Khi đẩy cửa ra đi ra, Nguyễn Vũ nhỏ giọng hỏi một câu.
“Đúng rồi, em đồng ý sao?”
Thường Lê nhíu mày: “Không nghĩ tới người đại diện của em cũng thích chuyện bát quái.”
Nguyễn Vũ thử nói: “Nhất định là đồng ý.”
Thường Lê mấp máy môi, cúi đầu nói một câu.
“Em sẽ không dễ dàng gả mình đi như vậy.”
Nguyễn Vũ hét to: “Cái gì!?”
Thường Lê nhếch miệng: “Một câu lời thoại trong phim.”
“Cho nên, em không đồng ý?”
Thường Lê nhẹ nhàng cười: “Chị đoán xem.”
Mặc dù, câu thoại trong phim ảnh nói như vậy.
Nhưng bọn họ đồng tâm hiệp lực nhiều năm như vậy.
Nguyễn Vũ cảm thấy, cô không có khả năng không đồng ý.
“Nhất định là đồng ý.”
Hai người này cô ấy đã quan sát trong mấy năm, cô ấy hi vọng cuối cùng bọn họ sẽ thành người nhà.
Thường Lê không có chấp nhạn, cũng không từ chối.
Cô nói ra một câu rất đột ngột.
“Cuối tuần anh ấy trở về giải quyết chuyện trong nhà anh ấy.”
Nguyễn Vũ ngước mắt.
“Người trong nhà không đồng ý cho các em?”
Thường Lê nhàn nhạt đáp.
“Ừm, bởi vì công việc của em.”
Nguyễn Vũ nhíu mày: “Bình thường, nữ diễn viên rất dễ bị người ta chỉ chỏ, huống chi là nhà họ Hướng có tên tuổi, em nhìn thoáng một chút.”
Thường Lê và Nguyễn Vũ đi song song đi đến góc rẽ hậu trường.
Có mấy nhân viên công tác ở hiện trường đang thân thiện nói chuyện phiếm.
“Cặp đôi Thường Lê và Hướng Lập Hành rốt cục cũng đã thành một, đây đúng là tình yêu chân thật nhất mà tôi theo đuổi trong vòng giải trí.”
“Đúng vậy đúng vậy, nhớ ngày đó Thường Lê tiến vào ngành giải trí dốc sức làm việc, Hướng Lập Hành cũng là hạng người vô danh, cho đến hai năm trước, Thường Lê dựa vào một bộ phim bùng cháy đến rối tinh rối mù, Hướng Lập Hành cũng đi theo đánh một trận thành danh, sau này fan hâm mộ khảo cổ mới phát hiện, thế mà tất cả tác phẩm Thường Lê quay đều là Hướng Lập Hành đạo diễn, từ sau chuyện này, người đàn ông sau lưng cô cũng bắt đầu xuất hiện ở trong tầm mắt công chúng, về sau Hướng Lập Hành thừa nhận với mọi người, Thường Lê là người của anh ấy.”
“Hai năm này, Thường Lê có thể nói là bùng nổ trong ngành giải trí, lại bởi vì chuyện với Hướng Lập Hành mà giá trị bản thân ngay lập tức tăng gấp bội, muốn tài nguyên có tài nguyên, nhưng người ta vẫn là ngoại trừ Hướng Lập Hành thì người khác đều không nhận. Hiện tại những nhóm đu cp điên cuồng trên mạng gọi hăng say, sự nghiệp Hướng Lập Hành cũng theo nước lên thì thuyền lên, vui vẻ sung sướиɠ trong ngành giải trí.”
“Đây chính là tình yêu, hỗ trợ lẫn nhau trong lúc hoạn nạn, hỗ trợ nên thành tựu! Không được tôi phải tới Weibo Thường Lê giục cưới.”
Thường Lê đã sớm nghe chuyện bát quái mà chết lặng, trên mặt không có biểu cảm gì.
Nhưng khi cô lơ đãng ngẩng đầu nhìn sang.
Vừa vặn đối diện với con ngươi u ám lạnh lùng của người đàn ông cách đó không xa.
Bây giờ Uất Trì đang hút thuốc.
Khi Thường Lê nhìn về phía anh, tròng mắt anh, anh chậm rãi huơ khói tan.
Hướng Lập Hành chưa từng hút thuốc, cho nên cũng ảnh hưởng tới cô khiến cô không có cảm tình gì với đàn ông hút thuốc.
Nhưng Thường Lê vẫn nhẹ nhàng gật đầu, ra hiệu đi xuống.
Dù sao anh cho cô mượn áo khoác.
Người đàn ông chưa có ý đồ tới lấy, mà cũng không quay đầu lại, trực tiếp rời đi.
Cái này...
Nghĩ đến áo khoác.
Thường Lê hạ mắt nhìn, giờ phút này áo khoác đang bị cô choàng trên vai.
Phiền quá, còn phải mua thêm một cái rồi tự mình đưa qua.