Anh Em Cấm Kỵ

Chương 3: Đệm (cao H)

Phương Sáp Kỳ nhìn xuống quần jean đang bị cắt đi từng chút, mở ra, mặt cô càng thêm túng quẫn ửng đỏ.

“Mẫn cảm thế, muốn không? Thật là dâʍ đãиɠ quá ~”

Ngôn ngữ, thị giác và kéo, dưới nhiều sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Phương Sáp Kỳ cảm giác có gì đó đang chảy ra ngoài, sau khi cảm thấy được mình không thích hợp, cô lập tức cắn chặt môi, gian nan áp chế tiếng rêи ɾỉ và thở dốc yêu kiều.

“Đừng ràng buộc bản thân, bảo bối kêu lên đi.”

Chỉ chốc lát sau, một miếng vải hình tiểu huyệt bị cắt xuống, để lộ âʍ ɦộ trắng tinh không tì vết, khe ở giữa chảy nhỏ giọt, khẽ mấp máy.

Phương Sáp Kỳ ngoan ngoãn nằm thẳng trên sô pha phòng khách, Phương Dật nhìn chăm chú rất có hứng thú. Hắn thưởng thức cô, lông mi khẽ run, môi anh đào phấn nộn, cái mũi nhỏ đáng yêu, hai vυ' căng đầy và tuyết trắng, thân thể rõ ràng mới mười lăm tuổi, tinh tế, ngây ngô, mềm mại, vậy mà cư nhiên mang theo thành thục, kiều mị quỷ dị.

“Da^ʍ quá, bên trong không mặc gì cả.”

“Rõ ràng là do anh yêu cầu.”

Phương Dật yêu cầu Phương Sáp Kỳ ở nhà không cho phép mặc bất cứ nội y hay qυầи ɭóŧ gì, lý do là mùa hè không mặc chúng nó sẽ làm bản thân thấy mát mẻ hơn.

Phương Dật không nói, vươn tay, ngón tay moi quét nộn huyệt, đỉnh lộng ấu huyệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô căng chặt, thỉnh thoảng hung hăng búng cọ hoa hạch, làm cô phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ yêu kiều.

“A a a, ha ư…” Cái miệng nhỏ bên dưới của cô chủ động nâng lên, hùa theo sự dâʍ ɭσạи của hắn.

Trừu động trong cơ thể càng ngày càng rõ ràng, Phương Dật tăng thêm một ngón tay, hai ngón đảo quanh nộn huyệt làm hoa thủy chảy róc rách, dưới bụng tạo nên sung sướиɠ kịch liệt khiến Phương Sáp Kỳ liên tục lên tiếng rêи ɾỉ.

“A a a a ~ muốn, muốn tiểu, anh tha cho em đi” Phương Sáp Kỳ không ngừng giãy giụa, vặn vẹo thân mình.

“Ư a.... A a ~ ha a.” Phương Sáp Kỳ gần như co rút vặn vẹo, đôi tay không nhịn được sờ lên hai vυ', xoa bóp điên cuồng, thỉnh thoảng hung hăng bóp chặt hồng quả: “A ư... Ưʍ. A ưʍ. Muốn ~ muốn ra, tha cho tiểu Kỳ đi...”

Người dưới thân không dao động, tăng thêm một ngón tay, thọc vào rút ra nhanh thêm, ba ngón hết sức thọc ngoáy, tiếng dính nhớp “chạch chạch” vang cả phòng khách.

“Muốn ra. A a a a a...” Phương Sáp Kỳ kịch liệt kêu da^ʍ.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ __ _ _ _ _ _ _ _ _ _