Nghe được da^ʍ thanh của Dương Nguyệt Âm, đang tự an ủi mình Triệu Mẫn bừng tỉnh lại. Nhìn thấy Trương Vô Kỵ rút dương cụ ra khỏi người của Dương Nguyệt Âm, nàng biết cơ hội của mình đã đến. Triệu Mẫn để mặc cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, vội vá chạy tới chỗ của Trương Vô Kỵ. Nàng đem dươиɠ ѵậŧ của hắn nhắm ngay lỗ l-n của mình mà cắm vào.
Cao trào vừa qua, lại nhìn thấy Triệu Mẫn nhân lúc cháy nhà hôi của. trong lòng Dương Nguyệt Âm có chút hờn giận. Hai hàng lông mày của nàng nhẹ nhàng nhăn lại, nàng vươn tay đem Triệu Mẫn ấn chặt, trong miệng tả oán nói:
"Mẫn muội muội cũng quá không hiền hậu a, nhân gia nhưng là bị tướng công trừng phạt đã lâu mới đến tướng công sủng hạnh, muội muội ngươi bây giờ lại muốn khinh địch như vậy chiếm lấy tướng công, tỷ tỷ cũng không thuận nga "
Võ công gà mờ của Triệu Mẫn làm sao có thể hóa giải được chân truyền tuyệt học của phái Cổ Mộ mà Dương tỷ tỷ đã luyện thành chứ. Bị Dương tỷ tỷ làm cho không thể cử động, trong lòng nàng oán giận Dương tỷ tỷ không để cho nàng thỏa mãn dục hỏa gì cả. Tuy vậy nàng vẫn mở miệng, cười làm lành và nói :
"Tỷ tỷ tuy rằng phía trước bị điểm khổ, nhưng là cũng được khổ tận cam lai a. Vừa mới tỷ tỷ bị tướng công biến thành như vậy thích, Mẫn Mẫn nhưng là chỉ có thể ở một bên chịu được tịch mịch khổ, tỷ tỷ ngươi liền đại nhân đại lượng, buông tha muội muội a."
Nhìn hai nàng tranh giành tình nhân, Trương Vô Kỵ ở một bên cười trừ, tuy vậy trong lòng hắn đang rất đắc ý. Dù sao hắn mong muốn nữ nhân của mình không phải là cái loại chỉ biết nằm ở trên giường mà chờ đợi giao phối mẫu thú. Huống chi nữ nhân ở giữa có chút xung đột càng làm gia tăng sự ỷ lại của các nàng đối với mình. Dù sao hắn cùng đã làm giáo chủ của Minh giáo vài năm, mặc dù không qua không ngoan, tuy nhiên một chút tiểu tâm tư thì hắn vẫn có.
Trương Vô Kỵ hắng giọng một cái, nói theo kiểu giảng đạo lý :
"Dương tỷ tỷ lời ấy sai rồi, tướng công trừng phạt tỷ tỷ, đó là bởi vì tỷ tỷ không nghe lời, lung tung nói xấu tướng công; nhưng là Mẫn Mẫn lại không làm như vậy, tướng công ta làm gì trừng phạt Mẫn Mẫn đâu này?"
Nghe vậy trong tâm của Dương tỷ tỷ tồn tại một chút bất mãn. Những nàng cũng không dám ngỗ nghịch lại Trương Vô Kỵ. Bằng không nếu Trương Vô Kỵ tức giận, không để ý đến nàng vài ngày thì nàng xong rồi. Bởi vì giờ đây thân thể của nàng thật sự dâʍ đãиɠ, vài ngày không bị đ-t thì dục hỏa có thể đốt cả cánh rừng mất. Nàng chỉ tức giận bất bình mà buông Triệu Mẫn ra. Triệu Mẫn mừng rỡ, vừa muốn nắm Trương Vô Kỵ dương cụ, nhưng nàng không ngờ Trương Vô Kỵ còn nói tiếp :
"Bất quá, nếu Dương tỷ tỷ đã bị phạt, thì không thể không phạt Mẫn Mẫn được. Nếu không Dương tỷ tỷ chẳng phải rất ủy khuất sao?"
