Hai Nhặt

Chương 6: Ngón tay khuấy động (H)

Chương 6: Ngón tay khuấy động (H)

Editor: L’espoir

*

Ngón tay của người đàn ông vừa to vừa dài.

Phá vỡ thịt non đóng chặt, tiến quân thần tốc.

Cảm giác tồn tại quá mạnh mẽ, như thể một ngón tay đó có thể lấp đầy cô.

Mạnh Trừ theo phản xạ có điều kiện cong thắt lưng lên, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ như khóc như nức nở.

Lọt vào tai đàn ông, chẳng khác nào khơi dậy ham muốn sâu sắc hơn.

Ngón tay có chút gian nan di chuyển.

huyệt nhỏ vẫn chặt chẽ như vậy, giống như trước kia.

“Chồng em chưa từng thao em sao? Hay do anh ta quá nhỏ?” Giọng người đàn ông mang theo ý mỉa mai.

Vừa di chuyển ngón tay, vừa thấp giọng hỏi cô.

Thật chất ngay khi bị Chung Dần ngậm núʍ ѵú liếʍ láp, Mạnh Trừ đã ướt đẫm.

Lúc này tình triều trong cơ thể bị anh khơi mào, thế nên cô suýt chút nữa quên mất, mình đã kết hôn.

Thân là người đã có gia đình, lúc này cả người lại trần trụi nằm sấp trong lòng người đàn ông khác, chổng mông bị anh dùng ngón tay móc.

Đột nhiên ý thức được điều này, cả người Mạnh Trừ cứng đờ.

Cảm giác khuất nhục và xấu hổ gần như nhấn chìm cô.

Trong hoa huyệt vốn đang phun nước sung sướиɠ, dần dần khô cạn.

Chung Dần cũng ý thức được điều này.

Sắc mặt lạnh xuống, anh đột nhiên rút ngón tay ra.

Sau đó trực tiếp chà xát khe hẹp giữa hai miếng thịt, duỗi về phía trước âʍ ѵậŧ.

Các dây thần kinh dày đặc tập trung ở đó không chịu nổi sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ dù là nhỏ nhất.

Đầu ngón tay anh có chút thô ráp, cho dù dính nước da^ʍ của cô, khoảnh khắc nhéo hạt đậu nhỏ, Mạnh Trừ vẫn không nhịn được hét lên một tiếng lần nữa.

Hai chân vừa trắng vừa thẳng tắp, ngón chân bấu chặt vào ghế sô pha. Mông nâng lên, muốn tránh né cơn kɧoáı ©ảʍ bén nhọn này.

Mạnh Trừ cũng nghe được giọng của mình.

Phản ứng đầu tiên là hoảng sợ.

Làm thế nào cô có thể khoa trương như vậy, lại… dâʍ đãиɠ đến thế.

Lúc làm chuyện đó với Trịnh Thao, cô chưa bao giờ hét to như vậy.

Cảm giác tội lỗi và chán ghét bản thân tự nhiên sinh ra.

Cô há miệng cắn cánh tay, dùng đau đớn để khắc chế mình, đừng phát ra âm thanh này nữa.

Chung Dần liếc nhìn hành động cúi đầu chịu đựng của cô, cong khóe môi.

Ngón tay xoa bóp âʍ ѵậŧ dưới đầu ngón tay linh hoạt hơn, nhiều lần vuốt ve nơi đó, thỉnh thoảng nhấn lên rồi chuyển động theo vòng tròn.

Người đàn ông cực kỳ kiên nhẫn, chờ đợi con mồi đầu hàng hoàn toàn.

Hạt đậu thịt nhỏ kia bình thường được giấu ở trong cánh hoa, hiện tại bị anh dùng ngón tay mò ra, dùng nhiều cách trêu chọc dụ dỗ.

Chỉ trong vài phút sau, nó run rẩy sưng to, nhú ra đầu.

Một viên phồng lên, sung huyết, đầy đặn và hồng hào, do vậy cũng càng thêm mẫn cảm.

Gần như chỉ cần chạm nhẹ, miệng huyệt sẽ nhúc nhích phun ra một dòng chất nhầy trong suốt.

Hàm răng đang cắn sâu trong thịt cánh tay, Mạnh Trừ gần như nếm được vị rỉ sắt.

Đôi mắt hạnh không kìm được nước mắt, từng tầng từng tầng kɧoáı ©ảʍ gần như nuốt chửng lấy cô.

Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ…

“Em còn cắn nữa, tôi sẽ không mang bαo ©αo sυ bắn vào đó.” Chung Dần vuốt ve bàn tay trơn trượt, ngữ điệu nguy hiểm nhắc nhở cô.

Cả người Mạnh Trừ chấn động, cuối cùng cũng chịu buông lỏng miệng.

Ngay tại giờ khắc này, ngón tay Chung Dần lại vọt vào miệng huyệt.

Trên vách thịt đầy nước, cả đường thông suốt không trở ngại.

Các ngón tay còn lại cuộn lại, vẫn luôn đè lên phần thịt nhô lên trên hoa môi của mới dừng lại.

“Ừm—— thật sâu…” Mạnh Trừ thấp giọng trách cứ, mang theo tiếng nức nở đáng thương.

Chung Dần không nhanh không chậm, bắt đầu động tác thọc vào rút ra động tác trên tay.

Thịt mềm bị nước da^ʍ dính lại với nhau, khi ngón tay cắm vào và rút ra phát ra tiếng phụt phụt vang dội.

“Chỉ vậy đã ssâu? Cũng không phải là chưa thao em bao giờ.”

Đương nhiên Mạnh Trừ nhớ rõ.

Kích thước phần thân dưới của Chung Dần rất ấn tượng, độ dài và mức cương cứng là khá khủng khϊếp.

Khi đó anh không có nhiều trò đa dạng như vậy, luôn trực tiếp tách hai chân Mạnh Trừ ra, đè trên giường thẳng tiến.

Cũng may thể chất của cô mẫn cảm, thuộc loại dễ ra nước, bằng không dựa theo cách thao của anh, Mạnh Trừ đã sớm bị anh thao chết.

Suy nghĩ trở lại một khoảng thời gian trước một lát, Chung Dần tăng sức lực trên tay.

Hoa huyệt càng bị ngón tay thôi dài càng khuấy càng mềm.

Nước ở chỗ sâu cũng càng lúc càng nhiều, dần dần bị mang ra ngoài theo động tác của ngón tay anh.

Toàn bộ âʍ ɦộ đều ướt đẫm.

Bộ lông mềm thưa thớt bị ướt thành từng sợi từng sợi, dán chặt lên miệng huyệt và hoa môi ướt đẫm.

Da^ʍ ô và gợϊ ȶìиᏂ.

Ánh mắt người đàn ông nặng nề, yết hầu lăn lộn lên xuống, nuốt nước bọt.

Trong tiếng rên dâʍ đãиɠ không thể kiềm chế của cô.

Anh lại thêm một ngón tay nữa.