Trong nội tâm nàng thầm rên, ta không tin ngươi không động tâm.
Tiểu tử, bộ túi da đẹp mắt này của ngươi bổn quân nhất định phải thu!
Lâm Phàm lắc đầu nói: "Thật cảm ơn ý tốt của sư muội, chẳng qua ta không muốn rời khỏi Ngọc Thanh tông, ta định một đời một thế đều tu hành trong Ngọc Thanh tông này."
Nghe vậy, sắc mặt Tuyên Tình Quân cứng đờ.
Nàng lại lần nữa đổi sang một bảo vật khác, nói: "Đây là Địa Linh Kiếm, có thể dễ dàng chém gϊếŧ cao thủ Kim Đan cảnh."
"Ách..."
"Không đủ? Ta cho ngươi thêm một lọ đan dược đột phá Kim Đan cảnh!"
"Này...
"Ta cho ngươi thêm một quyển công pháp luyện thể! Lại thêm ba quyển bí tịch pháp thuật!"
Này mẹ nó...
Thực sự giàu!
Nếu đổi lại trăm năm trước, chắc chắn Lâm Phàm không thể đỡ được, thật sự không muốn cố gắng.
Lâm Phàm do dự một chút nói: "Thật ra tu vi của ta đã là Nguyên Anh cảnh."
Hắn không tiếp tục ẩn giấu tu vi, bày ra tu vi Nguyên Anh cảnh tầng tám của mình, sau đó lại một lần nữa ẩn giấu.
Tuyên Tình Quân khϊếp sợ.
Chỉ nháy mắt nàng đã đoán được chân tướng, hỏi: "Ngươi...
chính là Trảm Thần trưởng lão?"
Lâm Phàm gật đầu.
Đối phương là Ma quân, nếu đối phương đã để mắt tới hắn, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Tuyên Tình Quân càng vui vẻ hơn. Không nghĩ tới ánh mắt mình lại tốt như vậy, vậy mà trực tiếp bắt được Trảm Thần trưởng lão thần bí nhất, cường đại nhất Ngọc Thanh tông.
[Độ hảo cảm của Tuyên Tình Quân với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ hảo cảm là tứ tinh]
Nàng lại móc một bình đan dược từ trong tay áo ra, nói: "Đây là nhất phẩm Nguyên Anh đan, có thể giúp ngươi nhanh chóng tăng trưởng tu vi."
"Một lọ đủ chưa? Không đủ, ta cho ngươi thêm một lọi"
Trong lúc nói chuyện, nàng lại móc thêm một lọ Nguyên Anh đan ra nữa.
Lần này Lâm Phàm thực sự không chống nổi.
Hắn thận trọng hỏi: "Sư muội, rốt cục ngươi có lai lịch gì?"
Lúc này Tuyên Tình Quân mới ý thức được bản thân mình đã bại lộ.
Chẳng qua chuyện này cũng không quan trọng, bại lộ thì bại lộ đi.
"Thân phận của ta là gì không quan trọng, sư muội muốn kết thành đạo lữ với sư huynh, không biết sư huynh có nguyện ý hay không?" Tuyên Tình Quân cười hỏi.
Lâm Phàm nhíu mày hỏi: "Ngươi có thể lấy ra nhiều bảo bối như vậy, chắc chắn không phải hạng đơn giản, ngươi có thể giúp chúng ta đối phó Thoa Y thánh giáo sao?"
Nếu có Ma quân ra tay, vậy mọi chuyện đều ổn thỏa!
Tuyên Tình Quân lắc đầu nói: "Không thể, ta chỉ để ý tới ngươi, không để ý Ngọc Thanh tông. Chẳng lẽ sư huynh lại tu hành vì Ngọc Thanh tông?"
Lâm Phàm im lặng.
Quả nhiên.
Muốn sai khiến Ma quân cũng không dễ dàng như vậy.
Nhưng hai bình Nguyên Anh đan này rất thơm, hắn rất khó cự tuyệt.
"Nếu như ta đồng ý với ngươi, ta phải trả giá cỡ nào?" Lâm Phàm cẩn thận hỏi.
Tuyên Tình Quân che miệng cười nói: "Ta cũng không ăn ngươi thật, đương nhiên chỉ cùng nhau tu luyện, mà ngươi cũng sẽ chỉ càng mạnh hơn hiện tại! Đây là chuyện cực tốt!"