Triệu Mẫn sửng sốt, không ngờ đến Trương Vô Kỵ rào trước đón sau. Dương tỷ tỷ lại mừng thầm trong lòng, thầm nghĩ Vô Kỵ đệ đệ quả nhiên nhân nghĩa, không có bởi vì Triệu Mẫn trước vào phòng liền thiên hướng về nàng, chính mình khả phải hảo hảo cổ vũ hắn. Trương Vô Kỵ tiếp tục nói :
"Như vậy đi ! Trên người của ta và Dương tỷ tỷ dính đầy thánh thủy. Vậy Mẫn Mẫn hãy liếʍ hết chỗ thánh thủy trên người bọn ta."
Hắn dừng một chút, thuận tay vỗ vỗ Triệu Mẫn mông, mang theo vẻ mặt không có hảo ý tươi cười nói:
"Dù sao Mẫn Mẫn tao kính không thể so với Dương tỷ tỷ nhỏ. Mẫn Mẫn liếʍ hết thánh thủy nhất định sẽ thích thú a.”
"Vô Kỵ đệ đệ thật là xấu"
"Ngươi nói ai tao a"
Triệu Mẫn nhịn không được liếc mắt đưa tình vài câu. Nàng cũng không có một chút nào kháng cự và chán ghét. Chậm rãi xoay người lại, đem mặt cúi xuống giữa hai chân của Dương Nguyệt Âm. Nang bắt đầu lè lưỡi, liếʍ láp lấy quỳnh tương ngọc dịch trên Người của Dương Nguyệt Âm.
"Ân..."
Ngay khi đầu lưỡi của Triệu Mẫn nhẹ nhàng chạm vào da thịt mềm mại của Dương Nguyệt, Dương Nguyệt Âm trong miệng nhịn không được phát ra những âm thanh rêи ɾỉ. Âʍ ɦộ của nàng lại bắt đầu chảy ra dâʍ ɖị©ɧ mới, hoàn tan những dấu vết giao hoan của nàng và Trương Vô Kỵ lưu lại, đổ thẳng vào miệng của Triệu Mẫn.
Nhắc tới Dương tỷ tỷ thiên phú dị bẩm, thể chất của nàng khác hẳn với thường nhân. Mặc dù thân thể của nàng bị Trương Vô Kỵ đùa bỡn lâu như vậy, nhưng độ mãn cảm của thân thể nàng vẫn như xử nữ. Điều này cũng làm Trương Vô Kỵ đối thân thể của nàng si mê không thôi.
"Thật là một lẳиɠ ɭơ!"
Trong lòng Triệu Mẫn thầm mắng một tiếp. Tuy vậy miệng nàng cũng không có nhàn rỗi, vẫn thẻ cái lưỡi đinh hương của mình liếʍ từng chút một chất mật do Dương tỷ tỷ tạo ra. Vừa vào đến miệng, nàng cảm thấy một mùi thơi ngào ngạt tràn khắp khoan miệng, không giống như dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng, chứ toàn tao khí và tanh tưởi. Trong lòng thất kinh, nàng nghĩ :
“Chẳng lẽ là do Dương tỷ tỷ ăn qua nhiều mật ngọc phong. Vậy nên cả l-n chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ cũng có hương vị ngọt ngào. Khó trách Vô Kỵ ca ca đối với nàng yêu thích không buông tay.”
Đã có mật ngọt cung cấp, Triệu Mẫn sẽ không khách khí nữa. Nàng dùng đầu lưỡi của mình liếʍ dọc theo đùi ngọc của Dương Nguyệt Âm, đem toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ trên đó càn quét sạch sẽ. Sau khi xong xuoi, nàng bắt đầu thăm dò hũ mật đang bị đày tràn kia. Đầu tiên nàng đem hết mật dính trên hai cái nắp hũ liếʍ sạch. Tiếp tục nàng thò đầu lưỡi vào sâu trong hũ mật, khuấy đọng trong đó.
Sau khi bị Trương Vô Kỵ thô bạo chà đạp, đối với loại này nữ tính mềm mại âu yếm, Dương tỷ tỷ cực lực hưởng thụ. Nàng nhắm chặt hai mắt, hai gò má nảng ửng đỏ. Miệng nàng hơi mở, không ngừng rêи ɾỉ. Âm thanh lúc này đã không còn chút nào da^ʍ nhạc cả, chỉ nhẹ nhàng thể hiện hạnh phúc hưởng thụ của nàng khi bị người cùng giới tính đùa bỡn. Nàng ngày càng mở rộng hai chân ra, để cho Triệu Mẫn dễ dàng âu yếm cái bộ phận mẫn cảm kia của nàng.
