Sắc Đạo Giả

Chương 54: Một nam hai nữ

Người hiện đại có nhà tắm để vệ sinh cơ thể, người cổ đại thì như thế nào? Trong thế giới này thì sông hồ là nhà tắm chủ yếu, những phú hộ tài phiệt hay quý tộc quan lại có tiền của dư dả thì mới xây một nhà tắm riêng. Song nhà tắm của họ cũng không phải như thế giới cũ, có vòi nước ngay cạnh mà sử dụng, thay vào đó thì các nô tì xách nước đổ vào một cái bồn tắm cho các tiểu thư, phu nhân. Cũng chỉ có các cô nương mới có thú xa hoa này, đấng mày râu đều ném y phục đi và nhảy ùm xuống sông bất kể giàu nghèo. Tất nhiên những vị quan cao chức lớn, hoàng tộc vua chúa hay phú hộ chịu chơi cũng có thói quen giống nữ nhân, một là có thể vì họ hưởng thụ sự xa hoa, hai là vì thân phận khác nhau, không thể tắm sông tắm hồ như các tiểu lại hay phú hộ nhỏ.

Hà gia có nhà tắm riêng dành cho nữ nhân, gia chủ Hà Kính Đạt cũng có nhà tắm riêng. Lão Hà tắm riêng cơ bản là vì tự ti, hàng hoá của lão không biết có phải vì dùng quá độ hay không mà có kích thước rất nhỏ. Dùng là dùng được nhưng lúc bình thường trông như quả ớt. Đám nữ nhân thì hoàn toàn ngược lại, có nhà tắm kín đáo lại chẳng bao giờ dùng, Hà nữ cực da^ʍ, thích người xem cơ thể. Đôi khi lại còn rủ các biểu huynh, biểu ca tắm chung cho vui. Còn trong lúc tắm, rửa ráy có chút "kĩ càng" thì không trách được.

Hà gia chia quần hai đường, hầu hết nữ nhân đều ở lại chọc ghẹo Huyết Ngọc Hương, hầu hết nam nhân thì bị hai cặρ √υ' của Vũ Kim câu dẫn. Chỉ có duy nhất một Hà nữ là bị nàng bắt đi.

Mộ Vũ cùng Vũ Kim dẫn đầu, theo đuôi là hơn mười tên nam nhân thú tính hừng hực, ©ôи ŧɧịt̠ nào ©ôи ŧɧịt̠ nấy đều căng cứng muốn đâm thủng đũng quần. Cặp mông đủng đỉnh của Vũ Kim thật sự là một liều xuân dược đỉnh cấp, đã vậy nàng ta còn không mảnh vải che thân, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nhớt dính trên làn da bông lan không khiến bọn nam tử Hà gia chán ghét mà chỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ chúng thêm. Da^ʍ nữ cực hạng như này là đặc sản mà chúng thích.

Vũ và Kim dừng chân trên một bãi cỏ cạnh bờ sông. Vũ Kim cười quyến rũ, đôi mắt cong như ánh trăng rằm nhìn thẳng Mộ Vũ. Da^ʍ nữ Hà gia lại thẹn thùng, không dám nhìn thẳng. Vũ Kim rướn cổ tới, hôn lấy cặp môi mềm và sương gió của nữ võ giả. So với Hà Hoài Hân thì nàng này còn mềm mại dữ lắm, không hề có cái sắc bén và cứng cáp chạm ngưỡng cửa nam tính của bé Hân. Nhưng nhìn thì cứng, Vấn Phong mấy hôm trước sờ Hân vẫn thấy mềm cực kì. Đúng là quái lạ, rõ ràng là cơ múi ẩn hiện mà sờ lên thì mềm như bông, hiện tượng độc đáo khoa học chưa thể giải thích. Mộ Vũ thì có phần giống với nữ võ giả trong các bộ phim kiếm hiệp hơn, uyển chuyển và thanh thoát nhưng tát một cái là ngất luôn.

Mộ Vũ đáp lại nụ hôn của Vũ Kim, không hề sợ hãi tϊиɧ ŧяùиɠ dính lên quần áo, thân trên cong tới ôm chặt lấy Vũ Kim, lưỡi mềm háu đói ăn lấy lưỡi da^ʍ đầy ướŧ áŧ nếm tinh để sống của Kim. Vũ Kim luồng tay vào ngực áo Mộ Vũ, kéo cái cổ chéo rộng ra để lộ bờ vai thon gầy. Đám nam nhân xung quanh đã kìm không được, tụt quần mà tự thoả mãn lấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc của bản thân, mắt chăm chú nhìn cảnh tượng kiều diễm của hai nữ. Bọn họ có thể thấy được cái cổ trắng trẻo của Mộ Vũ đỏ lên như say rượu.

