Lúc này, thứ trong khố quần của Trần Sở đã cứng ngắc, dùng tay sờ sờ hai cái lại càng thấy khó chịu hơn.
Thấy Lưu Thúy trở về, anh xẹp xuống như một trái bóng cao su bị xì hơi.
Nhưng anh không lo lắng lắm, chỉ cần Lưu Thúy đi vệ sinh là có thể thấy được rồi.
Trong đầu toàn là dáng vẻ Lưu Thúy sắp đi vệ sinh, khiến cho cả người Trần Sở khó chịu vì bị dục hỏa thiêu đốt.
Anh tin rằng, lát nữa Lưu Thúy sẽ trở lại.
Cô ấy làm cơm cũng phải hai mươi phút, cứ nằm xuống một lát, hai mươi phút sau lại tiếp tục.
Sau hai mươi phút, Trần Sở chống người đứng dậy, phủi hết bụi bặm trên người.
Bên ngoài mặt trời vẫn hừng hực như cũ.
Trời nóng như vậy tất nhiên là sẽ uống nhiều nước hơn, Lưu Thúy nhất định sẽ vào nhà vệ sinh.
Trần Sở rất kiên nhẫn, ẩn nấp như một con báo đi săn mồi.
Hơn mười phút nữa, bên ngoài truyền đến một tiếng xột xoạt thật nhẹ.
Ở nông thôn toàn dùng thân cây ngô để làm củi đốt, thường gọi là thân cây bắp, chỉ cần một chút dao động là sẽ phát ra tiếng loạt soạt.
Quả nhiên, bóng dáng thon dài của Lưu Thúy lại xuất hiện.
Lần này cô ấy nhìn xung quanh, hiển nhiên là có hơi băn khoăn, lo lắng.
Trần Sở vội vàng nhảy xuống khỏi giường đất, kích động đến nỗi ngay cả dép cũng không mang, bay nhanh lên cái ghế ở gian ngoài, nhìn qua tấm kính thủy tinh mờ.
Dáng vẻ của Lưu Thúy như đang mắc tiểu, không đi vào nhà vệ sinh mà đến bên cạnh bó củi. Ngó nghiêng xung quanh một phen, biểu cảm thẹn thùng như mấy bé gái.
Sau đó, tay đặt lên thắt lưng quần, bắt đầu kéo quần xuống.
Thứ bên dưới của Trần Sở cương cứng, khiến quần phồng lên trông như một túp lều nhỏ.
Hai mắt anh dán chặt vào mỗi động tác của Lưu Thúy, thời gian giống như đã ngừng trôi.
Mùa hè thường mặc ít áo quần, Lưu Thúy cũng mặc quần vải mỏng, như vậy cũng thuận tiện hơn.
Ngay lúc cô ấy cởϊ qυầи, Trần Sở tròn xoe mắt nhìn cái bụng bằng phẳng, bên dưới là một cái qυầи ɭóŧ tam giác màu đỏ.
Trong nháy mắt, Lưu Thúy ngồi chồm hổm xuống, Trần Sở cố vươn cổ nhìn xuống cửa sổ kính nhưng lại chẳng thấy được gì.
Nhà cô ấy cách nhà vệ sinh khá xa, vì địa thế như vậy nên có thể nhìn thấy rõ. Nhưng bây giờ Lưu Thúy lại đi tiểu ở bên đống củi ở gần nên tầm nhìn bị hạn chế.
Qua một lát Lưu Thúy mới đứng lên, Trần Sở lại thấy được qυầи ɭóŧ màu đỏ và cả cái đùi trắng bóng đẫy đà. Mặc dù là trong nháy mắt nhưng Trần Sở vẫn rất thỏa mãn.