Hậu môn quá thốn, bọng đái không giữ được nữa, tuôn trào ra dòng nướ© ŧıểυ trong vắt như suối. Nướ© ŧıểυ chảy dài lên đùi Huyết Ngọc Hương, không hề có hương vị khai thối. Nàng ta mệt mỏi ngã nhoài lên mặt đất, tứ chi dang rộng. Xung quanh háng hoàn toàn ướt nhẹp. Nước mắt Hương lặng lẽ chảy, miệng há to mà thở phì phò.
Khuôn mặt nàng đỏ rực như say rượu. Nàng vừa mới bị người ta nhét vật thể lạ vào c̠úc̠ Ꮒσα, lại còn đái trước mắt họ. Một thục nữ ngoan hiền sẽ không bao giờ làm thế. Huyết Ngọc Hương cảm thấy mình danh dự của mình mất sạch, tựa như một con súc vật bị người người chơi đùa. Huyết Ngọc Nữ lạnh lùng ngày đó, vậy mà trở thành một con đĩ như thế này. Nàng cảm thấy nhục nhã cực kỳ, l*и tơ thắt lại vì hưng phấn.
Một nam tử Hà gia nhấc bổng hông nàng lên từ phía sau và đặt chân nàng lên vai gã. "Các ngươi nhìn này, con hồ ly này phóng quá trời nước."
"Biểu đệ, ta nghĩ đó là nướ© ŧıểυ chứ không phải dâʍ ŧᏂủy̠ đâu." Một nữ tử lên tiếng.
"Không thể nào. Ta đâu có ngửi thấy mùi khai." Nam tử đặt mũi ngay âʍ ɦộ của Huyết Ngọc Hương mà hít hà. Mông nang run rẩy vì hơi nóng từ miệng gã phả vào bộ vị nhạy cảm. "Để ta nếm thử là biết."
Nam tử Hà gia liếʍ một cái. Huyết Ngọc Hương vội vàng lấy tay che miệng nhưng vẫn không ngăn giọng mềm mại phát ra một tiếng rên. Nam tử Hà gia nghe thấy thì nứиɠ cực, gã liếʍ môi, áp hẳn khuôn mặt vào l*и, mũi đυ.ng lấy âʍ ɦộ, lưỡi thì liếʍ láp lấy lỗ niệu.
Huyết Ngọc Hương gồng cổ họng, muốn lặng yên chính mình, nhưng nàng chỉ khiến cho từng tiếng rên phát ra nghẹn ngào vô cùng. Âm thanh còn quyến rũ hơn bình thường, những nam nhân còn sót lại ai nghe thấy cũng mủi lòng, ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng. Nữ nhân thì cực kỳ ghen ghét, nam nhân Hà gia vốn là bạn tình của họ, hiện tại lại bị một nữ nhân ngoại tộc câu dẫn.
"Thế nào rồi, biểu đệ? Nướ© đáı hay là dâʍ ŧᏂủy̠?" Một nam tử khác nói với gã đang bú l*и Ngọc Hương.
"Ta không rõ nữa." Tên kia ăn đã đời, l*и Hương mềm cực lại còn đầy nước. Ăn một chút mà khoé môi gã ướt hết. "Hay là biểu huynh xem xét thử."
Thế là cái l*и Ngọc Hương trở thành cái bầu rượu bị mấy vị nam nhân trao tay nhau mà nếm thử. Từng cái lưỡi liếʍ láp lấy cánh môi mềm, lỗ niệu nhạy cảm và âʍ đa͙σ đầy trơn trượt của nàng ta. Huyết Ngọc Hương nằm im để cho họ đùa giỡn trong suốt quá trình, miệng ư ử kéo dài.
