Trong Loạn Thế

Chương 12: Lần đầu...

“Đêm khuya nhất khắc trị thiên kim, chúng ta không thể bỏ lỡ nha…”

Ôm hai mỹ nhân trong lòng, Dương Việt cố gắng ra vẻ bình tĩnh nói.

Ngay cả chính hắn cũng không nhận ra giọng nói của mình đã có chút run run vì kích động.

Trương Xuân Hoa cùng Dương Tố Vy thẹn thùng rúc đầu vào lòng ngực hắn không chịu buông ra, mãi đến khi cảm giác được thân thể của mình đã được nam nhân đặt xuống giường nằm song song với nhau, các nàng mới xấu hổ nhắm hai mắt lại.

Ngay cả Trương Xuân Hoa vốn đã chuẩn bị tâm lý từ lâu cho ngày này cũng cảm thấy trái tim của mình như muốn nhảy khỏi l*иg ngực càng đừng nói Dương Tố Vy vừa mới biết được sự thật.

Hai mẹ con hầu hạ một chồng, chuyện hoang đường như vậy tưởng chừng chỉ có trong tiểu thuyết.

Nhưng trốn tránh cũng không được, bởi vì lúc này Dương Việt đã bắt đầu hành động theo bản năng của một giống đực.

“Bà cả được ưu tiên hơn một chút!”

Hắn khàn khàn nói, bờ môi chậm rãi đặt lên cái trán trơn bóng mê người của Trương Xuân Hoa hôn một ngụm thật sâu.

Sau đó môi cùng lưỡi kết hợp trượt từ trán qua mũi nàng, hôn vào gò má, cho đến cuối cùng là nhắm chuẩn đôi môi anh đào đỏ thẳm kia hôn xuống.

“Ưm…”

Giọng mũi Trương Xuân Hoa gấp rút, chỉ cảm thấy miệng thơm của mình đã bị bờ môi có chút thô ráp của nam nhân phủ kín.

Mềm mại, bóng loáng pha lẫn chút ướŧ áŧ ngọt ngào là những gì Dương Việt cảm nhận được lúc này.

Sau đôi môi của Dương Tố Vy, đây là lần thứ hai hắn được nếm trải thứ hương vị tuyệt vời khác.

Bốn cánh môi mơn trớn và ma sát, Dương Việt tham lam duỗi ra cái lưỡi quái ác của mình, không cần dùng sức vẫn dễ dàng tiến vào khi hai cánh môi của Trương Xuân Hoa vẫn luôn hé mở.

Đầu lưỡi hắn duỗi qua hàm răng trắng tinh xảo của nàng vài lượt, rồi chợt như linh xà xuất động tiến sâu vào trong, cuốn chặt lấy chiếc lưỡi mê người đó.

“Việt…”

Trương Xuân Hoa toàn thân có một dòng điện chảy qua khiến nàng vô thức muốn hô tên hắn.

Đôi tay yêu kiều vòng qua cổ nam nhân, bắt đầu đáp trả nụ hôn nồng cháy.

Chụt…chụt…chụt…chụt…chụt…

Âm thanh ướŧ áŧ vang vọng trong đêm, khi môi và lưỡi của Dương Việt và Trương Xuân Hoa cuốn chặt lấy nhau cuồng nhiệt, tận tình thưởng thức hương vị của đối phương.

Đối với Dương Việt, hắn cảm thấy thứ nước trong miệng nàng thơm nồng hơn cả rượu vang, khác với vị thanh tân của Dương Tố Vy, nó mang đến sự nồng nàn khó cưỡng.

Đối với Trương Xuân Hoa, nàng mê đắm nước bọt trong miệng nam nhân chính như một thức da^ʍ dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngọn lửa tình đã ẩn giấu quá lâu trong con người nàng bùng cháy.

Dương Việt đè ép hẳn lên cơ thể đầy đặn đàn hồi của người mỹ phụ, vong tình hôn lấy môi nàng, đầu lưỡi hận không thể tiến vào tận cổ họng nàng mà chiếm hữu.

Hai người trao đổi cho nhau từng giọt nước bọt của đối phương, cố gắng không để rơi vãi dù chỉ một chút.

