Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược

Chương 15

Trình Diễm gật đầu, “Nghe rõ.”

Chính là bởi vì nghe rõ, anh ta mới cảm thấy kinh ngạc.

Trình Diễm thật sự không có cách nào hẹn bạn trai Tống Chân Chân, bởi vì mấy ngày hôm trước mới xích mích cùng anh ta .

Tống Chân Chân lần đó cố ý chỉnh Hòa Vi, sự tình không rõ ràng, Trình Diễm tuy rằng vẫn luôn mở một mắt nhắm một mắt, nhưng cũng không phải thật sự một chút để ý cũng không có.

Cho nên ngày hôm sau thời điểm tại bữa tiệc cùng bạn trai Tống Chân Chân - Ngô Chí Viễn gặp nhau, anh liền thuận miệng nói vài câu.

Trình Diễm có xuất thân tốt, nói chuyện chưa bao giờ quanh co lòng vòng, hơn nữa lại là người mang thù, lúc ấy liền đem nhà đầu tư nói cho sắc mặt xanh mét.

Ngô Chí Viễn tuổi không tính là lớn, hơn ba mươi tuổi, mới cùng vợ trước ly hôn không lâu, còn mang theo một cô con gái ba tuổi.

Anh ta đối với Tống Chân Chân hẳn là rất nghiêm túc, cho nên mới không để người khác nói cô ta không tốt, mà giúp cô ta thanh minh.

Trình Diễm đâu thèm để ý xem sắc mặt anh ta có tốt hay không.

Tống Chân Chân nhìn ai không vừa mắt là chuyện của cô ta, nhưng anh không cho phép cô ta gây chuyện ở đoàn phim.

Nếu ai cũng như vậy, không biết đoàn phim sẽ trở thành cái dạng gì .

Hai người tan rã trong không vui.

Từ đó về sau, mỗi lần Trình Diễm gặp phải anh ta, liền nói chuyện không nóng không lạnh.

Cho nên tình huống hiện tại, căn bản không có cách nào hẹn được, Trình Diễm lại liếc mắt nhìn Yến Hoài, thấy sắc mặt anh nghiêm túc, thật sự không giống như là nói giỡn, quay đầu liền nói với Trình Nặc, “Để anh thử xem .”

Sau khi cúp điện thoại, Trình Nặc mau chóng gửi thời gian cùng địa chỉ lại đây.

Ngày mai buổi tối 8 giờ, hội sở Kim Ngự, phòng 306.

Thời gian cùng địa điểm đều tràn ngập một hương vị ái muội quỷ dị.

Trình Diễm chớp mắt, sau đó đem điện thoại đưa qua: “A Hoài, cậu nghiêm túc sao?”

Yến Hoài tầm mắt rũ xuống, khi xem đến địa chỉ liền hơi nheo mắt.

Trình Diễm khụ một tiếng, tận lực nói uyển chuyển một chút, “Loại địa phương này… Cũng có người đi ăn cơm nói chuyện phiếm sao.”

Chẳng qua là ăn cơm nói chuyện phiếm tiêu phí phí tổn quá cao.

Hội sở Kim Ngự là hội sở cao cấp của Đồng Thành, thường dành cho những người cực kỳ có tiền, Trình Diễm nghĩ lại, lại cảm thấy có chút không đúng, anh sờ sờ cằm, “Không đúng , Vi Vi còn chưa được nhận vai diễn, sao lại có tiền đi loại địa phương này?”

Trình Diễm cũng không biết Hòa Vi có chủ ý gì , anh nghĩ trăm lần cũng không ra, dứt khoát gọi điện hỏi Trình Nặc.

Trình Nặc nhanh chóng trả lời, “Anh, anh hỏi cái này để làm gì?”

Trình Diễm nói rất đương nhiên: “Em bắt anh làm việc này, dù sao cũng phải cho anh cái lý do chứ?”

Anh không có nói là do Yến Hoài hẹn.

“Bên cạnh anh không có người khác chứ?”

Trình Diễm khụ một tiếng, “Không có.”

Trình Nặc cũng không nghĩ nhiều , nói: “Kỳ thực là Yến Thần cùng Tống Chân Chân hẹn ở đó, Vi Vi cảm thấy Tống Chân Chân có ý với bạn trai cô ấy, cho nên đã hẹn bạn trai đến… Chính là bốn người chính diện giao phong, anh có hiểu không?”

Trình Diễm lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Lại bị Trình Nặc không yên tâm mà nhấn mạnh không được nói cho người khác, Trình Diễm cúp điện thoại, giương mắt nhìn về phía người đàn ông đối diện.

Lúc này Yến Hoài đang rũ mi mắt, trong tay cầm di động nhẹ nhàng xoay, thần sắc không rõ, thời điểm màn hình sáng lên, ba chữ “Ngô Chí Viễn” chói lọi hiện ở phía trên.

