Chương 9: Cô hoàn toàn tê dại
“Ưm, a…” Lâm Bích Ngô vội vàng không kịp chuẩn bị, cao giọng yêu kiều rêи ɾỉ.
Trời ạ, toàn thân cô tê dại.
Mà lúc này Hề Thiệu Công lại ngẩng đầu lên, chững chạc đàng hoàng nói với cô.
“Bích Nhi, đúng… cứ kêu lên như vậy.”
Lâm Bích Ngô cho rằng Hề Thiệu Công làm như vậy chỉ để cô diễn thật hơn một chút, vì thế cắn môi dưới khẽ gật đầu.
Hề Thiệu Công cho cô một ánh mắt trấn an, sau đó lại vùi đầu vào giữa hai chân cô, dùng đầu lưỡi ướt nóng liếʍ láp trên dưới khe huyệt mẫn cảm của cô, moi ra một dòng mật ngọt.
“Ừng ực…”
Một ngụm lại một ngụm nuốt xuống.
Bên trong tiểu huyệt tê dại ngứa ngáy khó nhịn, Lâm Bích Ngô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không ngừng nhấc mông nhỏ lên, nghênh hợp với động tác liếʍ láp của Hề Thiệu Công.
“Cha à…. Cha…” Lâm Bích Ngô thật sự bị Hề Thiệu Công liếʍ đến kêu to.
Loại cảm giác đó cô chưa bao giờ được trải nghiệm qua, toàn thân giống như ngâm mình trong nước nóng vậy, hơi nóng không ngừng từ trong cơ thể bốc ra.
Cô ngước cần cổ non mịn lên, hai tay bắt đầu vô thức đè lại đầu Hề Thiệu Công, ngón tay luồn vào trong mái tóc của hắn.
Cảm giác này khiến cho cô thật thoải mái, cũng thật thống khổ, càng thoải mái lại càng thống khổ.
Bởi vì bây giờ người đàn ông đang liếʍ chỗ riêng tư của cô là cha chồng của cô.
Ý thức này khiến tiểu huyệt của Lâm Bích Ngô không nhịn được mà co rụt lại, càng lúc càng có nhiều chất lỏng chảy ra.
Lúc này đầu lưỡi của Hề Thiệu Công đã đẩy ra cửa huyệt của cô, chui vào bên trong âʍ đa͙σ nóng ướt, liếʍ láp tầng tầng mị thịt chui vào sâu bên trong.
Đầu lưỡi của hắn cố gắng bắt chước côn ŧᏂịŧ luật động, ở bên trong tiểu huyệt ướt nhẹp của cô khẽ cắm.
“Ưm ưm…” Nghĩ đến thân phận của người đàn ông đang liếʍ hoa huyệt mình lúc này, cùng cảm giác xấu hổ khi bên ngoài đang có người nghe trộm, nhìn trộm, khiến cho cơ thể của Lâm Bích Ngô còn mẫn cảm hơn ngày thường.
Đầu lưỡi Hề Thiệu Công cắm vào rút ra, cô đè nén kêu khóc, nước mắt khó nhịn lại phun ra một đợt hoa dịch.
Chất ngọt nóng ướt thơm ngon bị Hề Thiệu Công nuốt hết vào trong miệng, nuốt xuống.
Sau khi tiết qua, cơ thể Lâm Bích Ngô giống như có thể hít thở được tự do, cô thở hổn hển, không đợi cô bình ổn lại nhịp thở, cô đã cảm giác được hai chân của mình bị Hề Thiệu Công kéo lên.
Hề Thiệu Công khẽ kéo một cái, kéo cô đến dưới thân mình.