Một tay Trương Xuân Hoa siết chặt ga trải giường, một tay ôm chặt lấy cổ hắn như muốn nụ hôn của hai người sâu hơn, mãnh liệt hơn nữa.

Tay của Dương Việt cũng không rảnh rỗi, với kinh nghiệm lén lút mập mờ bấy lâu nay với em gái và nghiên cứu phim người lớn, hắn đã tìm xuống hai địa phương màu mỡ nhất của người phụ nữ.

Tay trái hắn vuốt ve từ đôi đùi đẹp mịn màng cho đến bờ mông căng tròn đầy đặn, dùng lực nắn bóp, trêu đùa từng tấc da thịt đàn hồi trong lòng bàn tay của mình.

Dương Tố Vy mở đôi mắt to tròn nhìn người anh và người mẹ mà nàng nhận thức bấy lâu nay đang hận không thể hòa tan vào nhau.

Nàng kinh ngạc phát hiện mình vậy mà chẳng có chút ghen tuông nào.

Có lẽ trong thời buổi loạn lạc này, nhận thức bên cạnh mình vẫn còn hai người thân thiết là điều quý giá vô bờ bến bất chấp bọn họ là ra những chuyện gì, chính điều này đã lấn át cơn ghen của thiếu nữ khi phải chia sẽ tình yêu của mình với một phụ nữ khác.

Trong mắt hiện lên vẻ nghịch ngợm, Dương Tố Vy chủ động ngồi dậy, nắm lấy từng mảng quần áo trên người đôi nam nữa kia lột xuống.

Cơ thể cường tráng của Dương Việt và ngọc thể chín mộng của Trương Xuân Hoa rất nhanh đã bại lộ trong không khí.

Thứ còn bảo vệ hai người chưa triệt để tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chỉ là vài mảnh đồ lót bé nhỏ.

“Ưm…ừm…”

Trương Xuân Hoa thở hổn hển, mặc dù là mật vụ có thể nín thở trong thời gian dài, nhưng trải qua nụ hôn nồng cháy vẫn khiến nàng quên hết mọi kỹ năng, cảm giác nghẹt thở.

Dương Việt lưu luyến nút lưỡi nàng thêm một phát thật mạnh, lúc này mới tách môi ra.

“Tê miệng người ta…” Trương Xuân Hoa hai mắt ngập nước trách yêu nhìn hắn.

Nhìn thấy hai cánh môi của nàng có chút sưng đỏ càng thêm diễm lệ, Dương Việt dùng lưỡi liếʍ liếʍ bên trên chúng nó như con mèo muốn làm lành vết thương.

Trong ánh mắt hờn dỗi của mỹ phụ, hắn xê dịch nụ hôn xuống bên dưới, chậm rãi thưởng thức cái cổ thiên nga của nàng, rồi đến xương quai xanh tinh tế.

“Anh, bú √υ' mẹ đi !” Dương Tố Vy ở một bên hô hấp dồn dập, nói lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Không cần Dương Việt ra tay, nàng đã thành thạo lột phăng áo ngực màu trắng của Trương Xuân Hoa ném sang một bên.

Tưng…tưng…

Như phát ra tiếng động, hai bầu vυ' nẩy nẩy lên xuống của Trương Xuân Hoa đã bạo lộ ngoài không khí.

Dương Việt hai mắt muốn nổ trước vẻ đẹp hoàn mỹ của chúng nó.

To tròn căng tràn nhựa sống như hai quả bóng nước, từ gốc đến ngọn trắng hồng đến mức thấy vài sợi gân nhỏ bé dưới lớp da, cái khe ngực sâu hun hút ép chặt, phía trên là quầng vυ' hồng hào và cái núm đỏ đậm tô điểm.

Trương Xuân Hoa quay mặt sang nơi khác không dám nhìn Dương Việt và con gái, bộ ngực to lớn phập phồng cho thấy tâm tình đang kịch động của nàng.

“Xuân Hoa, vυ' của vợ đúng là tuyệt tác của tạo hóa, à không…bản thân vợ vốn đã là kiệt tác!” Dương Việt nịnh nọt nói ra.