Cái Phiên bật cười: "Vũ tỷ vậy mà cũng biết ngại."

Mộ Vũ quay đầu liếc gã, ý cảnh cáo không hề giấu diếm. Cái Phiên rụt đầu, gã xưa giờ chỉ là lính canh cổng của Hà gia, không lọt vào lực lượng nòng cốt. So với Mộ Vũ, vừa có địa vị cao hơn, vừa võ công cao hơn thì Cái Phiên chỉ dám xưng là tiểu đệ.

Vũ Kim trầm trồ tặc lưỡi: "Mộ Vũ ngươi thật là đanh đá."

Biểu cảm Mộ Vũ mềm đi, ngọt ngào nói: "Không có."

Vũ Kim kéo hẳn áo nàng xuống, áo trượt theo hai tay rơi xuống nền cỏ, để lộ làn da trắng trẻo chỉ có Nam Sơn là hơn. Kim ngậm lấy một bên ti của Mộ Vũ, mυ'ŧ chụt chụt y như đang ngậm kẹo, hai tay rảnh rang thì phân công, một bóp lấy một bên vυ' còn lại, một thì thò vào trong quần mò mẫm. Mộ Vũ cắn ngón tay, mắt nhắm tịt mà phát ra một tiếng rên.

"Da ngươi trắng thật." Vũ Kim nói, đầu lưỡi đi theo viền tròn của cái cú, khiến làn da trở nên bóng loáng dưới ánh sáng ban ngày. So với hầu hết Hà nữ thì Mộ Vũ thật sự khác biệt, trắng trẻo như một tiểu thư khuê các, trong khi đó nàng ta lại là một võ giả, luyện tập dưới nắng hàng ngày.

"Xì, ta đâu có như đại tỷ. Tập luyện mà không biết săn sóc cơ thể. Làn da này của ta tốn rất nhiều công sức." Mộ Vũ vuốt ve tấm lưng trần sáng bóng của Vũ Kim, trong lòng nàng không kiềm được mà ghen tỵ. So với Vũ Kim nàng còn kém xa, dù là nàng trắng hơn thật nhưng da Vũ Kim lại ở một chất lượng hoàn toàn khác. Mượt mà y như con nít, bóng loáng tự nhiên. Màu da chocolate sữa cũng chẳng phải khó coi, nó còn mang một sắc thái hoang dã và hấp dẫn cực kì đặc thù, hơn xa màu trắng điềm nhiên của Mộ Vũ.

Đại tỷ trong lời nói của Mộ Vũ chính là Hoài Hân. Hoài Hân da dẻ phân làm hai, nửa rám nắng nửa trắng bóc. Mộ Vũ luyện võ không ít mà trắng đều, hiển nhiên không dễ.

Vũ Kim xoay Mộ Vũ về phía đám nam tử Hà gia, cơ thể đứng phía sau nàng, để lộ cặp bánh bao hấp dẫn cho chúng biểu huynh, biểu đệ. "Cái Phiên, ngươi đến liếʍ nách Mộ Vũ thử. Báo ta biết nàng có vị gì."

Cái Phiên sững ra, vừa mới bị Mộ Vũ trừng khiến gã chần chừ. Nàng này một tát là gã sẽ sấp mặt liền, gã còn đang mong chờ cᏂị©Ꮒ Vũ Kim đây. Mộ Vũ thì chỉ hơi liếc gã, mắt lung linh bị kɧoáı ©ảʍ giữa hai chân lung lay tâm hồn.

"Ngươi sợ cái gì? Có ta đây, Mộ Vũ chẳng dám làm gì đâu." Vũ Kim chậm rãi đẩy lưng quần Mộ Vũ xuống, để lộ cái l*и nửa kín nửa hở được cạo sạch sẽ không một cọng lông. Nàng này chăm chút cơ thể rất kĩ.

Nếu nói l*и Vũ Kim là dạng lộ tột cùng, l*и Nam Sơn là dạng kín đỉnh cao. L*и Mộ Vũ thì nằm ở mức giữa giữa. Âʍ ɦộ nàng ta vẫn có hình dáng thẳng thớm nhưng thay vì một đường kẻ, l*и Mộ Vũ giống như một cái khe núi cực hẹp, bên trong hiển lộ những cánh môi xếp chồng lên nhau cực kỳ ngăn nắp.

