bụng của Tang Hòa là con của mình, còn nghĩ đến tư vị tuyệt vời khi chơi bụng bự bèn mở miệng đề nghị.

Huệ Tần này đúng là Tang Kỳ, cách đây không lâu cậu đã được chẩn đoán mang thai, trở thành song nhi tiến cung có bầu đầu tiên. Hoàng Đế vui mừng khôn xiết, không chỉ cho thăng chức cho cậu mà còn phong hào, hiện giờ địa vị trong cung còn cao hơn cả huynh trưởng Tang Du.

Không ngờ Tang Hòa cũng không chần chừ bao lâu mà đã gật đầu đồng ý: “Đa tạ bệ hạ quan tâm. Thần và hai nhi tử cũng đã lâu không gặp, vậy vi thần cung kính không bằng tuân mệnh.”

Tế Dương Đế vừa lòng gật đầu, tay xoa đầu người dưới thân mà nói: “Sau khi vào cung ngươi cũng nên dạy dỗ tay nghề hầu hạ người cho con trưởng này của người chút, đến khẩu giao cũng lóng ngóng như vậy, quả là kém xa so với đệ đệ.”

Tang Du vẫn luôn chôn mặt dưới háng của hoàng đế đỏ mặt, cậu tự ý thức được mình làm mất mặt cha và phụ thân, vậy nên càng ra sức phun ra nuốt vào để lấy lòng người bên trên.

Cái miệng nhỏ vụng về của thiếu niên tuy không mềm ấm dễ chơi thuần thục nhưng dáng vẻ tận lực khiến người ta thoải mái hệt như cún con kia lại khiến trong tâm can của Tế Dương Đế thích thú. Đôi mắt hạnh tròn xoe của Tang Du rưng rưng như đang chịu ấm ức khiến người nhìn lại càng muốn hung hăng khi dễ.

Lúc nói ra lời này cũng chỉ là muốn sau này càng có thể tùy ý đùa giỡn hai cha con này mà thôi.

Chưa được mấy ngày thì Tế Dương Đế đã phái người đưa Tả Thừa tướng nhập cung, ở cùng một chỗ với Tang Kỳ.

Hai mỹ nhân vừa mới hoài thai đều chưa đủ ba tháng, không nên cᏂị©Ꮒ quá mức, hoàng đế nhìn bọn họ mà thèm thuồng, nhưng mỗi ngày cũng chỉ gọi hai người tới cùng với Tang Du để cùng dâʍ ɭσạи gian da^ʍ.

“Du Nhi, banh chân ra nữa nào, tự mình dùng tay xoa hộŧ ɭε đi.”

Kia là Tang Hòa đang ôm bụng bầu mở miệng chỉ đạo.

Còn Tế Dương Đế ngồi một bên, trong lòng đang ôm Tang Kỳ hôn môi, dươиɠ ѵậŧ dưới háng đang thọc rút nhẹ nhàng trong cúc hoa của người trong ngực.

Tang Du chịu đựng cảm giác thẹn thùng, dùng ngón tay trắng nõn xoa xoa hộŧ ɭε nhỏ nọ, nhưng lại trơn trượt khỏi tay.

Tang Hòa khẽ nhíu mày: “Dùng hai ngón tay kẹp nó lại, đừng chỉ ngồi đó chảy nước!”

“Ưm ha…” Tang Du há miệng thở dốc, cậu đỏ mặt ngại ngùng bóp hộŧ ɭε trơn ướt cứ luôn trợt ra khỏi tay thật mạnh, trái lại còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân dưới càng thêm đẫm nước, gần như là đạt đến cao trào, song hộŧ ɭε da^ʍ kia lại không chịu nhú lên là bao.

“Ưm… Cha, có thể, có thể kẹp cái đó của đại ca trước… Lúc trước Kỳ Nhi ở nhà là luyện tập như vậy…” Tang Kỳ vừa bị hoàng đế cᏂị©Ꮒ trúng điểm nứиɠ trong c̠úc̠ Ꮒσα vừa thở dốc trả lời.