Hắn cúi thấp đầu, tham lam ngậm lấy một bên bầu vυ' đầy ắp miệng, thoang thoảng vị sữa và mùi nồng nàn của con cái tràn vào khoang miệng.

Bàn tay hắn chụp lấy bầu vυ' còn lại xoa nắn, bắt đầu biến nó thành muôn vàn hình dáng khác nhau.

Hắn như một đứa trẻ thèm sữa mẹ, môi lưỡi và tay kết hợp một cách nhuần nhuyễn, bú √υ' nàng chùn chụt từng đợt, đầu lưỡi thì liên tục quấn quanh núʍ ѵú, khi thì đánh mạnh vào, khi thì dùng răng cắn nhẹ.

“Việt ơi…thoải mái, bú mạnh lên, bú ra sữa luôn đi chồng! bú bên còn lại luôn đi chồng!” Trương Xuân Hoa rêи ɾỉ yêu kiều, hai núʍ ѵú săn cứng lên hết mức trong miệng.

Chán chê một bên vυ', Dương Việt lại chuyển sang bên còn lại mà nhấm nháp.

Dương Tố Vy không bỏ qua cơ hội, nàng cũng nhanh chóng cúi đầu ngậm lấy một bầu sữa mẹ, bắt đầu học theo anh hai bú ʍúŧ thỏa thích.

“Á, chết mẹ mất Vy ơi!” Trương Xuân Hoa thở hổn hển, toàn thân nàng co giật từng trận, hai chân siết chặt vào nhau bởi vì hạ thể đã bắt đầu ngứa ngáy.

Cả hai bầu vυ' đều được hai anh em chiếm hữu, Trương Xuân Hoa lâng lâng, đầu óc mụ mị.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, khi bàn tay của Dương Việt cùng Dương Tố Vy ăn ý duỗi xuống qυầи ɭóŧ của nàng, kéo phăng nó ra.

Một người đùa nghịch thảm lôиɠ ʍυ tươi tốt màu tím mộng mơ, một người trực tiếp dùng tay trượt nhẹ lên cái khe âʍ ɦộ cũng là lúc Trương Xuân Hoa toàn thân giật bắn.

Dâʍ ŧᏂủy̠ từ tận cùng hoa tâm bắn mạnh ra ngoài, làm ướt cả tay của Dương Việt.

“Á, sướиɠ quá…” Tay của nàng siết chặt ga giường, môi đỏ mở lớn để phát ra tiếng rêи ɾỉ khi được thỏa mãn cơn khát tình.

Nhiều năm không có ai thỏa mãn nhu cầu sinh lý, lúc này dù chưa được chồng mình tiến vào, nàng cũng đã lêи đỉиɦ lần thứ nhất.

Dương Việt tách miệng khỏi bầu vυ' đã phủ đầy dấu răng của mình, hắn nhìn xuống bên dưới.

Chỉ thấy cái chỗ tư mật của Trương Xuân Hoa đẹp đẽ quá đỗi.

Màu sắc của hồng đậm hơn Dương Tố Vy một chút, hai mép môi đỏ hơn, dày hơn, hạt le to hơn.

Lúc này hai mép môi dọc đó đã hé mở để lộ ra cái khe hẹp, nhìn vào bên trong loáng thoáng thấy được từng thớ thịt hồng hồng đang co lại.

Trương Xuân Hoa cảm giác được ánh mắt tham lam thèm thuồng của người chồng, nàng vô thức khép chặt hai chân lại che giấu cô bé thẹn thùng theo bản năng.

Nào ngờ Dương Tố Vy đã cười hì hì đem hai chân nàng tách ra, nhìn lấy Dương Việt kɧıêυ ҡɧí©ɧ mời gọi:

“Đâm vào đi anh, phá trinh mẹ đi, làm mẹ cho em coi với!”

“Sinh mày rồi mẹ đâu còn trinh nữa!” Trương Xuân Hoa giận dữ trừng mắt nhìn con gái.