Một nữ nhân Hà gia lật ngửa Huyết Ngọc Hương ra, ả ta cởϊ qυầи ra mà ngồi lên mặt Hương, áp cái l*и lộ lên miệng nàng. Cái l*и này cùng loại với Vũ Kim, trông khá giống khi Kim còn ở dáng vẻ bốn mươi tuổi. Hiện tại thì l*и Vũ Kim đẹp rồi, không còn là những miếng lưỡi bò văng lung tung mà như một đoá mẫu đơn kiều diễm nở tung. Còn cái l*и này thì lung tùng phèo y hệt Kim ngày trước, chắc là do tập võ quá nhiều.
Đám tộc nhân Hà gia vốn đang luyện võ, cơ thể mồ hôi mồ kê nhễ nhại, vùng háng lại đặc biệt ứ đọng nhiều chất bẩn. Dẫn đến cái l*и mang một mùi chua cực kỳ.
"Khó ngửi quá." Huyết Ngọc Hương rất ghét cái mùi đang đập vào mũi nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn lè lưỡi ra mà liếʍ lấy. L*и dơ mặn cực kỳ, còn nhớp nháp kiểu như cao su.
Nữ tử Hà gia sướиɠ rên, nắm lấy đầu tóc Huyết Ngọc Hương. "Đúng rồi, con cáo nhỏ. Cứ như vậy, liếʍ l*и chị đi."
Bỗng dưng Huyết Ngọc Hương nấc lên một tiếng cực kỳ quyến rũ. Phía thân dưới của nàng đã có một nam tử ôm lấy và đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào.
"Côи ŧɧịt̠ nào sao mà yếu quá. Không thể so với Vương." Côи ŧɧịt̠ Tố Vương vừa to vừa dài. Hắn chơi gái lại sung cực kỳ, đâm l*и như cái máy đυ.c, rầm rầm sướиɠ rên. Đó cũng là ©ôи ŧɧịt̠ đầu tiên và duy nhất Huyết Ngọc Hương hưởng qua. Hiện tại đến phiên ©ôи ŧɧịt̠ mới, không chỉ nhỏ hơn, độ sung mãn thấp xa khiến Hương đầy thất vọng. Không chỉ thế, với cái hình xăm đầy nɧu͙© ɖu͙© cùng nhan sắc hơn người, nam tử phía dưới chỉ nhấp chưa được năm phút đã bị Hương vắt ra tinh.
Nam tử không kiềm chế được, ©ôи ŧɧịt̠ co giật xuất sữa tơi bời, số lượng nhiều nhất từ xưa đến nay hắn từng ra. Hầu như vắt hết hai hòn tinh hoàn của gã.
Tϊиɧ ŧяùиɠ đặc như sữa non bắn hết vào l*и Huyết Ngọc Hương. Đoá bỉ ngạn hoa sáng rực lên. Tròng mắt của Hương cũng hoá thành màu đỏ. Đám tộc nhân Hà gia vốn đang chơi đùa nàng ngay lập tức kéo giãn khoảng cách, biểu cảm kinh nghi.
"Huyết cô nương, ngươi làm sao vậy?" Nữ nhân cầm đầu nói.
Huyết Ngọc Hương không trả lời, bò dậy trên bốn chân. Tϊиɧ ŧяùиɠ trắng sữa bị hấp thu hết vào trong l*и, biến mất như bị một cái lỗ đen ăn hết. Nàng ta hiện tại trông như một con mèo, lưỡi liếʍ lấy bàn tay.
"Mi nhao..." Huyết Ngọc Hương nhìn về phía đám người đầy quyến rũ, phát ra một tiếng giả mèo đầy dụ hoặc.
Đám tộc nhân Hà gia to mắt nhìn nhau. Hiện tượng hình xăm sáng lên và cặp mắt chuyển đỏ thực sự khiến bọn họ rùng mình. Chỉ là Huyết Ngọc Hương không có vẻ gì là nổi giận, thậm chí còn mời gọi bọn họ đùa giỡn nàng tiếp. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc bọn họ nên lấy an toàn làm đầu, hay lấy dâʍ ɖu͙© làm đích?