Triệu Mẫn đột nhiên biến chiêu. Nàng dùng đầu lưỡi cuốn lấy âm hạch của Dương tỷ tỷ, khéo ra ngoài âʍ ɦộ. Khi đã đạt tới cực hạn, Triệu Mẫn nhả ra. Một tiếng “Ba” chợt vang lên. Viên âm hạch bị bắn trở về nặng nề đập vào trong mật huyệt.
Dương tỷ tỷ không ngờ được Triệu Mẫn biến đổi thế công. Nàng càng không ngờ Triệu Mẫn lại dùng cách đó trong ghẹo mình. Dương tỷ tỷ đang từ hưởng thụ ôn nhu lại chuyển thành cao trào đột xuất. Một đạo dâʍ ɖị©ɧ mãnh liệt từ trong lỗ l-n của nàng phun ra. Không kịp phản ứng Triệu Mẫn bị dâʍ ɖị©ɧ bắn đây lên gương mặt
"YAA.A.A.., “
Rời khỏi hạ thể của Dương tỷ tỷ, Triệu Mẫn trêu đùa :
“Dương tỷ tỷ thể chất thật đặc dị nha, dâʍ ŧᏂủy̠ thật là ngọt đó”
Sau khi đã xả hết sung sướиɠ, Dương Nguyệt Âm nhìn về phía Triệu Mẫn. Trong lòng nàng có chút tức giận, không ngờ được Triệu Mẫn dám trêu đùa mình. Không quản thân thể đang bủn rủn vô lực sau cao trào, nàng định đứng dậy tìm Triệu Mẫn tính sổ.
Gặp Dương tỷ tỷ tức giận, Triệu Mẫn vội vàng định chạy ra khỏi phòng. Không ngờ, đang đứng một bên Trương Vô Kỵ bất ngờ ôm lại nàng, không có hảo ý cười nói :
"Mẫn Mẫn, Dương tỷ tỷ hảo ý ban cho ngươi thánh thủy, ngươi không tư hồi báo ngược lại giễu cợt nhân gia?"
Triệu Mẫn hốt hoảng định nói vài lời thanh minh. Nhưng nàng chưa kịp mở miệng Trương Vô Kỵ đã động thân. Hắn bất ngờ cắm ngay dương cụ vào lỗ l-n của nàng.
"Vô Kỵ ca ca... A... Tốt xấu..."
Bị Trương Vô Kỵ tập kích bất ngờ, Triệu Mẫn chỉ đành thuận theo. Nàng quỳ xuống đất, nâng caao mông lên để mặc cho Trương Vô Kỵ đùa bỡn. Thật ra trong người Triệu Mẫn giờ đây đã có cả một núi củi, chỉ cần một ngọn lửa thôi là có thể tạo thành cả biển dục hỏa.
Trương Vô Kỵ không ngừng dùng sức đút vào. Hai hạt dái của hắn đánh vào mông đít của Triệu Mẫn tạo thành những tiếng thật rõ ràng. Triệu Mẫn lúc này chỉ cảm thấy căn cự côn nóng bỏng kia từ khi tiến vào thân thể mình đã giúp mình giảm ngứa tại âʍ ɦộ đi rất nhiều, ngoài ra nó còn để cho mình dục tiên dục tử nữa. Nàng điên cuồng vặn vẹo cái mông to tuyết trắng kia, để nghênh hợp Trương Vô Kỵ đút vào.
Nhìn trêu đùa mình Triệu Mẫn hiện đang được hưởng niềm vui, Dương tỷ tỷ càng không từ bỏ ý đồ.Nàng kéo người Triệu Mẫn lên, nhanh tay bóp lấy ngực của Triệu Mẫn, nhào nặn làm đôi ngọc phong biến hình. Sau nàng dùng ngón tay đâm nhẹ vào cúc huyệt của Triệu Mẫn, lúc nặng lúc nhẹ. Điều này làm cho Triệu Mẫn lúc đau đớn, lúc sung sướиɠ khoái cẩm.
