Đại hoàng tử cuối cùng cũng bị trêu chọc đến cực hạn, một tay vứt bỏ áo ngoài của Yến Linh, đặt tiểu hoàng tử chỉ mặc mỗi yếm lên bàn, hung tợn mắng: "Mẹ kiếp! Ta mới trở về mà em đã quyến rũ ta như vậy rồi!"
"Linh Nhi rất nhớ ca ca, mỗi buổi tối đều muốn ca ca sờ tiểu huyệt, tiểu huyệt ướt đẫm cũng chỉ có thể tự mình an ủi, ca ca ở bên ngoài cũng không muốn ta sao? Để cho ta sờ một chút..."
"Bốp!" Đại hoàng tử tát vào mông Yến Linh. Mông Yến Linh vừa trắng vừa to lắc vài cái, lập tức nổi lên dấu tay nhàn nhạt.
"Ah... Ca ca thật hung dữ! Ca ca, mau xin lỗi ta" Yến Linh mếu máo nói.
"Ca ca phải làm sao để sửa lỗi của mình đây? Hả?”
"Chỉ cần... Cần cái này thôi." Yến Linh vừa nói vừa lấy tay sờ lên vật đã sớm ngẩng đầu của đại hoàng tử. "Ca ca thô quá, quả nhiên nó cũng lớn lên rất nhiều..." Yến Linh vừa vuốt ve ca ca, vừa không ngừng cảm thán. Nhìn cây gậy thịt càng ngày càng thô, trong lòng vui vẻ muốn chết. Tên ngốc này, cũng chỉ có lúc này mới bày ra bộ mặt thật nhất.
Đại hoàng tử cảm nhận được sự phục vụ của Yến Linh, một tay sờ lên bầu ngực lớn của Yến Linh, tay kia nâng cằm Yến Linh, vươn đầu lưỡi của mình ra.
Yến Linh ngoan ngoãn phối hợp với ca ca, thậm chí còn chủ động liếʍ môi đại hoàng tử, miệng hai người vừa chạm vào, liền hôn không ngừng, thanh âm trao đổi nước bọt trong đêm khuya càng ngày càng rõ. Hai tay đại hoàng tử cầm bầu ngực của Yến Linh, vừa xoa vừa chà xát, còn liên tục xoa núʍ ѵú. Yến Linh rốt cuộc phát ra tiếng thở dốc dồn dập, nước bọt vương trên miệng, nhỏ vào yếm sắp bị cởi ra.
Đại hoàng tử hôn một hồi miệng liền dời xuống, cởi yếm ra, giống như đang bú sữa mà mυ'ŧ ngực Yến Linh, núʍ ѵú bị hắn chơi đến vừa đỏ vừa sưng, hai tay còn không an phận vuốt ve mông Yến Linh, chọc cho Yến Linh vừa khóc vừa la, cả người nhăn nhó.
Khi đại hoàng tử hôn đến bụng Yến Linh, hai chân Yến Linh chủ động quấn lấy eo của đại hoàng tử, thoáng cái kéo gần khoảng cách hai người: "Ca ca đừng đi, ta muốn nó..." phảng phất trong tay không nắm lấy gậy thịt của ca ca liền khó chịu.
Đại hoàng tử với ánh mắt hung tợn liếc nhìn Yến Linh, tựa hồ muốn nuốt chửng cậu, "Sao ngươi lại dâʍ đãиɠ như vậy! Hả? Một ngày không có đàn ông thì không được, phải không? Ngoài miệng nói nhớ ta, kỳ thật mỗi ngày lăn lộn cùng một chỗ với nam nhân khác rất vui vẻ đi! Ta thấy ngươi chính là thiếu dạy dỗ!”
"Ô ô ô ô... Ca ca nói đúng, ta chính là thiếu dạy dỗ, thích nhất cảm giác ca ca tiến vào! Thật sự nhớ ca ca! Không thích người khác, chỉ thích ca ca!" Yến Linh vừa làm bộ làm nũng, vừa nắm lấy bàn tay đang chà đạp mông của cậu, để cho ngón tay thô ráp của ca ca ấn xoa bộ ngực trắng của mình. Giữa hai chân ướt sũng một mảnh, cách khôi giáp của ca ca, thỉnh thoảng nhẹ nhàng ma sát hoa huyệt của mình.
Đại hoàng tử nhận thấy ý đồ của Yến Linh, lại sợ khôi giáp cứng rắn làm tổn thương da thịt mềm mại của cậu, liền lập tức chủ động cởϊ áσ giáp ra.
