Bị Kẻ Sát Nhân Dạy Dỗ Thành Cẩu

Chương 2.2: ( bị dẫm chiết chân, trong miệng ngậm Ꮯôn Ŧhịt

Giang Du đau đến cả người run rẩy, khóe mắt chảy ra nước mắt.

Kẻ điên……

Chính là người điên!

“Chỉ thế này đã chịu không nổi?” Nam nhân rốt cuộc dừng lại, một chân đạp lên đầu Giang Du, cười hỏi: “Biết sai chưa?”

Giang Du trên mặt đất thở hổn hển, mặt bị nam nhân dẫm lên trên mặt đất cọ qua lại, sỉ nhục này, đau đớn cùng sợ hãi này, làm giọng cậu nghẹn ngào, ở dưới ép buộc của nam nhân, cậu mở miệng nói: “Tôi sai rồi…… Tôi sai rồi, tha tôi đi……”

Nam nhân không chút hoang mang hỏi: “Sai ở đâu?”

“Tôi không nên…… Không nên lấy đi quyển nhật ký gϊếŧ người rồi tự mình xuất bản…… Tôi không nên…… Không nên vừa rồi đánh anh…… Thực xin lỗi, thực xin lỗi, anh thả tôi… Ngày mai tôi mở họp báo xin lỗi…… Tôi… Tôi còn cho anh…… Thực xin lỗi……”

Nam nhân nghe xong, thở dài một tiếng: “Vẫn là quá nhiều tật xấu…… Chậm rãi dạy dỗ cậu đi.”

Hắn ngồi xổm xuống, cởi bỏ khoá cổ Giang Du, nhìn xuống Giang Du.

Giang Du màu da trắng nõn, làn da mịn màng, lông tóc trên người rất ít, nơi riêng tư căn bản không có lông, hắn xoa tóc mềm mại Giang Du, giây tiếp theo không lưu tình chút nào bắt lấy tóc Giang Du dùng sức giật lên.

“Ngô……” Đau nhức làm Giang Du nhăn mày.

Nam nhân vỗ vỗ mặt Giang Du: “Vậy cậu tính toán bồi thường tôi như thế nào?”

“Tôi…… Tôi đem tiền kiếm được trả lại cho anh…… Đều cho anh.”

Nam nhân cảm thấy thực buồn cười, hắn nói: “Như vậy đi tôi ra chủ ý này, về sau coi như cậu là chó của tôi, coi như bồi thường cho tôi.”

Giang Du sắc mặt trắng nhợt.

“Không…… Không được……”

“Bây giờ” nam nhân nửa ngồi xổm, lôi kéo đầu tóc Giang Du, đem mặt cậu dán sát hạ thể hắn, dươиɠ ѵậŧ nam nhân không biết khi nào dựng đứng lên, cách quần mà mũi Giang Du cảm thấy nóng bỏng: “Vậy trước tiên cậu liếʍ cho tôi đi.”

Làm gì vậy, không cần nghĩ đều đã biết.

Giang Du cảm giác hôm nay đầu óc đều choáng váng, xoang mũi hô hấp đều là hương vị của nam nhân, loại vũ nhục này làm cậu tức giận lại ghê tởm, cậu chán ghét lại lần nữa giãy giụa, cậu ghê tởm nhất chính là đồng tính luyến ái.

Mẹ nó, quả nhiên biếи ŧɦái chính là biếи ŧɦái.

Trong bóng đêm truyền đến tiếng khóa kéo, ngay sau đó, miệng cậu bị người mạnh mẽ mở ra, một vật ấm cùng hương vị nồng đậm, dươиɠ ѵậŧ thô to không có bất kỳ khúc nhạc dạo, trực tiếp cắm vào yết hầu cậu.

Nam nhân nổi du͙© vọиɠ, ở trong cổ họng liên tục thọc vào rút ra.

Dươиɠ ѵậŧ lần lượt không lưu tình chút nào cắm vào chỗ sâu nhất của yết hầu, làm cậu phản xạ tính nôn khan, mà trong cổ họng co rút làm nam nhân sảng khoái thở dài.

Sau đó, Giang Du trừng lớn mắt, cậu bắt đầu giãy giụa lên, hàm răng cọ qua cự vật của nam nhân, làm nam nhân kêu rên.

Ngay sau đó, nam nhân tức giận rút ra, Giang Du ngã trên mặt đất ho sặc sụa đến chết đi sống lại.

“Con mẹ nó dám cắn lão tử?”

Nam nhân đột nhiên kéo dây xích trên cổ Giang Du, tát mạnh hai phát lên mặt Giang Du.