“Bướm da^ʍ này đúng là biết thương ca ca của ngươi, nhìn lại hộŧ ɭε của ngươi xem đã nứиɠ đến mức nào rồi này.” Tế Dương Đế đè nghiến điểm G của mỹ nhân trong lòng, bàn tay to lại không có ý tốt mà vuốt dươиɠ ѵậŧ đang dựng đứng sát vào bụng của đối phương, ngón tay thô ráp lại còn mò xuống mài mạnh lên hộŧ ɭε nhỏ đang chảy nước của mỹ nhân.

Hạt đậu nhỏ đã lâu không được thỏa mãn nào chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy? Tang Kỳ gần như lập tức run rẩy đạt đến cao trào, nước da^ʍ trong suốt phun từ bướm da^ʍ đói khát đọng thành từng vũng trên mặt đất, ướt nhem dầm dề…

Mà Tang Kỳ lại bị phụ thân không nương tay kẹp hộŧ ɭε vào kẹp gỗ, cơ thể cậu đột nhiên run lên vài cái, không nhịn được mà nức nở thành tiếng. Hộŧ ɭε nhỏ bị kẹp gỗ đè nặng khiến cậu vừa đau xót vừa hưng phấn khó tả, hạt đậu bị kẹp đè bẹp dí, toàn bộ lỗ hoa đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến co giật.

Ngay sau đó, miệng bướm đang co rút sắp lêи đỉиɦ lại bị cây gậy thịt to lớn vừa thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα Tang Kỳ cách đây không lâu đột ngột đâm vào, thịt bướm mấp máy lập tức hầu hạ dươиɠ ѵậŧ nam nhân đến sung sướиɠ, trong lúc cả người mỹ nhân đang run run cao trào thì hoàng đế cũng buông thả mình bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc vào sâu trong lỗ da^ʍ…

Xong xuôi, hai chân Tang Du bị trói bằng dây đỏ nằm sang một bên, đây là để đề phòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khỏi lỗ nhỏ của cậu, chỉ khi nào toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt đều được cơ thể cậu hấp thu hết thì mới được cởi dây trói trên đùi ra.

Tế Dương Đế thì mở chân ngồi một bên, Tả Thừa tướng quỳ xuống liếʍ sạch chất lỏng trên dươиɠ ѵậŧ của hắn, đến cả hai trứng dái đều được mυ'ŧ đến sạch sẽ.

Mỗi ngày phụ tử ba người và hoàng đế đều trải qua sung sướиɠ đến quên trời quên đất. Đợi cho cái thai của hai vị mỹ nhân tương đối ổn định thì thường xuyên cᏂị©Ꮒ hai cái bướm ướŧ áŧ mẫn cảm đang mang thai kia, tận cho đến khi hai cái lỗ nứиɠ đói khát kẹp dươиɠ ѵậŧ đến sắp bắn tinh thì lại bắn tinh vào trong tử ©υиɠ bị mình chọc cho động tình của Tang Du.

Thường thì hoàng đế không cần mở rộng là cũng có thể đâm đến miệng tử ©υиɠ của Tang Du, hắn sẽ vừa thọc ra rút vào trong tử ©υиɠ chặt chẽ đang khép kín nọ vừa vô tư khẩy kẹp gỗ đang kẹp trên hộŧ ɭε hoặc núʍ ѵú của cậu, mãi cho đến khi bướm nứиɠ của mỹ nhân không thể chịu được nữa mới bắn tinh vào trong tử ©υиɠ đang co rút kia.

Mà trong quá trình này, hai mỹ nhân đang mang thai vừa mới bị chòng ghẹo cho nứиɠ tình cũng chỉ có thể ôm bụng bự của mình nằm một bên quan sát, hoặc cũng chỉ có thể dùng ngón tay nhẹ nhàng an ủi chồi non nhỏ hay móc bướm, cho tới khi vơi bớt cơn khát khao tìиɧ ɖu͙© vừa bị khơi mào.

