Khai Phá Xử Nam

Chương 14

Chương 14

Đôi môi Quý Thần hồng nhuận mê người, còn hơi mở hé ra. Lạc Tang chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy muốn mυ'ŧ lấy nó. Hắn chưa bao giờ làm hành động nào lớn mật như vậy, cho nên động tác vô cùng cẩn thận.

Quý Thần rất vui vẻ với sự chủ động của hắn. Anh mở miệng ra thêm một chút để đầu lưỡi đối phương tham nhậm vào khoang miệng mình.

Chiếc lưỡi kia ban đầu chỉ biết khuấy đảo lung tung, rồi dần dần mới học được cách hấp thụ nước miếng trong miệng đối phương như thế nào. Lạc Tang thử nhiều lần, động tác lần sau lại thuần thục hơn so với lần trước.

Thời điểm hắn đưa lưỡi vào một lần nữa, đột nhiên Quý Thần vươn lưỡi ra đáp lại hắn. Lạc Tang lập tức cảm thấy một niềm vui sướиɠ tê dại lan tràn ra toàn thân. Hắn đánh bạo quấn lấy chiếc lưỡi mềm kia ra sức liếʍ mυ'ŧ.

“Giỏi quá, đầu lưỡi tôi bị cậu mυ'ŧ tê rần rồi.”

Sau khi tách nhau ra, Quý Thần khen ngợi hắn, giọng nói còn cố ý mang theo một chút oán trách. Lạc Tang bị anh dụ dỗ khiến hô hấp trở nên dồn dập hơn. Hắn thấp giọng kêu một tiếng “Thầy”, rồi vươn tới mυ'ŧ lấy cần cổ trắng nõn của anh, một lúc sau thì mυ'ŧ ra một dấu hôn màu đỏ.

“Như vậy sẽ bị người khác phát hiện mất.” Quý Thần thở dốc nói.

Anh nhìn thấy gương mặt nam sinh mang theo một chút thất vọng và ảo não liền chủ động ưỡn ngực, chỉ vào vυ' của mình, “Chỗ này thì được, sẽ không bị ai nhìn thấy.”

Mắt Lạc Tang sáng rực lên, hướng nhìn khoá chặt vào cặρ √υ' mê người. Hắn thoáng do dự một chút rồi mới vươn đôi tay nắm lấy hai cái nhũ thịt kia.

Vυ' Quý Thần vừa lớn lại vừa trắng, một bàn tay không bao phủ hết được. Lạc Tang cảm nhận xúc cảm mềm mại ở đôi tay, ánh mắt cũng dần hiện ra sự si mê cuồng nhiệt. Hắn chậm rãi xoa nắn, da thịt tràn ra qua các kẽ ngón tay. Núʍ ѵú cũng bị ép trồi lên, nhìn càng thêm mê người.

“Thật thoải mái, mau hút núʍ ѵú nữa, ngứa quá...”

Quý Thần thở hổn hển, thanh âm ngọt ngào mang theo dụ hoặc, làm nam sinh thuần phác trước mặt không thể cưỡng lại được.

Lạc Tang lấy dũng khí vươn lưỡi liếʍ nụ hoa đỏ tươi kia, sau đó đem nó mυ'ŧ mạnh vào trong miệng.

“Sướиɠ quá...a…Thật thoải mái...Bên kia cũng muốn...”

Quý Thần chỉ dẫn nam sinh âu yếm hai vυ' của mình. Nhìn nhũ thịt trắng nõn bị bàn tay ngăm đen nắm lấy khiến anh cực kỳ hưng phấn. Hoa huyệt ngứa ngáy phải tìm dươиɠ ѵậŧ cương cứng để cọ xát. Anh thở hổn hển, cổ họng vang lên những tiếng nỉ non, “A...ha...Hút mạnh lên chút nữa...a...Thoải mái quá...”

Động tác của Lạc Tang ngày càng thành thạo. Hắn thậm chí còn dùng hàm răng nhẹ nhàng day cắn núʍ ѵú, sau đó mơ hồ nói, “Vυ' thầy thơm quá.”

“Thật là thoải mái...a...”

Quý Thần bị hắn đùa bỡn không hề thấy đau mà chỉ cảm thấy sướиɠ. Hai mắt anh chứa đầy hơi nước, đuôi mắt phiếm hồng. Anh chủ động dùng hoa huyệt cọ dươиɠ ѵậŧ nam nhân, đôi tay vuốt ve thân thể hắn. Nhưng da^ʍ huyệt của anh đang ngứa quá, mớn trớn nhau mãi không đủ thoả mãn anh.“Dừng lại đã...” Quý Thần lên tiếng.

Lạc Tang chưa đã thèm nhưng vẫn nghe lời mà ngừng lại, mắt trông mong nhìn đối phương. Không có sự cho phép của Quý Thần thì hắn không dám động.