"Dương tỷ tỷ... Tốt xấu, thế nhưng thừa dịp... Thừa dịp Vô Kỵ ca ca sủng ái... Mẫn Mẫn thời điểm... Bỏ đá xuống giếng, Mẫn Mẫn... Mẫn Mẫn lần tới nhất định phải đòi lại."
Bị cả hai người đồng thời đùa bỡn, Triệu Mẫn lúc này thật cảm thấy thoải mái. Bất quá ngoài miệng nàng cũng không thể nhận thua. Ngay tại lúc Triệu Mẫn còn chưa nói xong Dương tỷ tỷ đã hôn lên đôi môi của nàng, chặn đứng lời nói. Tiếp theo Dương tỷ tỷ dùng cái lưỡi đinh hương của mình khuấy động miệng Triệu Mẫn. Lưỡi của hai người quyện lại vào nhau, trao cho đối phương nước bọt của mình. Hai người cháo lưỡi liên miên không dứt, thân thể dán chặt vào nhau, quyến luyến với nhau giống như một đôi tình lữ lâu ngày không gặp.
Trương Vô Kỵ chứng kiến hai cỗ thân thể xinh dẹp, diễm lệ đang tại trước mặt mình triền miên làm cho hắn huyết mạch sôi sục thêm. Hắn một bên dùng sức đâm vào Triệu Mẫn, một bên hắn dùng tay, thừa dịp Dương Nguyệt Âm đang quấn quýt si mê với Triệu Mẫn mà bóp lấy đôi mông trắng cùa nàng. Nhưng chỉ bọp thôi tự hồ là chưa đủ, hắn còn dùng hai ngón giữa hung hăng da^ʍ vào âʍ ɦộ và cúc huyệt của Dương tỷ tỷ.
"A..."
Dương tỷ tỷ đang hưởng thụ lấy cảm giác hư phượng giả hoàng. Thật không ngờ cảm giác hốt hoảng đột nhiên ập đến làm thân thể của nàng rung rẩy. Nhưng chỉ trong thoáng chốc, Dương tỷ tỷ đối với hai vị khách không mời mà đến này cũng không chút nào phản cảm, ngược lại nàng còn hơi tách rông hai chân ra, để hai vị khách kia dễ dàng đi vào.
Tại hai lỗ hai ngón tay của Trương giáo chủ bày thế ưng trảo. Hắn còn vận nội lực, truyền đến hai đầu ngón tay để làm rung động cả hai lỗ. Hạ thể của Dương tỷ tỷ đã nhạy cảm nay nhận thêm kịch thịch làm hai lỗ co rút đến cực đại. Cảm giác đê mê tăng lên gấp bội không ngừng thẩm thấu lan tràn, làm cho dâʍ đãиɠ Dương tỷ tỷ đạt đến đỉnh phong của sung sướиɠ.
Tại Trương Vô Kỵ cao siêu kỹ xảo đùa bỡn kỹ xảo, Dương Nguyệt Âm nhắm hai mắt lại, càng thêm chặt chẽ dán Triệu Mẫn, đầu lưỡi cũng càng không chút kiêng kỵ khuấy động miệng của Triệu Mân. Trước ngực nàng, đôi bạch tuyết kiều nhũ áp sát vào đôi ngọc phong của Triệu Mẫn. Hai đôi bầu vυ' nhạy cảm không ngừng chuyển động, ma sát vào nhau, ép nhau biến dạng càng kích phát thêm cảm giác say mê,kɧoáı ©ảʍ giữa hai người.
Cứ như vậy, Trương Vô Kỵ một bên dùng to lớn dương cụ đút vào Triệu Mẫn, một bên dùng ngón tay liều mạng đùa bỡn Dương Nguyệt Âm. Ngoạn pháp nhất long nhị phượng mang đến cho hắn kích thít tuyệt vời, dù có dùng trăm lần hắn cũng không biết chán.. Hiện tại, vô luận là võ công tuyệt luân Dương Nguyệt Âm, hay là túc trí đa mưu Triệu Mẫn, đã lên trên giường của hắn thì chỉ có thể tùy ý hắn da^ʍ nhục, trở thành đồ chơi của hắn, trở thành hai con chó mẹ khát vọng đạt được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn mới chịu thỏa mãn.