“Không!” Dương Việt lắc đầu: “Ở trong lòng anh, vợ nguyên vẹn và hoàn hảo không chút tỳ vết!”

Nghe hắn lần đầu xưng “anh” với mình, Trương Xuân Hoa trong lòng ngọt ngào khó tả, nàng nhìn hắn nồng nàn:

“Vậy yêu em đi chồng!”

“Anh muốn hưởng thức hương vị phụ nữ của em!” Dương Việt ánh mắt nóng rực.

Trong cơn động tình của hai người vợ, hắn úp miệng vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Trương Xuân Hoa bắt đầu thưởng thức.

Cái mùi hăng hăng pha lẫn thơm nồng của âʍ ɦộ hực vào trong mũi làm Dương Việt như mê như say.

Đầu lưỡi hắn quét một đường từ tận lỗ nhị hồng sậm của nàng qua khe hẹp rồi đến tận hạt le, đánh liên tục lên trên nó.

“Á!” Trương Xuân Hoa toàn thân như điện giật, tất cả dây thần kinh kɧoáı ©ảʍ như ngọn đuốc được nhóm lửa, nước da^ʍ lại chảy ra.

Dương Việt úp miệng vào chỗ kín húp mạnh bạo, đầu lưỡi lại làm tốt nhiệm vụ của nó, tiến thẳng vào trong âʍ ɦộ nàng chọc ngoáy.

“Chết…chết em Việt ơi, huhu!” Trương Xuân Hoa sướиɠ đến phát khóc.

“Hì hì, hình tượng người mẹ đoan trang nghiêm khắc đã thay bằng người mẹ dâʍ đãиɠ động tình!” Dương Tố Vy trêu chọc nhìn lấy Trương Xuân Hoa, còn lấy điện thoại ra chụp hình làm kỹ niệm.

Nàng ôm lấy đầu Trương Xuân Hoa, cúi xuống hôn vào đôi môi đang thở hổn hển.

Trương Xuân Hoa mơ mơ màng màng, mặc cho con gái nút lưỡi mình, bóρ ѵú mình, chỉ có thể rên hừ hừ trong cổ họng.

Hôn môi dưới của nàng hồi lâu, Dương Việt cảm nhận được mép môi đã phồng lên mời gọi, các thớ thịt bên trong liên tục xoán lấy lưỡi hắn, rõ ràng nàng đã động dục đến cực điểm rồi.

Hắn hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, rút ra dươиɠ ѵậŧ căng cứng đang giật giật của mình, nghe được trái tim đập như trống trong lòng ngực.

Đây là lần đầu của Trương Xuân Hoa nhưng cũng là lần đầu của hắn.

Dương Việt đến tận thời khắc này vẫn cảm thấy điều này như một giấc mộng.

Người sắp trở thành người phụ nữ đầu tiên của hắn không phải Dương Tố Vy, thay vào đó là người hắn xem như mẹ mình, người là mẹ ruột của em gái mình…

Nàng là dì Hoa, lúc này đã là vợ hắn.

Thể hiện bản lĩnh nam nhân, Dương Việt đem dươиɠ ѵậŧ đặt ngay khe mình của Trương Xuân Hoa, đem nó quét lên quét xuống bên ngoài đôi môi để càng thêm ướŧ áŧ.

Trương Xuân Hoa cảm thấy khẩn trương khi cảm nhận được đầu khấc to lớn kia đang mân mê phía bên ngoài.

Nàng như muốn nín thở khi hắn đã có dấu hiệu tiến vào.

Nhưng sau đó lại xém chút bật cười vì hắn đâm trượt khiến côn ŧᏂịŧ to lớn lệch sang một bên.

Dương Việt xấu hổ không gì sánh được, chân của hắn cũng run run không biết cảm giác sắp đến sẽ như thế nào.

“Làm ướt nó nhiều hơn sẽ dễ vào!” Dương Tố Vy quỳ gối xuống đất, hé môi ngậm dươиɠ ѵậŧ anh mình vào trong miệng, đầu lưỡi liếʍ láp từng ngóc ngách của nó, dùng nước miếng làm ướt dươиɠ ѵậŧ.

Dương Việt yêu thương vuốt ve tóc nàng.