Anh đang đợi Trình Diễm nghe xong điện thoại, sau đó mới quyết định có hẹn Ngô Chí Viễn hay không.

Trình Diễm uống ngụm nước, nháy mắt liền đem lời dặn của Trình Nặc coi như cái rắm, vừa ngắt điện thoại không được nửa phút, anh liền đem nội dung cuộc trò chuyện thuật lại nguyên văn cho Yến Hoài.

Một lúc lâu sau lông mày đang nhíu của người đàn ông mới giãn ra một chút, anh đem điện thoại gạt đi, chờ được vài giây anh mới nâng mắt hướng Trình Diễm nói, “Đừng nói cho Trình Nặc.”

Trình Diễm còn chưa kịp trả lời, đầu kia đã được kết nối, Yến Hoài nâng khóe miệng, thanh âm lạnh lùng: “Ngô tổng, buổi tối ngày mai có rảnh không?”

-

Hòa Vi không nghĩ tới hiệu suất của Trình Nặc lại cao như vậy.

Thời điểm cô tắm nước lạnh trở ra, Trình Nặc đã nhắn một tin OK.

Cô ấy không yên tâm Hòa Vi, ngay sau đó liền hỏi: 【 Vi Vi, ngày mai có cần tớ đi cùng cậu không? 】

【 Không phải ngày mai cậu còn phải đi một bữa tiệc từ thiện sao? Tớ tự mình đi được. 】

Đêm mai Trình Nặc xác thực còn có việc, hơn nữa rất khó để từ chối, cô thật sự cũng không có biện pháp khác, đành phải lui một bước nói: 【 Chính cậu chú ý an toàn, có chuyện gì gọi điện cho tớ, nếu không gọi được cho tớ thì gọi cho anh tớ. 】

Hòa Vi nhanh chóng trả lời: 【 Được. 】

Cô tuy rằng đồng ý, nhưng kỳ thật căn bản không đem nửa lời nói của Trình Nặc để ở trong lòng.

Cô cùng Trình Diễm mới chỉ gặp nhau vài lần, còn không thân tới mức gặp chuyện liền nhờ anh ta giúp đỡ.

Hòa Vi đem điện thoại ném sang một bên, mới vừa tắm nước lạnh, lúc này cô đang lạnh đến run bần bật.

Theo nguyên gốc thì cơ thể nữ chủ không tốt lắm, không tới vài phút, cái mũi liền bắt đầu ngứa, cổ họng cũng có chút ngứa, Hòa Vi sợ cảm còn chưa nghiêm trọng, liền chăn cũng chưa dám đắp, ăn mặc mỏng manh ngồi xem hết một bộ phim.

Tới giữa trưa, giọng mũi cô dày đặc, đã dùng hết nửa cuộn giấy.

Khi Yến Thần gọi điện tới, Hòa Vi vừa cầm ly nước ấm vừa hắt xì, tay run lên, nước ấm văng một chút lên người.

Hòa Vi không quan tâm, thanh âm tắc nghẽn trả lời: “Alo?”

Tuy rằng giọng cô hơi khàn, nhưng vẫn mềm ấm mảnh mai, làm cho Yến Thần sửng sốt vài giây mới phản ứng lại: “Bị cảm?”

Hòa Vi nhỏ giọng: “Tối hôm qua quên đóng cửa sổ.”

“Uống thuốc chưa?”

“Uống rồi.”

Yến Thần đau lòng, thanh âm cũng mềm theo, “Muốn ăn cái gì, anh mang qua cho em?”

“Không cần,” Hòa Vi buồn bực nói, “Mới vừa uống thuốc xong, có chút mệt.”

Ngụ ý, cô buồn ngủ.

Yến Thần nửa điểm khả nghi cũng chưa phát hiện, mềm mỏng nói với cô: “Được, em nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Ngón tay Hòa Vi siết chặt di động, qua vài giây, khi anh ta định ngắt điện thoại cô liền nói “Yến Thần, buổi tối ngày mai anh có rảnh không?”

Yến Thần ngẩn ra, ngay sau đó vui vẻ nói: “Chỉ cần em gọi, anh lúc nào cũng rảnh.”

Miệng lưỡi trơn tru, không biết lừa bịp được bao nhiêu cô gái.

Hòa Vi hạ khóe miệng, đem thời gian cùng địa điểm nói cho anh ta, sau đó lại mềm giọng nói: “Vậy… Đêm mai gặp.”

Giọng cô nhỏ nhẹ, như là mèo cào ở trong lòng Yến Thần.

Trong nháy mắt Yến Thần có chút thần hồn điên đảo, ngắt điện thoại được một lúc, liền thấy Tống Chân Chân không hiểu sao lại gửi WeChat cho mình một chiếc hôn gió, anh ta cũng không cảm thấy có gì khác lạ, liền ném di động đi vào phòng tắm.