Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 1009

Chương 1009

Người phiền phức như Nam Vân, vẫn nên để cho pháp luật giải quyết.

Sau đó một lát, Mộ Dung Bạch làm xong việc rồi đến bệnh viện.

“Nghe nói hôm nay cô Nam Vân đến náo loạn một hồi, còn ồn ào muốn gặp tổng giám đốc Cường?” Mộ Dung Bạch đã nhận được báo cáo của vệ sĩ.

Đào Hương Vi gật đầu: ‘Ừ, cô ta muốn gặp anh ấy, bị tôi từ chối.”

“Cô nhất định không được để cô ta vào, càng không thể để cô ta đến gần tổng giám đốc Cường, nói không chừng cô ta còn mang theo bom muốn đồng quy vu tận với các người”

Đào Hương Vi cũng lo lắng chuyện này, nên mới từ chối yêu cầu của Nam Vân.

Đối với cô mà nói, bây giờ Nam Vân là một quả bom hẹn giờ, sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.

Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu cô ta đã tỉnh rồi, vết thương cũng không có gì đáng ngại, tôi sợ cô ta lại muốn đến làm phiền Nguyễn Cao Cường quấy, anh gọi cảnh sát đến đưa người đi đi.”

Nam Vân hạ độc cô, còn mua bom muốn nổ chết Nguyễn Cao Cường, những thứ này đều là tội gϊếŧ người.

Mộ Dung Bạch hiểu ý cô, gật đầu nói: ‘ Đúng, không thể để cô ta tiếp tục làm bậy nữa, phải cho cô ta ngồi tù.” Anh ta nói xong rồi lập tức đi làm chuyện này.

Đào Hương Vi ngồi xuống cái ghế bên cạnh giường bệnh, nhìn người đàn ông không biết bao giờ mới tỉnh lại, thấp giọng nói: “Tôi làm như vậy, anh sẽ không có ý kiến chứ?”

Mặc kệ cô nói cái gì, anh cũng không đáp lại, trái tim cô thắt lại.

Lại qua hai ngày, Đào Hương Vi thực sự lo lắng, lần thứ hai gọi bác sĩ đến hỏi về tình trạng của Nguyễn Cao Cường, cuối cùng là bao giờ anh ấy mới tỉnh?

Sau khi kiểm tra bác sĩ nói: “Cô chờ một chút đi, đêm nay hoặc ngày mai cậu ấy sẽ tỉnh, nếu như cậu ấy vẫn không tỉnh, thì chính là hậu quả của não chấn động, biến thành người thực vật.”

Đào Hương Vi nghe vậy thì kinh hãi: “Ông… Nói cái gì?”

Người thực vật?

Không thể nào!

“Đây cũng là một trường hợp, phải xem trong một hai ngày này cậu ấy có thể tỉnh lại không” Bác sĩ nói như vậy hi vọng cô có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt.

“Không, anh ấy không thể biến thành người thực vật, các người nhất định phải chữa khỏi cho anh ấy!” Đào Hương Vi nắm lấy tay bác sĩ hoảng sợ nói.

Bác sĩ nhìn thấy Đào Hương Vi khẩn trương như thế cũng không biết nói gì ngoài an ủi cô: “Tôi cũng chỉ là căn cứ vào tình hình hiện tại mà nói lại với cô, cô chuẩn bị sẵn tâm lý đi” Nói xong thì rời đi.

Đào Hương Vi ngẩn người trong phòng bệnh, nhìn thấy người đàn ông đang nằm ở đó mà không thể khống chế được rơi nước mắt.

Cô ngồi xuống, nắm lấy tay của Nguyễn Cao Cường, khóc nói: “Anh là đồ tồi! Vì sao sau khi tôi biết được mọi chuyện anh lại trở thành như này? Anh đang cố trốn tôi đấy à?”

“Anh tỉnh lại cho tôi! Dậy cho tôi một lời giải thích, qua nhiều năm như vậy, anh cần phải giải thích nhiều thứ lắm!”

Nhưng giờ có mắng anh cũng vô ích, anh vẫn không có phản ứng gì.

Mắng một hồi thì giọng cô thấp dần: “Nguyễn Cao Cường, nếu anh thật sự trở thành người thực vật thì tôi với Vân Nhi phải làm sao? Anh không thế vô trách nhiệm như thế được, anh có biết không hả..”

Hoàng Công Thành đi vào vừa lúc nghe được những gì Đào Hương Vi nói thì vô cùng kinh ngạc.