"Ta mặc kệ!" Một nam tử Hà gia lột hết quần áo, đi tới bên Huyết Ngọc Hương và ôm lấy nàng quấn quíu. Hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làm ra những hành động cực kỳ dâʍ đãиɠ ngay trên sân luyện võ công khai.
Những người còn lại nhìn nhau. Nữ nhân cầm đầu nhóm liếʍ môi, cũng mặc kệ hậu quả, cởi hết quần áo mà gia nhập với hai người. Có người thứ nhất, có người thứ hai, những người còn lại cũng lột sạch mà gia nhập cuộc va chạm da thịt. Đời người ai cũng sẽ chết, lo nghĩ nhiều làm gì, chơi trước rồi tính.
Đám tộc nhân Hà gia lột bộ y phục hồ ly của Huyết Ngọc Hương ra, chỉ để lại cái đuôi gắn liền với tửu thạch ở lại trong đít nàng. Hương bị bao vây ở giữa, đám Hà gia chia sẻ cơ thể nàng. Từng cánh tay vuốt ve khắp nơi trên cơ thể, chạm lấy mọi bộ phận nhạy cảm. Nữ tử trào phùng Huyết Ngọc Hương ban đầu thì cướp lấy môi nàng, hôn Hương thắm thiết. Môi Hương hồng hào dễ thương, lưỡi lại như là chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chạm vào là tê dại khiến ả Hà nữ mê mẩn. Hai bên Hương thì có lấy hai nam nhân liếʍ láp tai nàng, đẩy đầu lưỡi sâu vào lỗ tai tạo nên từng cảm giác nhộn nhạo. Vành tai Hương nhỏ nhánh, xinh đẹp không khác gì các bộ phận khác. Cặρ √υ' nhọn bị hai nữ chia sẻ, mỗi người một bên mυ'ŧ lấy, cảm nhận đầu ti mềm mại và chiếc khuyên lạnh lẽo. Dưới l*и thì có nam nhân đút ©ôи ŧɧịt̠ hầu hạ nàng, đâm lấy âʍ đa͙σ truyền đến từng đợt cảm xúc dâng trào.
Hương cơ thể của Huyết Ngọc Hương càng ngày càng dày đặc, mùi máu càng ngày càng nồng. Đám tộc nhân Hà gia càng ngày càng sướиɠ, thần trí càng ngày càng mê luyến mất tỉnh táo. Ban đầu bọn họ đối xử với Hương như một súc vật, mặc dù chỉ là nhập vai để thoả mãn cảm xúc tìиɧ ɖu͙©, nhưng bọn họ thật sự có chút khinh thường Hương. Hiện tại thì cảm xúc đó bay sạch, thay vào đó là một chữ "yêu".
Sắc Đạo Phế Ấn dù chỉ là một cái "phế" sản phẩm nhưng nó ẩn chứa sắc đạo. Mà đạo thì dù nhỏ bé cỡ nào cũng có thể thay trời đổi đất. Sắc đạo lụy thể quy tâm, khiến nhân hồn mê luyến. Huyết Ngọc Hương từ thù hận Tố Vương rồi thay đổi quỳ lạy dưới ©ôи ŧɧịt̠ hắn. Những tộc nhân Hà gia này ban đầu khinh thường nàng, sau đó bị cơ thể nàng khuất phục, cõi lòng "yêu" nàng y hệt như cách nàng "yêu" Vương.
Đám tộc nhân Hà gia chơi xong mệt nhoài, bọn họ không rời đi mà da thịt loã lồ nằm xung quanh Huyết Ngọc Hương. Nữ nhân phỉ báng nàng lúc trước nằm ngay cạnh nàng, hai tay ôm chặt eo nàng, đầu tựa vào bầu vυ' quyến rũ của nàng. Khuôn mặt nữ nhân này đỏ lựng, trông như một đoá hoa hồng mới nở.