Lúc này hắn mới rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi miệng em gái, chậm rãi cắm vào âʍ ɦộ của Trương Xuân Hoa.

Như sợ anh hai lại trượt, Dương Tố Vy tiếp tục dùng tay tách hai chân Trương Xuân Hoa ra thật rộng để cái khe lớn thêm một ít.

Mặc dù như vậy, mãi đến lần thứ ba Dương Việt mới thành công.

Ót…

Theo một tiếng trơn trượt ngập nhầy nhụa, một nửa dươиɠ ѵậŧ đã khuất mất sau hai mép môi dọc của Trương Xuân Hoa.

“Chồng ơi, anh vào trong rồi!” Nàng nghẹn ngào khóc lên, nước mắt lăn dài trên má:

“Em chờ được anh rồi!”

Dương Việt toàn thân rùng mình, cơn sướиɠ ập đến đầu não không cảm động bằng những lời mà nàng vừa nói.

Hắn hít sâu một hơi, dươиɠ ѵậŧ cố gắng len lõi qua từng tấc da thịt ẩm ướt, trơn trượt và ấm áp ở trong âʍ đa͙σ chật chội.

Rốt cuộc khi đỉnh dươиɠ ѵậŧ chạm đến tận cùng hoa tâm của cơ thể người phụ nữ, hai người mới rùng mình, thỏa mãn nhìn lấy nhau.

Dương Việt đổ cả người xuống ôm siết lấy nàng, Trương Xuân Hoa cũng vòng tay ôm chặt lấy hắn.

Mặc cho hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đã chặt chẽ không một khe hở, bờ môi đôi nam nữ lại tìm đến nhau quấn quít.

Hai người vong tình hôn để thể hiện tình cảm tuyệt đối của mình giành cho người đối diện.

Mãi đến khi cảm giác được bên trong của Trương Xuân Hoa đang co bóp đòi hỏi, Dương Việt mới bắt đầu đâm ra rút vào thật chậm.

“Hừ…hừ…hừ…”

Từng đợt ma sát đầu đời khiến linh hồn hai người đang run rẩy, cơn sướиɠ bao phủ toàn thân, hơi thở gấp gáp hòa cùng tiếng rêи ɾỉ.

Dương Tố Vy chẳng biết từ bao giờ đã cởi phăng áo cưới, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi ở một bên, nhìn lấy anh và mẹ làʍ t̠ìиɦ khiến nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ chưa từng có, sướиɠ khoái từ tinh thần làm nàng mụ mị cả đầu óc.

“Xuân Hoa, cảm ơn em đã chờ anh, đã làm mọi thứ vì anh, đã vì anh sinh em Vy, đã đồng ý gả cho anh, cùng con gái mình làm vợ anh!” Dương Việt thâm tình thủ thỉ bên tai nàng.

Lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ với người phụ nữ âm thầm hy sinh vì mình qua bao nhiêu năm, điều này quá đẹp và ngọt ngào, cả đời cũng không thể nào phai nhạt.

“Em như lạc vào trong cổ tích!” Trương Xuân Hoa mị thái mê người, xinh đẹp như yêu nữ:

“Anh tuyệt vời quá, lắp đầy cơ thể em không một khe hở, mọi chờ đợi của em thật sự xứng đáng!”

“Em đang siết chặt lấy anh! Ướt và ấm áp!” Dương Việt thở hổn hển.

Nếu không phải vì thể chất vượt trội sau một năm luyện tập, có lẽ hắn đã bắn ra trước kɧoáı ©ảʍ dữ dội này.

“Anh nhấp mạnh nhé!” Dương Việt thèm thuồng đề nghị.

“Dạ!” Trương Xuân Hoa ngoan ngoãn gật đầu:

“Chiếm lấy em đi!”

Dương Việt gồng mình, nắm chân của nàng tách ra thành hình chữ M, từ phía trước dùng lực đâm lúc cán.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH.

Da thịt mãnh liệt chạm nhau vang vọng khắp căn phòng, bầu vυ' to tròn của Trương Xuân Hoa nẩy nẩy từng đợt sau mỗi nhịp nhấp.