Yến Linh thấy thế vui vẻ vô cùng, vội vàng xuyên qua lớp áo mỏng manh của cậu, hướng về phía ca ca, sờ đến l*иg ngực cứng rắn, ngay cả tay cũng không muốn dời đi, giống như dính vào người ca ca, một bên cởϊ qυầи áo khao khát càng thêm gần gũi, một bên làm càn thở dài rêи ɾỉ: "Ca ca mau sờ ta, Linh Nhi muốn ra, ca ca giúp Linh Nhi đi..."
Đại hoàng tử rốt cuộc không nhẫn nại nữa, một tay kéo yếm Yến Linh ra, giải phóng ra đôi vυ' sớm đã phủ đầy dấu vết ngón tay. Một đôi vυ' lớn trong nháy mắt lay động từ trên xuống dưới, chọc cho phía dưới Yến Linh càng thêm trống rỗng không thôi.
"Ca ca mau tiến vào..."
"Ngươi thật sự nhớ ta?"
"Thật sự, ca ca còn không biết Linh Nhi sao. Ca ca mau thương ta đi mà..." Yến Linh nhìn đại hoàng tử chỉ dùng gậy thịt cọ xát bên ngoài hoa huyệt đang ước đẫm, lại không chịu lấp đầy cậu, không khỏi có chút vội vàng, thậm chí muốn vươn tay tự mình nhét vào tiểu huyệt, để giải tỏa cảm giác ngứa ngáy kia.
Ngay khi Yến Linh bĩu môi phát cuồng, đại hoàng tử mạnh mẽ chen vào, lập tức toàn bộ cây gậy chìm vào, Yến Linh không chuẩn bị đã bị gậy lớn của người này hung hăng đi vào, lập tức vừa sảng khoái vừa đau kêu lên, "A... Ha... Ca ca thật mạnh... Ca ca thật lợi hại... Cưỡi ngựa, như cưỡi ngựa ở biên cương... Vâng, ta thích ca ca của ta rất nhiều."
Đại hoàng tử tất nhiên biết cậu là người không chọn nam nhân vì mặt, nhưng lại bị cậu trêu chọc đến sôi máu, đành phải giải toả cơn tức giận này, thắt lưng hung hăng trước sau đong đưa, hai tay nhào nặn bầu vυ' đầy đặn của Yến Linh thành các loại hình dạng, miệng một bên ở cổ Yến Linh hung hăng liếʍ hôn, một bên hung tợn nói "Ngươi mẹ nó! Ở trước mặt ca ca mà cũng có thể phóng đãng như vậy!"
Theo chuyển động ra vào ngày càng nhanh của đại hoàng tử, nước trong hoa huyệt của Yến Linh càng ngày càng nhiều, ngay cả hậu huyệt cũng có dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào. Hai chân đại hoàng tử dùng lực, liên tục đâm rút, đυ.ng phải bàn dưới thân Yến Linh lung lay. Yến Linh ôm chặt cổ ca ca, liếʍ liếʍ yết hầu của hắn, hai chân thắt nơ xinh đẹp ở thắt lưng ca ca, thân thể trắng nõn nhẵn nhụi như dương chi ngọc cùng cơ bắp màu mật ong do ca ca phơi nắng ở biên cương gắt gao quấn quýt, giống như muốn khảm ca ca vĩnh viễn vào trong cơ thể mình.
Đại hoàng tử trước kia ở hoàng cung cũng không ít lần cùng Yến Linh xóc nảy ngược phượng, đối với điểm mẫn cảm của Yến Linh càng rõ ràng, lúc này một năm không thấy, lại càng trực tiếp hướng huyệt tâm hung hăng quấy tới, hai quả trứng cực lớn dùng tần suất cực nhanh đánh vào mông trắng của Yến Linh.
"Ah... Ca ca thật lợi hại, còn hơn cả trước kia... Ca ca có phải ở biên cương vụиɠ ŧяộʍ tìm tiểu quan gì đó hay không?"
"Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi rời khỏi nam nhân thì không thể sống!" Đại hoàng tử bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm dũng mãnh, qυყ đầυ thoáng cái hung ác quấy tiểu huyệt, qua lại mang theo không ít tiếng nước.
"A... Ah…ta không được rồi, sẽ bị ca ca làm hỏng mất…tiểu huyệt…tiểu huyệt..."