Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại

Chương 328: Đảo ngược

“Ôi trời ơi!”

Lúc đầu Ngụy Mộng Ly còn lo lắng, nhưng khi cô ta nhìn thấy cảnh tượng sáu chiếc trực thăng kéo dải lụa đỏ dài lên không trung cùng một lúc thì vô cùng sững sờ.

Nhìn vẻ mặt của mọi người, cuối cùng nhà họ Long cũng lấy lại được một chút thể diện.

Long Thành Nam cũng mỉm cười.

Nhưng chỉ giây sau, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.

Sáu chiếc trực thăng vô cùng khí thế kia đã cất cánh một lúc rồi nhưng dải lụa đỏ dài vẫn chưa được mở ra, mà đang từ từ hạ xuống.

“Hả? Tình huống gì đây?”

Có người ngạc nhiên hỏi.

“Mẹ nó! Các người nhìn bên kia đi!”

Có ai đó lại hét lên, chỉ về phía bầu trời ở bên cạnh.

Bọn họ ngạc nhiên khi thấy cách đó không xa có một đám mây đen đang bay nhanh về phía biệt thự suối nước nóng.

Không phải thứ gì khác, chính là ba mươi sáu chiếc máy bay trực thăng mà Trần Nam mang đến.

Hơn nữa, hình như mỗi chiếc trực thăng đó còn sang trọng hơn sáu chiếc của nhà họ Long.

Lại còn có đủ ba mươi sáu chiếc.

“Gì đây? Đây… Đây là trực thăng của ai?”

Tất cả mọi người đều đứng dậy, vẻ mặt tràn đầy sự khó tin.

Cũng khó trách sáu chiếc trực thăng đang cất cánh đã hạ cánh ngay lập tức.

Long Thành Nam cũng nghi ngờ nhìn về phía đó, sắc mặt của ông ta càng tái nhợt hơn.

Càng không cần nhắc đến Dương Bích Vân, sau khi cô ta hét to câu ‘mẹ nó’ thì cũng lập tức đứng dậy.

Dù sao nhà họ Long ở Yên Kinh cũng là một gia tộc lớn, có tài lực vô cùng mạnh mẽ. Vì vậy mới có sáu chiếc máy bay trực thăng sang trọng kia dùng để khoe khoang.

Dương Bích Vân cũng may mắn được vênh váo một lần.

Dù sao giá của chiếc máy bay trực thăng nhà họ Long sao có thể so với các loại máy bay trực thăng thông thường trên thị trường chứ?

Nhưng không ngờ có người còn lợi hại hơn.

“Đó là ai?” Trong lòng mọi người vô cùng kinh ngạc.

Mà lúc này chỉ có một mình Tần Ngọc rơm rớm nước mắt. Cô ấy biết nhất định là anh, Trần Nam đã đến rồi.

Sau đó, một trong những chiếc máy bay đó đã hạ cánh thẳng xuống lối vào của hội trường. Cửa máy bay mở ra, Trần Nam chậm rãi bước xuống máy bay, cùng đi xuống xuống còn có Thiên Long, Địa Hổ và cả Hầu Minh.

“Trần Nam!” Một số người không nhịn được hét to nói: “Hóa ra là cậu Trần, trời ơi!”

Trần Nam chỉ cười nhạt.

Ngoài cửa, ban đầu là có vệ sĩ của nhà họ Long ở cửa đang đối đầu với người của Trần Nam, nhưng ngay khi Trần Nam đến, họ đã vô thức nhường đường.

“Trần Nam!”

“Trần Nam!”

Nhiều doanh nhân giàu có nổi tiếng đã đứng lên hò hét.

“Trần Nam!”

Còn Tần Ngọc cũng nhỏ giọng hét một câu.

Trần Nam hơi ngạc nhiên khi thấy cô ấy ở đây.

Vốn dĩ hôm nay anh muốn đến ‘chơi’ Long Thành Vũ một trận, nhưng thật không ngờ Tần Ngọc cũng ở đây.

“Ừ!” Trần Nam nhẹ nhàng gật đầu, sau đó bước tới đó.