Mỗi người ở đây đều cùng chơi Huyết Ngọc Hương, bọn họ chia sẻ nàng với nhau nhưng không có ai cảm thấy thiếu thốn, mỗi người đều bị Hương chọc cho đến cực sướиɠ. Một sự sướиɠ mà bọn họ chưa bao giờ san sẻ với ai.
Nữ nhân cầm đầu áp mặt vào cổ Hương, hít hà lấy hương máu nhẹ nhàng mà kí©ɧ ŧìиɧ của Hương. "Huyết Ngọc Nữ thật sự danh bất hư truyền. Nàng thật sự rất đẹp."
Hương hứng thú nhìn nàng, cặp mắt đỏ đã biến mất, trở lại tròng đen ban đầu. Nàng nhớ lại cách hành xử của Tố Vương và bắt chước nụ cười của hắn. Nàng gảy cái mũi của nữ tử kia. "Ngươi tên là gì?"
Nữ tử Hà gia đỏ mặt, đầu rúc vào cổ Hương. "Muội là Hà Tâm Như. Ban nãy chỉ là thuận thế mà chơi, Huyết Ngọc Nữ đừng ghét ta."
"Sao ta lại ghét ngươi?" Huyết Ngọc Hương nâng cằm Tâm Như. Hành động hoàn toàn sao chép cách Vương nâng cằm nàng trong quá khứ. "Ta thích nhất là bị nhục nhã."
Huyết Ngọc Hương nhẹ nhàng hôn lấy Tâm Như, hai cặp môi mềm đυ.ng nhau. Lưỡi Tâm Như như con rắn điên cuồng tìm mồi, nhào đến mà ăn lấy Hương như đói như khát. Ngọc Hương nhẹ nhàng đối chiến, thoả mãn sự thèm khát của ả ta, lưỡi thơm đυ.ng lấy cái lưỡi đầy ham muốn. Nàng cứ như chim mẹ đang đút thức ăn cho đám chim con háu mồi.
Cổ họng Tâm Như rên lên ư ử, người dính chặt lấy Huyết Ngọc Hương, ả gác chân qua hông, hai tay ôm chặt lấy cổ Hương. Tâm Như ngấu nghiến ăn lấy Hương. Hai người quấn quít giữa các bộ da thịt lực lưỡng.
Hà gia không thẹn là võ giả, cơ thể ai cũng đẹp đẽ cực kỳ. Nữ nhân thì có hơi thua thiệt vì tập võ nhiều khiến cơ phát triển và l*и bị bung. Nam nhân thì thích con gái chân yếu tay mềm, không được có chút sức mạnh nào. Nên nữ nhân Hà gia cũng tính là bị ế, khó gả vào gia đình bình thường. Có lẽ vì thế mà bọn họ cực kỳ dâʍ đãиɠ, hoặc cũng có thể vì lý do nào đó khác. Huyết Ngọc Hương và Hà Tâm Như nằm ở giữa, hai bộ cơ thể lồi lõm ôm sát lấy nhau. Quanh hai người là các nam nữ Hà gia khác, cơ thể đẹp không kém. Bọn họ thảnh thơi ngắm nhìn bầu trời trong xanh, cơ thể cảm nhận bãi cỏ xanh mướp dưới thân, lòng sung sướиɠ vì màn làʍ t̠ìиɦ cực đã vừa rồi.
"Hôm nay thời tiết tốt, mát mẻ không nắng. Đúng là thời điểm tốt nhất làʍ t̠ìиɦ ngoài trời." Huyết Ngọc Hương lẩm bẩm, nàng để mặc cho các con mê xung quanh sờ sẫm, hôn hít lấy cơ thể của mình. Hình xăm kí©ɧ ɖụ© bị mọi người sờ lấy. Khuyên ngực bị mọi người vuốt ve. Hương thơm cơ thể bị mọi người hít hà như thuốc lá.