Đám nam nhân thấy l*и Mộ Vũ thì hưng phấn hơn hắn. Vũ Kim đẹp thì đẹp, nhưng thấy bộ phận nhạy cảm của biểu muội lớn lên cùng bản thân thì hoàn toàn là một xúc cảm khác biệt. Có lẽ vì thế mà Hà gia mới nghiện lσạи ɭυâи.

Vũ Kim banh cánh môi ra, để lộ đường hầm sâu hoắm cũng âʍ ѵậŧ nhỏ xíu xìu xiu. Nàng dùng tay còn lại nhẹ nhàng mát xa lấy bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể phụ nữ, ngón tay vo lấy đầu âʍ ѵậŧ tròn trịa. Mộ Bũ bấu chặt lấy tay Vũ Kim, hai cặp giò thu hẹp.

"Đừng mà, Triệu tỷ. Muội..." Mộ Vũ mềm nhũn nói.

Vũ Kim thổi hơi vào tai nàng. "Sao nào?"

Mộ Vũ thở phì phò, tay Vũ Kim trêu lấy âʍ ѵậŧ rồi làm nóng cánh môi khiến nàng sướиɠ cực. Mộ Vũ lè lưỡi ra, quay đầu mà đâm vào trong môi Vũ Kim như tên lửa đạn đạo Tiều Triên. L*и Mộ Vũ toả nước như lũ, ướt hết bàn tay Vũ Kim, cánh môi co rụt, để lộ âʍ ѵậŧ càng thêm rõ ràng. Nàng này hiển nhiên là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột cùng, l*и nứиɠ cực kỳ.

Vũ Kim đẩy nàng ngã xuống bãi cỏ, đặt mông lên thẳng mặt Mộ Vũ, cái l*и da^ʍ ướt đẫm đặt thẳng lên miệng Mộ Vũ. Hà nữ ngửi thấy mùi dâʍ đãиɠ vừa quen thuộc vừa xa lạ. Ngày trước nàng thủ da^ʍ nhiều lắm. Mỗi lần tự xử xong đều đem lên miệng ngửi, đôi khi còn nứиɠ quá cho vào miệng mυ'ŧ. Mùi l*и vì thế không hề xa lạ. Nhưng l*и Vũ Kim cho ra cái mùi khác với nàng. Nàng không nắm rõ được sự khác biệt, nhưng nếu nói về cảm giác thì ngửi l*и Kim khiến nàng nứиɠ gấp mấy lần ngửi bản thân. Một cỗ đam mê tìиɧ ɖu͙© nồng nhiệt như lửa.

Mộ Vũ hiếu kỳ và thèm khát, nàng há to miệng cho cả âʍ ɦộ vào miệng, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ŧяùиɠ tàn dư rả rít trôi tọt vào miệng. Mộ Vũ nuốt tinh không ít, vài vị biểu huynh biểu đệ đều bị nàng ăn qua rồi nên nàng có thể phân biệt rõ tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠. Dâʍ ŧᏂủy̠ của Vũ Kim như rượu xuân, uống vào không khiến nàng thấy gớm, nhưng lại khiến nàng say, tim đập nhanh hơn, đầu ti cương cứng, não chỉ muốn có ©ôи ŧɧịt̠ đâm hết tất cả các lỗ.

Vũ Kim kéo hai tay của Mộ Vũ lên đầu y, chân vừa vặn kẹp lấy không cho nhúc nhích, hai bên nách bóng loáng không hề có chút lông hiển lộ. Kim quay đầu nhìn Cái Phiên: "Nào, đến nếm thử đi."

Cái Phiên hừng hực đi tới. Nam nhân có thể thiếu nhiều cái can đảm, nhưng da^ʍ đảm là không thể thiếu, vì như thế sẽ không còn là nam nhân, mà là gay. Cái Phiên đổ ập lên cơ thể Mộ Vũ, hai tay vuốt ve lấy bộ ngực tròn của vị biểu tỷ đanh đá. Mộ Vũ đang ăn l*и ngon lành thì nhíu mày, muốn phản kháng, tuy nhiên Vũ Kim dùng mông đè đầu y xuống, hông đẩy tới lui, l*и chà xát lấy môi Mộ Vũ. Da^ʍ tính chiêm hết đầu óc, đánh tan thần trí. Mộ Vũ để mặc Cái Phiên sờ soạn bản thân.

