Chinh Phục Nữ Thần

Chương 5: Cô giáo và học sinh ᗪâʍ ᒪσạи

Nghe Phong Vũ Bão nói như vậy, một tay cô giáo Liễu giữ đũng quần của anh ta, tay còn lại móc ra sau mông anh ta, dùng miệng cắn vào dây kéo ở giữa quần anh ta rồi kéo xuống từng chút một.

Tôi thấy mông của Phong Vũ Bão đã lộ ra, anh ta khoanh tay trước ngực như một thủ lĩnh và liếc nhìn xuống cô giáo Liễu đang cố gắng giúp anh ta cởϊ qυầи. Đột nhiên, liền nghe thấy một tiếng "Bốp" giòn giã.

- A!...

Cô giáo Liễu kêu lên, hóa ra là ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Phong Vũ Bão đã chui ra khỏi quần và đập thẳng vào mặt cô giáo Liễu.

- Ha ha ha ha, làm sao vậy, con đĩ, bị ©ôи ŧɧịt̠ bự của tôi làm cho sợ hãi à, đã quen thuộc với nó như vậy mà vẫn còn sợ hãi sao?

- Chỉ biết bắt nạt người ta, thật là… nó lớn quá, đánh vào mặt người ta cũng đau lắm chứ bộ.

- Tôi không có thời gian để thương hương tiếc ngọc đâu. Trở về để con chó già ở nhà của cô xoa đi. Bây giờ hãy giải tỏa cơn nóng cho ông mau lên.

- Chơi người ta cũng thôi đi, ngay cả chồng của người ta cũng không buông tha. Vợ của ông ta cậu cũng đã chơi, vậy mà còn không quên hại chồng người ta nữa.

- Ha, nhìn không ra con cɧó ©áϊ cô vẫn còn có tình có nghĩa đấy, xem ra là hương vị của tình yêu nha, sao ta lại có thể xấu xa đi phá hủy tình yêu trong sáng và đẹp đẽ giữa hai người như vậy chứ, làm cho cô cắm sừng ông chồng đúng thật là không tốt, hay là tôi nên bỏ đi thôi.

Phong Vũ Bão nói xong liền nhấc chân bỏ đi cũng không kéo quần lên, nhưng ai ngờ, cô giáo Liễu lại ôm chân Phong Vũ Bão nói:

- Người ta sai rồi, cậu... anh Bão... anh Bão mới là người chồng thật sự của người ta... Vừa rồi là người ta thương hại ông ta thôi, giống như... thương hại một con mèo hoang... một con chó... đi lạc vậy đó.

Nói đến từ chó, giọng nói của cô giáo Liễu trở nên nhỏ hơn, đầu của cô ấy vùi vào đũng quần của Phong Vũ Bão, một tay nhẹ nhàng đỡ lấy phần dưới của Phong Vũ Bão, một tay còn lại ôm lấy mông của Phong Vũ Bão. Và khi cô ấy nâng lên dươиɠ ѵậŧ của Phong Vũ Bão, trong lòng của tôi cũng hơi khϊếp đảm một chút. Ôi trời ơi!!!, đó là cái gì vậy, màu đỏ sẫm và tươi sáng, những mạch máu căng phồng quấn quanh vật khổng lồ của anh ta giống như một con rồng đang quấn trên cột rồng. Qυყ đầυ màu tím sẫm ở đầu trước tỏa sáng khủng khϊếp như vỏ đầu người ngoài hành tinh trong phim, còn đầu trước của qυყ đầυ thì có chất lòng hơi dính và ướt đọng lại trên đó giống như muốn rơi xuống nhưng lại không rơi, giống như một loài sinh vật ngoài hành tinh, đang nhỏ nước bọt vào con mồi yếu ớt, mỏng manh và bất lực trước mặt.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng dươиɠ ѵậŧ của một người đàn ông sẽ trông như thế này. Mặc dù tôi biết đôi điều về chuyện đàn ông và phụ nữ, nhưng cảnh tượng này hoàn toàn khiến tôi choáng váng. Thay vì nói rằng tôi đã nhìn thấy đàn ông và phụ nữ, thì tốt hơn là nên nói thẳng đây là giống đực và giống cái, hơn nữa còn là giống đực thống trị và một giống cái làm giải thưởng vậy. Trước khi tôi có thể suy nghĩ thêm, thì bàn tay của cô giáo Liễu đã từ từ bắt đầu xoa nắn ©ôи ŧɧịt̠ của anh ta.