Toàn bộ nơi này lập tức im lặng.

Hôm nay, sức mạnh của nhà họ Trần xem như đã thể hiện ra hết rồi. Thực sự là quá mạnh mẽ!

“Cậu Long, làm phiền một chút, tôi có chuyện muốn nói!”

Lúc đầu, Long Thành Vũ đang ngồi ở vị trí trung tâm của nơi này, khi Trần Nam bước tới vỗ nhẹ vào vai Long Thành Vũ bảo anh ta đứng sang một bên, Long Thành Vũ đã tức giận trừng mắt nhìn anh.

Long Thành Vũ chưa từng bị đối xử như vậy. Thậm chí còn bắt anh ta đứng sang một bên trước mặt mọi người, rõ ràng là sỉ nhục anh ta.

Nhưng Long Thành Nam đã nắm lấy cánh tay của Long Thành Vũ, kéo anh ta sang một bên.

Cảnh tượng trước mắt rất rõ ràng, ít nhất bây giờ người của nhà họ Long không thể chống lại đám người của Trần Nam.

Mà Trần Nam cũng liếc nhìn vẻ mặt Ngụy Mộng Ly đang tái mét, anh mỉm cười nói: "Mọi người, hôm nay là sinh nhật của cậu Long, tôi đến đây cũng không có việc gì khác, chỉ muốn tặng cho cậu Long mấy món quà sinh nhật thôi! Đương nhiên, tôi cũng tặng nó cho những người ở đây và tặng cả nhà họ Âu Dương đang có hiểu lầm lớn đối với tôi!”

“Hả? Quà sinh nhật gì?” Mọi người thắc mắc.

Ngồi bên cạnh anh chính là người của nhà họ Âu Dương, bao gồm cả Âu Dương Tuyết. Lúc này, cô ta có chút thù địch nhìn Trần Nam, nhưng nhà họ Âu Dương từ đầu đến cuối đều không nói gì. Nhà họ Trần đang gây chuyện, đây cũng không phải là sân nhà của nhà họ Âu Dương.

“Lúc trước tôi và cô Âu Dương đã có chút hiểu lầm. Tôi tin rằng một số người đã nghe nói về nó, cũng có rất nhiều người muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Bây giờ tôi sẽ cho mọi người xem!” Trần Nam mỉm cười nói.

Ngay sau đó, màn hình lớn ở hội trường đã bị người của Trần Nam điều khiển, trên đó lập tức xuất hiện một đoạn video.

Cảnh quay vào ban đêm, một chiếc ô tô đỗ trên cầu một con hào.

Long Thành Vũ và Ngụy Mộng Ly đang đứng trên đó.

Một lúc sau, một chiếc ô tô chạy tới, đó là chủ tịch Kim Lăng.

“Mộng Ly, về phần chị họ Âu Dương Tuyết của em sẽ giao cho em. Em phải làm cách nào đó để Âu Dương Tuyết và Trần Nam ở cùng nhau, tạo thời cơ để hai người đó ở một mình trong phòng. Còn vụ phơi bày chuyện này ra ánh sáng, chủ tịch lưu, việc này sẽ giao cho ông! Chuyện còn lại, các người không cần lo, tôi tự có sắp xếp! Tôi bảo đảm dù Trần Nam có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng sẽ không tẩy sạch được.”

“Không vấn đề gì! Cậu Long!”

“…”

Sau đó, mấy người bọn họ lại nói thêm một vài chuyện khác.

Giây phút này, Âu Dương Tuyết và người của nhà họ Âu Dương đều tức giận đứng lên.

Mà ánh mắt Âu Dương Tuyết đang lạnh như băng nhìn em họ Ngụy Mộng Ly.

Lúc này, vẻ mặt Ngụy Mộng Ly đỏ bừng.

Vẻ mặt Long Thành Vũ cũng tái nhợt.

Chuyện đó bí mật như vậy sao Trần Nam có thể tìm người quay video trước chứ?

Sao có thể như vậy?

Lúc này Long Thành Vũ mới nhìn thấy chủ tịch Lưu ở trong đám người đi cùng với Trần Nam.