Mộ Vũ cho nam tử Hà gia chơi không có gì lạ nhưng trước giờ nàng chỉ cho gia chủ hoặc võ giả mạnh hơn nàng đâm, lính canh cổng như Cái Phiên chưa bao giờ được nếm qua. Mộ Vũ da^ʍ là da^ʍ nhưng chưa da^ʍ tới mức của Vũ Kim, bất luận tuổi tác và giống loài. Nam nhân vừa mắt nàng ta thì mới được cᏂị©Ꮒ

Cái Phiên bóp hai cặρ √υ' như chơi bong bóng, ngực Mộ Vũ săn cực, đàn hồi y hệt cao su. Gã khôn lanh cực kỳ, lợi dụng thời cơ lột bay quần Mộ Vũ. Ban nãy nàng còn cái quần che từ đùi trở xuống, hiện tại thì hoàn toàn khoả thân, tất cả mặt bằng đều được phơi bày. Cái Phiên không phí thời gian, đem ©ôи ŧɧịt̠ đã cứng ngắc của mình đâm sâu vào l*и của biểu tỷ.

Mộ Vũ bất ngờ, chân vùng vẫy muốn đẩy ra nhưng thương đã vào lỗ, nào có sức chống chịu. Cái Phiên thục không nương tay, quậy phá lỗ l*и Mộ Vũ, khiến sức phản kháng của nàng tan sạch, da^ʍ tính tràn tai, cơ thể xụi lơ trước sự tê tái.

Cái Phiên vẫn còn nhớ nhiệm vụ Vũ Kim giao, gã ghé đầu xuống, hông không ngừng đẩy, mặt gần sát với cái mông Vũ Kim đang áp chế lấy Mộ Vũ. Cái Phiên liếʍ lấy nách biểu tỷ. Mộ Vũ kiên cường từ nãy bỗng cong lưng, một luồng điện giật truyền từ nách lên đầu, từ đầu truyền xuống khiến da gà toàn thân nổi lên, cơ thể run rẩy.

Cái Phiên chép chép miệng, sau đó dúi mặt vào nách Mộ Vũ mà tiếp tục liếʍ láp. Hông nàng ta giật đùi đυ.i, vách l*и co rút, ôm sát lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Cái Phiên. Mộ Vũ trợn ngược mắt, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra quá trời ướt đẫm l*и nhỏ.

Vũ Kim cười khúc khích: "Vị thế nào?"

"Chua, chua cực kỳ. Rất là bẩn." Cái Phiên không hề kiêng dè nói rõ sự thật.

"Ôi chao, ngươi nghe không, Mộ Vũ? Sao nách của ngươi lại bẩn thế?" Vũ Kim làm bộ hiếu kỳ, bĩu môi trêu Mộ Vũ bên dưới.

Cặp mắt Mộ Vũ long lanh vì tìиɧ ɖu͙©, không hề quan tâm những lời vừa nãy mà đầy tình ý nhìn Vũ Kim.

Vũ Kim mỉm cười, mông rời xuống phía dưới, l*и chạm l*и Mộ Vũ, ngón tay sờ lấy bờ môi ướt đẫm nước l*и bản thân của y. "Bẩn nhưng ngươi có thích không?"

"Thích cực kỳ!" Cái Phiên hô to.

Vũ Kim cong mông lên, bày hàng cho Cái Phiên sử dụng. "Chơi cái l*и này đi, chẳng phải từ nãy ngươi đã nhìn nó đầy thèm thuồng?"

Cái Phiên hưng phấn, rút ©ôи ŧɧịt̠ khỏi l*и Mộ Vũ, thay vào đó đâm vào âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ của Vũ Kim. Mông Kim to cực, da lại trơn mịn, l*и tạo cho ©ôи ŧɧịt̠ xúc cảm kỳ lạ khiến Cái Phiên sướиɠ hơn hẳn khi vừa mới chơi l*и Mộ Vũ.

Tiếng bành bạch phát ra to lớn, mông Vũ Kim tạo sóng theo từng nhịp nhấp. Xung quanh nam tử Hà gia bao vây lấy, vừa xem vừa sục ©ôи ŧɧịt̠ như điên. Vũ Kim thò tay xuống háng Mộ Vũ, nghịch ngợm dùng ngón thay ©ôи ŧɧịt̠ mà quậy âʍ đa͙σ của y. Mộ Vũ vòng tay ra sau cổ Vũ Kim, ôm chặt lấy nàng và khoá kín lấy bờ môi kia. Cặρ √υ' của hai da^ʍ nữ đè lên nhau, đầu ti cọ sát có cảm giác cực kỳ mới lạ.