Ngón tay trắng nõn tương phản rõ ràng với dươиɠ ѵậŧ đỏ sẫm, một bên mềm mại, một bên cứng ngắc, một bên động đậy, một bên tĩnh lặng. Tôi không thể nhìn thấy được phần dưới của Phong Vũ Bão lớn cỡ nào, nhưng tóm lại là thô hơn cánh tay của cô giáo Liễu và dài hơn cẳng tay của cô ấy. Cô giáo Liễu vuốt dươиɠ ѵậŧ của anh ta từ từ, và đặt tay còn lại vào háng của Phong Vũ Bão, tay cô ấy nhúc nhích một cái và tôi cũng không thể nhìn thấy cô ấy đang làm gì, Phong Vũ Bão vẫn khoanh tay mà không có biểu hiện gì nhiều.

- Anh... Anh Bão... Kìm chế khó chịu lắm phải không?

- Đây không phải là nói vô nghĩa sao đồ đĩ? Sau khi chơi với cô cả buổi sáng, tất nhiên là đã lên rồi.

- Vậy mà anh... anh vẫn cứ chơi… chơi người ta liên tục không ngừng hà… hừ

- Ai biểu cô chơi sướиɠ, ha ha, đừng nói nhảm nữa, ngậm đi con đĩ!

Cô giáo Liễu ngẩng đầu nhìn Phong Vũ Bão ngây người, đầu tiên là vươn đầu lưỡi liếʍ chất nhầy ở lỗ tiểu một cái, sau đó đầu lưỡi quấn lấy rồi thuận thế ngậm đầu dươиɠ ѵậŧ vào, chỉ thấy gò má của cô ấy lõm xuống, liên tục phun ra nuốt vào, phát ra tiếng ọp ọp nhè nhẹ.

- Ưʍ... ôi… giỏi lắm con đĩ, giỏi lắm, phải, lấy tay xoa bóp túi tinh của tôi đi.

Tôi thấy Phong Vũ Bão cũng nheo mắt và ngẩng đầu lên với vẻ thích thú, tôi mới nhận ra rằng hóa ra cô giáo Liễu đang giúp Phong Vũ Bão xoa bóp tinh hoàn trong khi vừa nuốt vào phun ra qυყ đầυ của anh ta. Khi nhìn thấy điều này, tôi đã vô thức dùng tay sờ vào tinh hoàn của mình.

Tốc độ phun ra nuốt vào của cô giáo Liễu cũng ngày càng nhanh, qυყ đầυ ra vào trong miệng cô giáo Liễu, làm cho một ít chất lỏng bắn tung tóe trên mặt đất, co giáo Liễu đang nuốt xuống thì có tiếng "Ừ ừm" phát ra trong mũi cô ấy, hai cái đùi của cô ấy cũng bắt đầu cọ vào nhau.

Tôi nhìn thấy gò má của cô giáo Liễu đang phun ra nuốt vào cây gậy thịt, tôi cảm thấy khuôn mặt của cô ấy thật đẹp, làn da của cô ấy thật là trắng, cái cổ của cô ấy cao và cũng trắng và mảnh mai, làm cho người ta cảm thấy muốn hành hạ làm sao. Thật ra, trước đây tôi không nghĩ cô giáo Liễu lại xinh đẹp như vậy, nhưng hôm nay không biết vì sao tôi lại vô cùng mê mẩn dáng vẻ của cô ấy, sức mạnh của tay tôi khi vuốt ve tinh hoàn cũng tăng lên, còn tay kia thì tôi không biết nhất thời phải đặt vào đâu, có điều thế mà tôi lại đưa tay vào đáy quần của mình và nắm lấy dươиɠ ѵậŧ. Tim tôi đập rất nhanh, mặt nóng như lửa đốt, thở không ra hơi, tức ngực khó chịu. Tôi nhìn chằm chằm vào màn biểu diễn gợϊ ȶìиᏂ trước mặt mà cái miệng há hốc và khô khốc, như thể đôi mắt tôi bị lớp bụi che mờ vậy.

Đây là loại cảm giác gì, thật là thoải mái, tôi chưa từng cảm thấy bao giờ, cảm giác như thế nào lại sướиɠ như vậy, tôi nằm trên mặt đất thở hổn hển, tiếng "xì xì xì" vẫn còn văng vẳng bên tai, ôi, thật quá sung sướиɠ. Dần dần, bầu trời chuyển từ màu xám sang màu xanh lam, tôi rút tay ra khỏi đũng quần thì thấy trong lòng bàn tay có vài chất lỏng sền sệt, tôi ngửi thấy mùi lạ, gì vậy? Đây có phải là cái được gọi là xuất tinh không? Thảo nào đàn ông đều thích xuất tinh, cảm giác này thật sự rất sung sướиɠ. Nhưng tôi không thể cho phép mình làm nhiều thêm nữa, tôi đứng dậy và tiếp tục nhìn về hướng của cô giáo Liễu và Phong Vũ Bão.