Trong cung cũng nhanh chóng truyền đến tin vui, là Thái Hậu lại được chẩn đoán mang thai.

Lúc này Tế Dương Đế mới nhớ đến đã lâu mình không có chừa ra chút thời gian đến thăm Từ An Cung, trong thời gian ba tháng đầu của thai kỳ vậy mà Thái Hậu lại muốn gạt hắn, song ở giữa kỳ thai lại thật sự chịu không nổi cô đơn mới kêu thái y đến nói bóng nói gió với hắn.

Nếu đã như vậy thì Tế Dương Đế cũng làm ra dáng vẻ như chẳng hề để ý. Qua ba bốn ngày, thái y lại đến ám chỉ đêm đến Thái Hậu của hắn không chịu nổi cô đơn nữa, còn tự mình an ủi đến kêu da^ʍ không ngừng, sau khi tất cả hạ nhân ở Từ An Cung đều nghe được rõ ràng, hắn mới cố tình chọn đêm khuya tĩnh lặng mà di giá đến thăm Từ An Cung.

Vừa bước đến cửa đã nghe được âm thanh không bình thường vang ra từ bên trong, đám tiểu thái giám bên ngoài đều đã đỏ mặt không dám nghe thêm, Tế Dương Đế lại trông thấy trong đám đó có một thái giám không phải là người trong cung Thái Hậu mà là của đệ đệ kia của hắn – Cũng chính là đứa nhỏ mồ côi cha từ trong bụng mẹ của Tiên hoàng và Thái Hậu, là Thập Cửu hoàng tử.

Thập Cửu hoàng tử cũng là song nhi, tuổi cũng đã đến độ có thể xuất giá. Có điều Thái Hậu không nỡ để cậu dọn ra khỏi cung quá sớm nên đến tận bây giờ vẫn luôn dời lại việc này.

Tế Dương Đế ngăn thái giám vào thông báo, rồi tự mình đẩy cửa đi vào trong viện. Ngay lập tức tiếng rêи ɾỉ của mỹ nhân từ trong phòng vang lên hết sức rõ ràng, trong đó không chỉ có tiếng ngâm nga quyến rũ thành thục mà còn có âm thanh rêи ɾỉ ngây ngô của thiếu niên.

Hắn không chút chần chừ mà đẩy cửa tẩm cung của Thái Hậu ra, quả nhiên trông thấy hai mỹ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang nằm ôm nhau trên giường.

Thân hình của Thái Hậu vẫn đẫy đà mê người như mấy tháng trước, núʍ ѵú đỏ bừng dường như còn to hơn một chút, đang dựng đứng đầy mọng nước, nom vừa đáng thương lại đáng yêu vô cùng. Mà điều hấp dẫn ánh mắt của hắn lại là cái bụng mang thai đang phồng lên kia, trắng nõn tròn trịa hệt như quả trứng gà đã bóc vỏ, còn có động tác vụng về của thiếu niên đang dùng vật gì đó cắm vào dưới háng ướt đẫm của mỹ nhân mang thai, hai bầu vυ' nho nhỏ đè chồng lên vυ' bự của mẫu hậu mình, càng nhìn càng thêm sắc tình.

“A ha… Hiến nhi, con mạnh tay chút nữa… Bên trái… Ưm ~~ Đúng rồi ở đó, chơi mẫu hậu mạnh lên a…”

Thái Hậu rên da^ʍ, da thịt cả người y như phát sáng đến chói mắt dưới ánh nến trắng, hai người mãi đắm chìm trong cơn động tình rõ là không phát hiện đã có người vào đến cửa.

Tế Dương Đế vừa lia mắt qua đã thấy rõ được thứ đồ đang cắm ở thân dưới của Thái Hậu… Đó là một đoạn nến màu đỏ còn mới tinh, bị bướm nứиɠ đói khát xem như bảo vật mà kẹp chặt, chỉ chừa lại nửa khúc chân được Thập Cửu hoàng tử nắm trong tay, đang dùng sức cắm rút.