Bản năng của phụ nữ giúp nàng lắc lư bờ môi và vòng eo để phối hợp với từng nhịp nắc của giống đực.

“Sướиɠ, sướиɠ chết em rồi, sướиɠ quá chồng ơi!”

“Anh làm em mê quá, thoải mái…trời ơi tuyệt quá!”

“Á, lại lúc cán rồi, đâm chết em! Mạnh mẽ quá!”

Trương Xuân Hoa chìm vào kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© một cách triệt để, linh hồn như ở trên mây phát ra những âm thanh dâʍ ɖu͙©, từ tận cùng hoa tâm như có núi lửa sắp trào dâng.

“Em sắp ra, chồng ơi…em lại ra…” Nàng hét lên từng đợt.

Dương Việt đầu óc sắp điên rồi, hắn thở dốc nặng nề, gồng mình chạy nước rút những đợt cuối cùng thật mạnh.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Sau hàng trăm đợt cắm, thân thể đôi nam nữ cùng lúc rùng mình.

Âm tinh và dương tinh cùng lúc bắn ra quyện thành hỗn hợp dâʍ đãиɠ, toàn thân hai người tê dại xém chút ngất đi.

Sướиɠ…sướиɠ đến tận cùng cực lạc.

Dương Việt đổ người xuống cơ thể nàng, hai người ôm nhau thở hổn hển, nhắm mắt tận hưởng dư vị tuyệt vời của lần đầu ái ân mang lại.

Dương Tố Vy ở bên cạnh cũng đã nằm ngửa xuống giường, âʍ ɦộ ướt đẫm như suối.

Không biết qua bao lâu sau, Dương Việt nhìn sang em gái đã động tình.

Chứng kiến bộ dáng hấp dẫn của nàng, hắn chật vật ngồi dậy rút ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vẫn còn cắm trong cơ thể lầy lội của Trương Xuân Hoa.

Tinh lực của thanh niên mới lớn sung mãn vô cùng, chỉ thoáng chốc dươиɠ ѵậŧ đã cứng ngắt trở lại, ngạo nghễ ngẩng đầu.

Yêu thương ôm lấy nàng, Dương Việt muốn cúi đầu hôn xuống.

Nào ngờ Dương Tố Vy đẩy hắn ra ngoài, ánh mắt đầy khao khát, môi thơm thở hổn hển:

“Mau chơi em! mau chiếm hữu lấy em! em nhịn hết nổi rồi, không cần dạo đầu anh hiểu chưa?”

Dương Việt vừa yêu vừa tội, chiều theo ý nàng đem dươиɠ ѵậŧ đặt ngay âʍ ɦộ của người thiếu nữ.

“Đâm đi anh, cắm vào trong em!” Dương Tố Vy chủ động banh đôi chân thon dài, lúc lắc đầu cuồng nhiệt.

“Sẽ hơi đau!” Dương Việt thủ thỉ.

“Đau sao bằng những lần tụi mình tập luyện?” Nàng cắn môi trừng mắt.

Dương Việt không nói thêm lời nào, đã có kinh nghiệm nên lần này hắn dễ dàng chen chút đầu khấc vào giữa hai mép môi mềm của âʍ ɦộ.

Ót…

Theo một âm thanh ướŧ áŧ da^ʍ dật, dươиɠ ѵậŧ dùng sức xuyên qua lớp màn mỏng manh, chạm đến tận cùng của người thiếu nữ.

Máu tươi chảy ra rơi xuống ga nệm tạo thành vũng đỏ.

Dương Tố Vy hai mắt đẫm lệ hạnh phúc, cơn đau khiến nàng chau mày cắn chặt môi nhưng càng nhiều hơn là thỏa mãn.

Người đàn ông nàng yêu rốt cuộc đã có được nàng.

“Chật quá Vy ơi, anh sướиɠ chết mất!” Dương Việt cúi đầu hôn hít khuôn mặt em gái.

“Chờ một chút, em còn hơi thốn!” Nàng nỉ non vươn đầu lưỡi ra liếʍ láp ngược lại hắn.

