Tiết Vân Lan rón rén ngồi lên bàn. Dưới ánh nhìn chăm chú của cả tầng một, nàng ta dần dần dang rộng chân, vạt giữa dài đến gối che lấy âʍ ɦộ, nhưng váy dài xung quanh bởi vì bó quá mà trườn lên trên, để lộ đùi thon trắng trẻo.
"Mau lên! Ngươi muốn ta báo Ải Ma Ma?" Khách nhân bực bội nói.
"Vâng, tiểu nữ làm liền..."
Tiết Vân Lan kéo vạt sang bên, để lộ cái l*и không một cọng lông, trơn láng mượt mà lại còn sáng bóng như bôi mỡ. Đám khách nhân xung quanh ngay lập tức trầm trồ. Nhiều người còn đứng hẳn lên, bao vây lấy cái bàn Vân Lan mà quan sát nàng cho kỹ.
Mặt Vân Lan đỏ như ớt, càng khiến nàng thên kiều diễm và dục hoả của đám nam nhân thêm hừng hực. Ngón tay thon dài chậm chạp đưa xuống cánh môi mà vuốt ve. Người xem xung quanh có thể thấy rõ từng giọt dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra.
Tiết Vân Linh không biết trèo ra sau Vân Lan từ khi nào, hai tay vươn tới nắm lấy bàn tay đang nghịch l*и của tỷ tỷ.
"Tỷ tỷ à, ngươi còn nhớ Ải Ma Ma dặn không? Chúng ta phải thoả mãn tốt khách nhân. Ngươi như vậy sao các khách nhân vui được, phải vạch l*и ra, để bọn họ đều thấy được cái lỗ dâʍ đãиɠ đó." Tiết Vân Linh phà hơi vào tai Vân Lan.
Vân Lan kịch liệt lắc đầu. "Không. Không thêt được... Người khác thấy hết..."
"Tỷ tỷ ngoan. Cứ dang rộng chân là được. Muội muội vạch l*и cho."
Vân Linh dùng hai tay chậm rãi đặt lên hai cánh môi của Vân Lan. Nàng ta từ tốn mà đẩy chúng sang hai bên, để lộ cảnh tượng da^ʍ mỹ rõ ràng bên trong cùng đường hầm sâu hoắm thăm thẳm bóng đêm. Vân Lan thở hổn hển, lấy tay che kín mặt, không dám nhìn xung quanh.
Nam nhân đứng xem đã chẳng kiêng nể nữa, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra mà tự xử. L*и Vân Lan thực sự rất đẹp. Một đường kẻ thẹn thùng, cánh môi trắng bóng loáng như một bức tượng nghệ thuật được tạc ra. Phải biết dù là mỹ nhân thì màu da của l*и cũng phải sậm hơn một chút. Cái này là dùng bao nhiêu dược phẩm, mỹ phẩm mới giữ cho l*и trắng đến thế? Đó là suy nghĩ của các nam nhân.
Nếu Tố Vương có ở đây thì hắn sẽ nói, không phải mỹ phẩm, là tiên thuật tạo thành. Vân Lan vốn là nam nhân. Chỉ có Sắc Thuật cấu tạo cơ thể mới mới khiến Vân Lan có một bộ l*и hoàn mỹ như thế. Dù là Nam Sơn lúc đầu, l*и cũng chẳng đẹp bằng Vân Lan.
Bên ngoài đẹp, bên trong càng mê người. Khi Vân Linh vạch l*и tỷ tỷ ra, âʍ ɦộ như một đoá hoa hồng nở rộ, lớp thịt bên trong đỏ hồng kiều diễm, đường hầm eo hẹp khiến tất cả nam nhân đều thèm muốn được đâm. Họ đều nghĩ: "Chắc là khít lắm!"
"Nào, tỷ tỷ... Ta chỉ giúp ngươi vạch l*и ra thôi. Ngươi còn phải thủ da^ʍ đó. Mau mau cho ngón tay vào đi."
Vân Lan run rẩy. Dù không muốn nhưng nàng vẫn đưa tay xuống. Nàng nhìn thấy những nam nhân xung quanh. Không, không chỉ nam nhân mà cả nữ nhân đều nhìn nàng với một cặp mắt thèm thuồng. Vân Lan cảm thấy nóng rực trong lòng. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hưng phấp, lo lắng và mất mặt.
Trước mặt bao người, nàng đút ngón tay giữa của mình vào âʍ ɦộ. Nàng làm rất nhẹ nhưng cơ thể nhạy cảm cực kỳ ngay lập tức nhũn ra. Vân Linh đã ở ngay phía sau đỡ nàng.
"Sâu hơn... Sâu nữa..." Vân Linh thì thào vào tai Vân Lan.
