Tối Cường Sơn Tặc Hệ Thống

Chương 94 - Các Bậc Đẳng Cấp

Ban đầu sơn trại một mực là “Sơn trại sơ cấp rách nát”, đến khi nhân khẩu mở rộng 100 người, cùng hoàn thành xây dựng Điểm Tướng Đài, bây giờ sơn trại rốt cục thăng cấp thành sơn trại cấp hai. Mà lại kỹ năng đồng lòng, chữa trị, bao quát Đại kỳ chiêu mộ đều thu hoạch được thăng cấp, giờ chẳng qua chỉ là một số giá bị ẩn đi, cụ thể thuộc tính thăng cấp bao nhiêu, Trình Đại Lôi cũng không biết.

Hắn kiểm tra lại thông tin của mình.

Tính danh: Trình Đại Lôi (sơn tặc ưu tú có chút danh tiếng)

Tuổi tác: 18

Kỹ năng: Đại Ma Vương ba búa, hùng biện

Thuộc tính ẩn: Một người tốt

Giá trị hoảng sợ: 8766

Nhìn đến đây, Trình Đại Lôi có loại cảm giác như trút được gánh nặng, sơn trại thăng cấp, đẳng cấp của mình cũng từ phổ thông thăng làm ưu tú, Tam Bản Phủ ban đầu biến thành Đại Ma Vương Tam Bản Phủ.

Coi như nếu hiện tại gặp Lục Hanh, hắn cũng đã nắm chắc một trận chiến, đương nhiên khó có thể nói thắng thua.

Trên thực tế, ưu tú đã là rất tốt rồi, trăm người cũng không chắc chọn được ai trong số đó. Với sức mạnh hàng đầu như Tần Man, một mình có thể càn quét núi Thanh Ngưu, đơn phương độc mã chiến đầu với ngàn binh sĩ cũng không có vấn đề, giờ chẳng qua là chỉ số IQ của Tần Man…

Chà, đây không phải là vấn đề.

Có vẻ như mình vẫn phải phát huy năng lượng vào việc xây dựng sơn trại, nếu sơn trại được thăng cấp, đẳng cấp của mình cũng sẽ được cải thiện. Hỏng bét, phổ thông, ưu tú, đỉnh cấp, tuyệt thế, truyền thuyết...Tần Man chính là sơn tặc đỉnh cấp, tuyệt thế có lẽ ngang hàng với các danh tướng nổi tiếng của Đại Võ, mà truyền thuyết đại khái chính là đẳng cấp của Trương Phi và Quan Vũ.

Chẳng lẽ sau này có thể cưỡi ngựa xông pha chiến trường, bất khả chiến bại... Nghĩ đến đây, Trình Đại Lôi hơi hưng phấn, nhưng hắn chẳng qua nghĩ mình khiêng một cái rìa lớn, thật sự có chút mất mặt.

Lữ Bố là Phương Thiên Họa Kích, Triệu Vân dùng Long Đảm Lượng Ngân Thương, Vũ Văn CD là Phượng Sí Lưu Kim Đảng... Từ xưa đến nay, nào có Danh Tướng nào khiêng búa lớn, nhiều nhất chỉ có Lý Quỳ, Trình Giảo Kim, hoặc chính là thợ đốn củi.

Phải tìm cơ hội thay đổi nó.

Về phần "Hùng biện", lẽ ra là một kỹ năng ngẫu nhiên được hệ thống khen thưởng, Trình Đại Lôi đã chú ý vào nó, nhưng không thấy hệ thống nhắc nhở.

Với cách này, thì phải tự mình tìm hiểu, đây chắc chắn là một kỹ năng để nâng cao khả năng hùng biện. Chỉ không biết liệu tài hùng biện này giúp tăng cường khả năng tranh luận hay khả năng đánh lừa đây.

Hai cái này hoàn toàn khác biệt nhau, nguyên lai giống như Tể tướng Gia Cát nói chuyện không dứt trước mặt trận, trước nay chưa từng thấy người nào trơ trẽn như vậy, sau đó Vương Tư Đồ cứ ợ ra rắm.

Tiếp theo, Tể tướng Gia Cát cuồn cuộn nói chuyện không ngớt, mà khiến Vương Tư Đồ đồng lòng quy thuận.

Về sau, Trình Đại Lôi bắt đầu kiểm tra thông tin của Điểm Tướng Đài.

Sau khi việc xây dựng Điểm Tướng Đài hoàn thành, một tòa Điểm Tướng Đài thu nhỏ xuất hiện trong hệ thống. Khi Trình Đại Lôi tập trung chú ý vào nó, một dòng giới thiệu hệ thống hiện ra trong đầu hắn.

Điểm Tướng Đài sơ cấp: rút mỗi 10.000 điểm hoảng sợ một lần và nhận ngẫu nhiên 1 nhân vật.

Đô, uy danh của ngươi được truyền miệng, lan rộng trên đại lục, các anh hùng từ khắp nơi trên thế giới sẽ tìm đến.

Giá trị nỗi hoảng sợ mà Trình Đại Lôi có được ngày càng tăng lên. Đây sẽ là tai tiếng mà hắn đã làm sau khi tiếng xấu được lan xa, trước mắt đã tích lũy đến hơn tám nghìn, khoảng cách rút thưởng còn kém một chút, giờ chẳng qua chỉ là qua mấy ngày hẳn là có thể góp đầy đủ.

Tuy nhiên, hắn vẫn có cơ hội rút thưởng từ hệ thống, Trình Đại Lôi đã lâu không rút thăm, không biết mình đã thoát khỏi vận xui hay chưa.

"Rút thưởng!"

Trình Đại Lôi rửa tay rửa mặt, cung cung kính kính thắp ba nén hương.

Ở dưới chân núi Thanh Ngưu, một thiếu niên bước nhanh từ hướng thành Lạc Diệp. Hắn mặc vải thô, sắc mặt đen xám, nhìn qua có chút xấu xí. Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ thấy rằng đôi mắt của nàng đen láy, mồ hôi chảy xuống cổ, để lộ ra làn da trắng và sạch bên dưới.

Thiếu niên thực chất là một cô nương giả tràn, cô đi trên đường núi, ánh mắt cảnh giác nhìn lấy bốn phía, con đường này cũng không yên ổn, cô sợ gặp phải sơn tặc.

"Tiểu thư cũng không biết đang nghĩ cái gì, nàng như bây giờ tất cả đều là do ác nhân làm hại, hiện tại xảy ra chuyện, lại kêu ta đi tìm ác nhân kia."

Thiếu nữ này chính là nha hoàn Tiểu Điệp của Tô Anh, cô lần này, chính là muốn đi tới trại Cáp Mô.

Sau khi Trình Đại Lôi làm náo động nhà họ Hoàng, Hoàng viên ngoại cứ liên tục không ngừng đến Tô gia từ hôn, đây là chuyện tốt, nhưng cũng là chuyện xấu. Toàn bộ thành Lạc Diệp đều truyền ra rằng, Tô Anh là nữ nhân của Cáp Mô Đại Vương, người nào nếu như dám cưới nàng, cẩn thận Cáp Mô Đại Vương tìm đến cửa.

Như vậy, Tô Anh liền bị người đời gánh hai tội danh, một là quả phụ chưa đến nhà chồng đã hại người ta bị diệt môn, hai là nữ nhân đã bị sơn tặc chà đạp.

Tô lão gia đang bệnh nặng, dưới cơn tức giận liền đem Tô Anh đuổi ra khỏi nhà và cho cô một quán ăn đổ nát.