Dương Việt cố gắng nín nhịn muốn nhấp, những vách thịt mềm của âʍ ɦộ trinh nguyên đang vuốt ve côn ŧᏂịŧ như kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn.

Trương Xuân Hoa lúc này cũng lấy lại một chút sức lực, nàng nhếch môi cười xấu xa, bắt đầu bò đến bú √υ' của Dương Tố Vy, bàn tay trêu chọc khắp những vị trí mẫn cảm.

“Á, mẹ làm cái gì?” Dương Tố Vy chỉ thấy mình bị điện giật.

“Cho chừa cái tật dám chọc mẹ!” Trương Xuân Hoa cười khúc khích, càng cắn lấy bầu vυ' con gái tợn hơn.

Hai nữ một phen đùa nghịch, Dương Tố Vy cũng không còn đau nữa.

Dương Việt hiểu ý, nhẹ nhàng rút ra đâm vào thật nhẹ.

“Hức, sướиɠ, em cảm giác được sướиɠ rồi chồng!” Dương Tố Vy rùng mình trước những kɧoáı ©ảʍ đầu đời, nước nhờn rỉ ra như suối.

“Chồng nhấp mạnh lên, làm chết con tiểu yêu tinh này!” Trương Xuân Hoa ôm lấy Dương Việt, hôn liếʍ từng khối cơ bắp của hắn.

“Con là tiểu yêu tinh thì mẹ cũng là đại yêu tinh!” Dương Tố Vy giận dữ, chợt kinh hô lên:

“Đã quá, thoải mái quá chồng…á đừng!”

Dương Việt đã gia tăng tốc độ, dươиɠ ѵậŧ đâm vào thật sâu trong cơ thể non nớt của người thiếu nữ tạo ra những tiếng vang thật lớn của da thịt.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

“Mẹ ơi, chồng chơi con, chồng đυ. con sướиɠ quá!” Dương Tố Vy dâʍ đãиɠ như con mèo cái động tình, hướng về Trương Xuân Hoa rêи ɾỉ một cách bất chấp.

Điều này chẳng khác nào khẩu da^ʍ làm Dương Việt kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực điểm.

Hắn đem thân thể của nàng lật úp lại, từ phía sau đét lên bờ mông tròn lẳn, dươиɠ ѵậŧ đâm vào lúc cán theo kiểu chó.

Lần đầu trong đời được cảm nhận và nuốt chửng dươиɠ ѵậŧ, kɧoáı ©ảʍ của Dương Tố Vy rất nhanh đã ùa đến.

Nước mắt và nước miếng của nàng chảy ra vì kɧoáı ©ảʍ, rên ư ử trong cổ họng:

“Chết…em sắp chết…có thứ gì đó sắp phun ra trong người em!”

“Thả lỏng cơ thể và đón nhận đi vợ yêu của anh!” Dương Việt gầm lên một tiếng, như máy khoan đóng thẳng vào.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

“Á, em lên mây!”

Dương Tố Vy co giật toàn thân hét lên, âm tinh phun trào, lần đầu trong đời chạm đến đỉnh dục tình sau khi giao hợp.

Dương Việt rùng mình, dươиɠ ѵậŧ giật giật trong cơ thể em gái, vô số sinh mệnh một lần nữa bắn ra, lắp đầy âʍ ɦộ chật hẹp.

“Hừ…hừ…hừ…hừ…”

Hắn thở hổn hển vì thỏa mãn, ngã người xuống cười tươi rói:

“Anh yêu các em chết mất!”

Trương Xuân Hoa cùng Dương Tố Vy cùng nở nụ cười ngọt ngào trên vành môi tuyệt mỹ.

Nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ của hắn nhơ nhuốc vì dâʍ ŧᏂủy̠ của hai mẹ con, các nàng cùng nhau cuối đầu, môi đỏ hé mở dịu dàng ngậm lấy.

Đầy yêu thương dùng lưỡi làm sạch từng ngõ ngách.

Hồi lâu sau, một người chồng ôm lấy hai người vợ thủ thỉ những lời tình thoại.

Lần đầu của ba con người…đẹp như một giấc mộng.