“Lưu Tùng Lâm, ông!”

"Ông cái gì mà ông? Cái tên súc sinh nhà câu, từ lâu tôi đã biết cậu không phải là người tốt mà!” Chủ tịch Lưu cười lạnh lùng.

Ông ta cũng là người thông minh, vì vậy ông ta đương nhiên phải chuẩn bị cả hai tay, chưa nói đến việc hợp tác với người như Long Thành Vũ.

“Long Thành Nam, Long Thành Vũ, Ngụy Mộng Ly, Tuyết Nhi của nhà chúng tôi suýt chút nữa đã bị làm nhục. Nhà họ Âu Dương sẽ không tha cho các người. Cậu Trần, thành thật xin lỗi vì hiểu lầm trước đây! Chúng tôi xin phép đi về trước!”

Người của nhà họ Âu Dương đứng lên, tức giận rời đi.

Âu Dương Tuyết cũng bị dẫn đi.

“Mẹ nó, cậu Long đúng là một tên xấu xa!”

Đám người doanh nhân giàu có nổi tiếng cũng chửi mắng.

“Tôi thấy cậu muốn tìm đường chết rồi!”

Long Thành Vũ vô cùng tức giận, anh ta không nhịn được xông về phía Trần Nam.

Bộp!

Một bóng người vụt qua, Long Thành Vũ bị Thiên Long đá bay đi, suýt chút nữa ho ra máu.

“Đúng rồi, tôi còn có một món quà tặng cho các vị khách quý ở đây!” Trần Nam mỉm cười.

Sau đoạn video kia còn có một đoạn khác.

Đoạn này rõ ràng là vào ban đêm có ai đó nằm ở cửa sổ chụp trộm.

Trong hình có một số cảnh không phù hợp.

Sau đó có một doanh nhân đang có mặt ở đây vô cùng tức giận, nhìn về phía cô vợ trẻ ở bên cạnh, tát cô ta một cái bốp.

“Không biết xấu hổ!”

Cũng không cần nói nhiều nữa.

Nói chung, mấy việc kinh tởm mà Long Thành Vũ đã làm, hôm nay đã hoàn toàn bại lộ.

Ngay cả vẻ mặt của các thành viên trong nhà họ Long do Long Thành Nam đứng đầu đã chuyển từ xanh sang đỏ.

Thể diện ngày hôm nay coi như mất hết.

Thể diện của nhà họ Long cũng bị Long Thành Vũ làm cho bay sạch.

“Hôm nay tôi thà chết cũng muốn nhà họ Long cho tôi một lời giải thích!”

Vị doanh nhân giàu có kia giận dữ hét lên.

Ngoài ra, những người khác cũng bị ảnh hưởng sâu sắc, họ nhìn Long Thành Vũ với ánh mắt căm thù.

“Chú Nam, cứu cháu, cháu bị người ta lừa gạt, thật sự là cháu bị người ta lừa gạt mà!” Long Thành Vũ sợ hãi hét lên.

“Thành Vũ, chú luôn cho rằng cháu là người thông minh nhất trong ba cậu chủ của nhà họ Long. Không ngờ cháu khiến cho chúng ta quá thất vọng, chú sẽ nói chuyện này với ông cụ!” Khóe miệng Long Thành Nam giật giật.

“À đúng rồi, còn có một video cũng tặng cho nhà họ Long nữa, đây là một đoạn video vừa mới quay. Ông cụ nhà họ Long xem xong có lẽ còn vui hơn đó!”

Lần này người lên tiếng chính là Hầu Minh. Cậu ta vừa nói xong, đoạn video lại bắt đầu phát.

“Ông nội, cháu là cầm thú!”

“Ông nội, cháu là cầm thú!”

“…”

Trong video, Long Thành Vũ vừa quỳ gối vừa gọi ông nội.

Ngay lập tức vẻ mặt của Long Thành Nam tái nhợt.

“Cháu cháu cháu…” Ông ta chỉ vào Long Thành Vũ, ngón tay run rẩy không ngừng.