Ba, Đụng Nhẹ Một Chút Thôi!

Chương 9: Ba sẽ làm con thoải mái

“Ưm…”

Cái miệng nhỏ nhắn của Hoắc Huyên lập tức tràn ra tiếng rêи ɾỉ, tiểu huyệt dán lên đồ vật thật nóng, ở chân tâm của cô ma sát ra tiếng nước mập mờ, kɧoáı ©ảʍ nguy hiểm đánh tới, hai chân nhỏ của cô vô thức cuộn tròn, trên mặt lộ ra thần thái trầm mê hưởng thụ.

“Con bỏ cuộc, ba ơi, ngứa quá…”

Cô thật sự sợ chính mình sẽ tè ra quần.

Tiểu huyệt đang chảy nước ra bên ngoài, mặc dù bôi trơn nhưng chen vào không dễ dàng gì, tiểu huyệt của cô gái thật sự quá chặt.

Hoắc Huyên bị đè ở dưới thân ý loạn tình mê cũng cảm thấy không thích hợp.

Bên dưới rất nóng, có thứ đồ gì đó vừa cứng vừa nóng đi vào trong cơ thể cô, chống đỡ cô, làm cho cửa huyệt bên dưới của cô nóng lên, căng phồng, dâng lên một cảm giác cực kỳ trống rỗng.

“Ưm… Ba…”

Hoắc Huyên cực kỳ khó chịu, chỉ có thể ôm lấy cánh tay của Hoắc Tiêu không ngừng gọi ba.

“Ba yêu thương Huyên Huyên, Huyên Huyên muốn được ba yêu thương.”

Người ba mà cô tin cậy đang khiêng lấy hai chân cô, quỳ gối ở giữa đùi cô, đại côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn kia chôn bên trong âm phụ trắng nõn như bánh màn thầu kia, chống âʍ ɦộ của cô đến biến hình.

Rõ ràng cô gái bị ba đè ép cưỡng chế xâm nhập cơ thể trong trắng, nhưng vẫn vô tri mở miệng gọi một tiếng ba, khát vọng ba có thể làm cho mình không khó chịu như vậy.

“Bảo bối, con làm cho ba không đành lòng.”

Trong lúc nhất thời không chen lọt vào, Hoắc Tiêu chỉ có thể ôm lấy chân thiếu nữ, khẽ trừu sáp ở tiểu huyệt mềm mại của cô.

“Ba sẽ để cho con thoải mái.”

Qυყ đầυ mang theo lửa nóng ma sát với cửa huyệt mẫn cảm, để tiểu huyệt chậm rãi thích ứng với kích cỡ của cự vật, qυყ đầυ thô ráp lần lượt tàn sát bừa bãi cửa huyệt.

Bên trong tiểu huyệt của cô gái nhanh chóng chảy nước lũ, mỗi một lần qυყ đầυ rút ra đều có thể mang ra dâʍ ɖị©ɧ nóng hổi.

Đại côn ŧᏂịŧ ở trong tiểu huyệt phấn nộn của con gái chống đỡ âm thần ra ra vào vào.

"Ưʍ..”

Gương mặt nhỏ nhắn của Hoắc Huyên cũng một lần nữa ửng đỏ, mỗi một lần bị đại côn ŧᏂịŧ thao vào trong, trong cổ cô sẽ tràn ra tiếng rêи ɾỉ khó mà đè nén.

Hoắc Tiêu cũng thoải mái thở dốc, tiểu huyệt này thật sự quá non mịn, trần trụi như vậy cắm vào đúng là thoải mái như muốn bay lên trời.

Đêm khuya trên ghế sofa trong phòng khách, một người đàn ông thành thục cường tráng, bắp thịt trên người rắn chắc, thái dương lộ gân xanh đang khiêng hai chân của một thiếu nữ non nớt.