Vân Lan chậm rãi đút ngón tay vào sâu hơn. Nàng nhớ lại cảm giác bị ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Tố Vương xuyên phá. Đau nhưng sướиɠ, trướng nhưng đã. Hiện tại ngón tay dù nhỏ hơn nhiều nhưng cảm giác sung sướиɠ vẫn còn đó. Nàng ngả đầu ra sau, hàm răng nghiến chặt. Nước dãi theo khoé miệng vậy mà ngày một chảy ra nhiều hơn theo mức độ sâu của ngón tay.
"Bây giờ thì rút ra. Rồi lại đưa vào. Cứ từ từ chậm rãi, rồi nhanh dần. Tỷ tỷ sẽ mau chóng thấy sướиɠ."
Theo hướng dẫn của Vân Linh, Vân Lan bắt đầu làm theo. Nàng chậm rãi rút ngón tay ra rồi lại đâm nó vào. Nhịp điệu mỗi lúc một nhanh, dịch nhờn một lúc một nhiều. Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra khăn trải bàn ướt nhẹp. Vân Lan cũng không kiềm nổi nửa, miệng há to mà thở. Giọng rên xuất hiện và một ngày lớn dần. Mềm mại và ngọt ngào bắt mất lòng người.
Khách nhân ban nãy cúi xuống, đẩy tay nàng ra mà đưa lưỡi tới chui vào đường hầm bí ẩn. Vân Lan chìm trong du͙© vọиɠ, không hề phản kháng, nàng còn nắm lấy đầu gã ta mà dúi thật sâu.
Thịt mềm ướt đẫm, đường hầm dinh dính. Khách nhân kia mê muội ăn sạch Vân Lan. Dâʍ ŧᏂủy̠ nàng ta lại còn ngòn ngọt khiến gã sửng sốt không thôi. Gã ăn l*и không ít nhưng chưa bao giờ ăn cái l*и nào mà có vị ngọt. Đây đâu phải là phàm l*и nữa mà là tiên l*и rồi.
Vân Linh chậm rãi rút lui, để tỷ tỷ của mình trong đám nam nhân. Vân Lan quá sướиɠ, đầu óc đã chẳng còn để ý đến gì khác nên chẳng nhận ra. Nàng không biết cái lưỡi phía dưới đã biến thành một ©ôи ŧɧịt̠ từ lúc nào. Nàng chỉ biết mình cảm thấy sướиɠ hơn, l*и cảm thấy đầy hơn, mọi ngóc ngách trong âʍ đa͙σ bị chạm vào khiến nàng mê mẩn.
Và thế rồi l*и cảm thấy được một sự ấm áp tột cùng và ©ôи ŧɧịt̠ đó thay đổi.
Một lần nữa, âʍ đa͙σ cảm nhận sự ấm nóng kì lạ, bụng dưới có cảm giác như được bơm nước lỏng bỏng. Lại một ©ôи ŧɧịt̠ khác.
Vân Lan cảm thấy y phục trên người phiền phức vô cùng, cởi phẳng nó đi. Nàng nằm trên bàn ăn mà uốn lượn, lưng cong lên. Đầu óc mơ màng, không rõ ràng cứ như trong giấc mộng. Nàng cảm thấy nhiều bàn tay chạm lên cơ thể, sờ soạn khắp mọi nơi. Có một cái lưỡi liếʍ lấy đầu ti, hơi thở ấm nóng bao phủ cả ngực. Nàng thấy rất nhột, nhũ hoa cứng lên, lòng lâng lâng.
Sau đó lại có một ©ôи ŧɧịt̠ đưa vào miệng nàng. Dươиɠ ѵậŧ này đầy mùi đàn ông. Nó ban đầu chỉ đặt ở miệng nàng nhưng mùi vị kia khiến nàng không chịu nổi ham muốn, môi son dữ dội hôn lấy. Nàng hôn lấy đầu khấc hồng hào và liếʍ lấy nó. Lưỡi nàng cảm thấy mằn mặn và nhớp nháp.
Bên dưới được sướиɠ, bên trên có ©ôи ŧɧịt̠ ăn. Vân Lan vốn bay bổng lại càng đi xa, không còn rõ ràng hiện tại hay sự việc. Nàng không biết mình bị bắt ngồi dậy từ khi nào. Nàng chỉ biết không lâu sau đó thì cả c̠úc̠ Ꮒσα của nàng cũng bị đâm. Hậu môn không bôi trơn nên đau cực, Vân Lan ré lên thống khổ. Nhưng rất mau nàng lại sướиɠ. Hai còn ©ôи ŧɧịt̠ đồng thời phá đít và phá l*и. Dường như muốn đâm thủng bức tường ngăn cách hai đường hầm mà chạm vào nhau. Nàng như một miếng thịt trong bánh sandwich, bị hai nam nhân kẹp chặt ở giữa. Thân thể mềm mại bị hai nam nhân hung hăng chèn ép. Làn da trắng sáng nằm giữa hai khối than đen.
Nàng mệt quá. Nhưng nàng cũng sướиɠ quá. Đít và l*и nóng hổi như ngày hè, bị chà xát không thương tiếc. Nàng há mồm ra mà thở như chó, cố gắng hấp thụ đủ không khí để mà không bất tỉnh.