Giờ chỉ cần Trương Vô Kỵ nguyện ý, bọn họ sẽ gỡ đi lớp áo khoác kiêu ngạo đang phủ lên mình. Sau đó sẽ phủ lên chiếc áo da^ʍ phụ, khao khát chờ hắn sủng hạnh. Các nàng sẽ ngoan ngoãn mân mê đôi mông của mình chờ hắn đánh xuống, làm cho các nàng trong miệng rêи ɾỉ, làm cho các nàng dâʍ đãиɠ huyệt da^ʍ càng thêm ướŧ áŧ.
Không chỉ vậy ba cái động trên ngươi các nàng chỉ chực chờ cơ hội bị hắn nhồi dươиɠ ѵậŧ vào. Bực này lạc thú tủ hỏi vương hầu tướng tước có thể hưởng được.
Giờ khắc này, Trương Vô Kỵ cảm thấy may mắn khi mình buông tha chức vị giáo chủ của minh giáo. Hắn cảm thấy hôm đó mình đã làm ra một lựa chọn chính xác.
Trong cổ mộ da^ʍ nhạc vẫn còn tiếp tục, Dương tỷ tỷ và Triệu Mẫn sớm bị Trương Vô Kỵ trêu đùa làm cho thần hồn điên đảo. Các nàng hai mắt trăng dạ, mị thịt trong âʍ ɦộ bị dương cụ và ngón tay đút vào nay không ngừng bị kéo ra. Dưới chân các nàng ướt đẫm nước, do tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt của Trương Vô Kỵ và dâʍ ŧᏂủy̠ của các nàng tạo thành. Mọt mùi hương khó lan tỏa khắp phòng. Âm thanh dâʍ đãиɠ do hai nữ tạo ra quanh quẩn khắp phòng, càng làm Trương Vô Kỵ kịch liệt đùa bỡn thêm.
Trương Vô Kỵ hét lớn một tiếng, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra, đánh vào Triệu Mẫn trong tử ©υиɠ. Mà lúc này Triệu Mẫn cũng đạt cực hạn. Sau khi bị Trương Vô Kỵ đổ đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙, nàng rốt cục không chịu nổi, thân thể chậm rãi cùng côn ŧᏂịŧ của Trương Vô Kỵ chia lìa, mềm oặt té trên mặt đất thở gấp.
Dương Nguyệt Âm tuy rằng cũng được ngón tay của Trương Vô Kỵ đùa bỡn phi thường khoái trá, nhưng ngón tay bé nhỏ làm sao có thể đánh đồng với côn ŧᏂịŧ to lớn chứ. Vừa thấy cơ hội nàng đẩy Trương Vô Kỵ lên giường sau đó ngồi lên đùi cảu Trương Vô Kỵ. Nàng dùng đôi tay ngọc thon dài của mình nâng niu côn thị hơi mềm nhũn của Trương Vô Kỵ và làm nũng :
"Vô Kỵ đệ đệ, hôm nay nhân gia hậu đình và cái miệng nhỏ nhắn còn không có bị đệ đệ dùng qua đâu, đệ đệ lại đến làm tỷ tỷ vài lần được không?"
Trương Vô Kỵ thuận tay vỗ xuống Dương Nguyệt Âm mông, cười mắng:
"Dương tỷ tỷ hiện tại thật sự là quá lẳиɠ ɭơ rồi. Đã đ-t ngươi nửa ngày rồi mà ngươi còn chưa thấy đủ. Thành thật nói cho đệ đệ một chút, trên đời này tỷ tỷ ngươi có phải là tối cường tao lãng chó mẹ phải không?”
Dương tỷ tỷ ngổi xổm xuống. Nàng dùng hai vυ' trắng đón của mình kẹp lấy đại giao long đang không ngừng sống lại kia. Sau nàng không ngưng xoa bóp bầu vυ' của mình dè ép dương cụ của Trương Vô Kỵ, thi thoảng nàng lại cúi đầu xuống, liếʍ láp đầu khác một hai cái. Vừa làm,Nàng vừa đáp :
"Nhân gia là trên đời tối dâʍ đãиɠ hạ lưu chó mẹ, là đệ đệ một người chó mẹ, tỷ tỷ trên người ba cái động, mỗi ngày đều phải đệ đệ thao; đệ đệ nghĩ thế nào ngoạn tỷ tỷ, tỷ tỷ liền theo đệ đệ chơi như thế."