Quý Thần đứng lên từ bồn tắm, nâng hai chân ướt đẫm đi ra ngoài. Anh đi tới chỗ vòi hoa sen, mở nước ấm rồi đem thân thể rửa sạch sẽ.

Hai mắt Lạc Tang không rời đối phương dù chỉ một giây. Dươиɠ ѵậŧ dưới háng càng cương cứng phát đau. Đặc biệt là lúc nhìn thấy Quý Thần đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà hắn bắn vào hậu huyệt lấy ra ngoài, hắn hận không thể ngay lập tức lại cắm dươиɠ ѵậŧ vào cái da^ʍ huyệt kia, đem đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ hai rót vào trong đó. Quý Thần tắm sạch sẽ, mới nhìn sang nam sinh vẫy tay, khẽ cười nói, “Lại đây.”

Lạc Tang vội vàng đi qua liền bị Quý Thần đẩy dựa vào tường. Cả người hắn cứng đờ, đôi tay đặt hai bên sườn một cách quy củ. Hô hấp của chàng trai trẻ càng thêm dồn dập, cây dươиɠ ѵậŧ ngẩng đầu thật cao.

“Dáng người cậu không tồi đâu.”

Quý Thần vuốt ve da thịt hắn. Thời điểm Lạc Tang muốn vươn tới hôn môi lại bị anh ngăn lại, “Để tôi.”

Ánh mắt anh mang theo tìиɧ ɖu͙© nồng đậm, đầu lưỡi mơn trớn trên da thịt ngăm đen của nam sinh. Lạc Tang cảm thấy bản thân không đáng để đối phương đối đãi như vậy. Nhưng không thể phủ nhận rằng hắn đang cực kỳ thoải mái, khu vực dưới bụng như nhen nhóm một ngọn lửa, chỉ chờ thời điểm là sẽ bùng nổ.

Quý Thần giống như yêu tinh, một bên liếʍ láp đầṳ ѵú nam nhân một bên dùng ánh mắt dụ hoặc nhìn hắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© của đối phương ngày một tăng cao.

“Thầy...” Lạc Tang mơ hồ kêu lên.

Đầu lưỡi Quý Thân du tẩu từ ngực xuống tới cơ bụng, cố ý đảo quanh ở rốn, rồi mới chậm rãi quỳ xuống, gương mặt anh đối diện với cây dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng kia.

Quan sát ở khoảng cách gần khiến anh không thể không thừa nhận cây côn ŧᏂịŧ này là cây lớn nhất mà anh được nếm qua. Nó vừa thô vừa lớn, màu ngăm đen, mặt trên kết gân xanh có vẻ hơi dữ tợn. Mà hai cái tinh hoàn lớn phía dưới cũng nặng trĩu, bên trong không biết chứa bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lạc Tang cúi đầu nhìn mỹ nhân chỉ cách cây côn ŧᏂịŧ xấu xí của mình vài centimet. Sự đối lập mãnh liệt làm cả người hắn hưng phấn đến tê dại, không dám tưởng tượng kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

Quý Thần rất thích tính cách không dám vọng động của hắn, khoé miệng cong lên một nụ cười tươi. Anh vươn lưỡi liếʍ thân dươиɠ ѵậŧ, thấp giọng nói, “Không biết bên trong còn tồn bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙?”

Lạc Tang nghĩ là anh hỏi mình, sắc mặt đỏ bừng, dươиɠ ѵậŧ còn nảy lên vài lần. Thanh âm hắn cất lên vẩn đυ.c nặng nề, “Không biết.”

Quý Thần không khẩu giao cho hắn mà chỉ vuốt ve mơn trớn, tuy rằng gậy thịt trước mặt ngon mắt như vậy nhưng anh quyết định để lại lần sau. Bởi nếu lần đầu tiên mà thưởng thức quá no đủ thì lần kế tiếp sẽ còn hứng thú nữa.

Lạc Tang hít sâu một hơi, hai bàn tay nắm chặt thành quyền. Mắt hắn khoá chặt trên người vị giáo viên phòng y tế đang thần phục dưới háng mình. Hình ảnh này quả thực làm hắn muốn ngay lập tức đem gậy thịt cắm vào nhục động của anh, thao anh tới khi không thể bắn ra được gì nữa.

Quý Thần mải mê mυ'ŧ hai bên tinh hoàn, hận không thể cứ như vậy đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ hút ra. Cho đến khi Lạc Tang không thể chịu nổi được nữa, anh mới buông lỏng miệng, nhìn nam nhân hỏi, “Chút nữa lại đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong bắn cho tôi chứ?”

Lạc Tang thở dốc, hai mắt nhìn anh chằm chằm, “Sẽ.”