Nhưng rồi miệng nàng cũng bị ©ôи ŧɧịt̠ đâm. Cả ba lỗ đều bị lăng nhục, gậy thịt không ngừng ra ra vào vào. Nước mắt nàng chảy dài. Không phải do nàng buồn. Nàng đang rất đã. Chỉ là do ©ôи ŧɧịt̠ vào mồm to quá, đâm khiến cổ họng nàng khó chịu, khiến cho tuyến lệ tiết ra.
"Sướиɠ... Ta sướиɠ! Các ngươi đâm mạnh lên!"
"Ặc ặc. Côи ŧɧịt̠ thơm. Côи ŧɧịt̠ ngon. Ta thích ăn ©ôи ŧɧịt̠ quá!"
"Ta sắp ra! Ta đái mất các huynh ơi!"
"Đâm đít muội nữa đi. Muội xin đó."
"Các huynh cứ ra bên trong thoải mái. L*и ta cần tϊиɧ ŧяùиɠ. Các huynh cứ làm cho Vân Lan mang bầu đi!"
"Tϊиɧ ŧяùиɠ! Tϊиɧ ŧяùиɠ! Tϊиɧ ŧяùиɠ! Tϊиɧ ŧяùиɠ đậm đặc mùi thật nồng. Muội mê!"
Mất đi lý trí, miệng của Vân Lan cũng buông thả. Nàng đã hoàn toàn quên đi bản thân từng là đàn ông, hiện tại chỉ là một người phụ nữ cực kỳ nứиɠ tình, miệng lưỡi phát ra những câu dâʍ đãиɠ cùng cực.
Vân Lan cảm thấy cả người mệt nhoài, xương cốt mỏi nhừ. Nàng chậm rãi mở mắt ra. Khách nhân trong lầu đã về hết, trời cũng tối thui. Xung quanh chỉ còn các hầu nữ dọn dẹp bát đũa cùng các nô bọc quét dọn bàn ghế.
Vân Lan nhìn xuống bản thân. Cơ thể trắng trẻo trơn láng của nàng hiện tại vậy mà dính đầy tϊиɧ ŧяùиɠ trắng phau. Trong l*и không ngừng có dịch trắng chảy ra, hậu môn cũng có cảm giác nhớp nháp đầy nước. Nàng nếm được vị mằn mặn trong miệng, lấy tay lên quệt thì phát hiện lưỡi một màu trắng dính đầy tϊиɧ ŧяùиɠ.
L*и đau rát, đít có cảm giác như vừa đi ngoài mấy chục lần cực kỳ khó chịu. Vân Lan run rẩy, từng dòng ký ức mờ nhạt hiện về.
"Ta... Ta đã làm gì?" Nàng không phải là không nhớ. Chỉ là lúc ấy nàng quá sướиɠ, để cho cơ thể tự động phản ứng. Đầu óc mông lung chỉ biết hưởng thụ xúc cảm.
Vân Linh bước đến, phủ một tấm chăn mỏng lên thân Vân Lan.
"Tỷ tỷ hôm nay hăng thật. Cả lầu một mà tỷ tỷ đều hầu hạ cho. Muội thật mà bái phục."
"Cả... lầu?" Vân Lan nói không nên lời. Nàng nhớ mang máng lúc ấy phải có mấy chục khách nhân.
Vân Linh không trả lời. Nàng rướn cổ đến và liếʍ lấy bầu vυ' đỏ hỏn của Vân Lan. Trên đó tϊиɧ ŧяùиɠ quá trời bị nàng uống sạch. Vυ' của Vân Lan vì bị nhào nặn và bú ʍúŧ quá mà chuyển màu đo đỏ dễ thương như say rượu.
Vân Lan dù bị chơi nát, vậy mà cơ thể vẫn nhạy cảm như cũ. Bị muội muội liếʍ một cái là run lẩy bẩy. Vân Linh cười khì khì, ôm lấy tỷ tỷ, mặc kệ tϊиɧ ŧяùиɠ trên người nàng dính lên mình.
"Tỷ tỷ quả thật quá đẹp. Ai cũng muốn chơi tỷ tỷ hết. Muội muội thì xấu quá, không nam nhân nào thích hết."
"Không đâu. Muội muội đẹp lắm."
Vân Linh ấm lòng ôm hôn tỷ tỷ. Y phục hầu nữ va chạm với cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Vân Lan, bầu vυ' hai người đè lên nhau và cùng biến dạng như đất sét.
"Muội muội đẹp lắm hả?" Vân Linh nói.
Vân Lan gật đầu.
"Tỷ tỷ có yêu muội muội không?"
Vân Lan tiếp tục gật đầu.
"Nếu yêu thì ngày mai tỷ tỷ đi dạy học, chỉ được mặc áo, không mặc quần, chịu không?"
Vân Lan sững sờ.