[Tuyên Tình Quân muốn kết làm đạo lữ với ngươi, ngươi có lựa chọn bên dưới]
[Một, cự tuyệt, nam tu sĩ chúng ta há có thể bị nữ tử uy hϊếp, có thể đạt được thù hận của Ma quân, một lần truyền thừa thần thông kiếm đạo]
[Hai, tiếp nhận, hai người kết thành đạo lữ, nhiễm nhân quả khí vận, có thể đạt được thiện cảm của Ma quân, một lần truyền thừa thần thông]
Cự tuyệt Tuyên Tình Quân sẽ có kết quả gì?
Ma quân sẽ nhảy ra?
Đây chính là đại lão gần phi thăng!
Lâm Phàm thầm thở dài trong lòng, mở miệng nói: "Đã như vậy, ta đây sẽ kết làm đạo lữ với sư muội."
[Ngươi thành công kết thành đạo lữ với Tuyên Tình Quân, thu được một lần truyền thừa thần thông]
[Chúc mừng ngươi thu được thần thông —— Cân Đấu Vân 1
[Cân Đấu Vân: Thần thông thuyên chuyển, một lộn nhào đã đi tới vạn dặm]
[Hảo cảm của Tuyên Tình Quân với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ hảo cảm là 4.5 tỉnh]
Cân Đấu Vân?
Lợi hại!
Hai mắt Lâm Phàm sáng ngời.
Cái đồ chơi này hoàn toàn là thần kỹ chạy trốn!
Ha ha, đến lúc đó nếu Ma Quân xằng bậy, hắn trực tiếp lộn nhào nhảy tới vị trí cách đó vạn dặm.
Tuyên Tình Quân mỉm cười buông hai bình Nguyên Anh đan trong tay xuống, cười nói: "Từ nay về sau ngươi chính là đạo lữ của ta, ngươi tu luyện cho tốt, sau này ta cần ngươi sẽ tới tìm ngươi."
Nói xong nàng xoay người rời đi.
Lâm Phàm không nhịn được hỏi: "Ngoại trừ ta ngươi còn có đạo lữ nào khác không?"
Bước chân Tuyên Tình Quân hơi ngừng, hừ nói: "Làm sao có thể! Ta không nhìn trúng phàm thai, nếu không phải ta cần có một vị đạo lữ cùng tu luyện, ngươi lại cực kỳ cực kỳ đẹp trai, ta sẽ không lựa chọn ngươi!"
Nàng nhanh chóng rời đi.
Lâm Phàm nhìn hai bình Nguyên Anh đan bên mép giường, thật lâu không nói lời nào.
Hắc Ngục Kê cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Chủ nhân, nàng còn có thể ăn ngươi sao?"
Sau khi Tuyên Tình Quân rời đi, Lâm Phàm mở bình đan dược ra, hai bình đan dược mỗi bình có mười hai viên đan dược.
Hắn dùng lục đạo linh lực dò xét trước một chút, xác định đây không phải độc dược sau đó hắn mới bắt đầu dùng.
Rất nhanh hắn đã kinh hỉ phát hiện đan dược này có hiệu quả rất mạnh!
Mạnh hơn đan dược của Diệp Tam Lang không chỉ gấp đôi.
Không hổ là Ma quân, ra tay phóng khoáng!
Lâm Phàm cố nén kinh hỉ bắt đầu tu luyện.
Trong một tòa cung điện u ám dưới lòng đất.
Bốp! Bốp! Bốp...
Tiếng roi quất lên thân thể không dứt vang vọng.
Chỉ thấy Dương Thiên Đông và Chu Phàm bị trói trên cọc gõ, hai người áo tơi đang huy động trường tiên quất bọn hắn, tiên huyết rải đầy trên đất.
Xa xa có rất nhiều tu sĩ đang tĩnh tọa tu luyện thấy vậy không đành lòng nhìn thẳng.
"Ai, hai tu sĩ của Ngọc Thanh tông thật đúng là con lừa bướng bỉnh!"
"Đúng vậy, hàng năm bọn chúng đều muốn chạy trốn, sau đó chịu đòn nhưng vẫn không hết hi vọng."
"Thực sự đáng thương cảm."
"Vì sao Thoa Y thánh giáo không gϊếŧ bọn chúng đi?"
"Nếu như gϊếŧ bọn chúng đi, sao Thoa Y thánh giáo có thể mua chuộc lòng người được?"
"Thật ra theo Thoa Y thánh giáo cũng rất không tồi."
Các tu sĩ nghị luận ầm ĩ.