Vai Ác Vạn Nhân Mê Bị Điên Phê Công Thôi Miên

Chương 2-2: Gọi ông xã dùng Ꮯôn Ŧhịt̠ lớn hung hăng ch!ch cậu (H)

Tiểu tử ngốc này bị thôi miên để bộc lộ ra sự dâʍ đãиɠ nên đã chủ động mở lỗ âʍ đa͙σ ra cho ông xã học trưởng mυ'ŧ liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠.

Thậm chí cậu còn không biết rằng chính mình đã phạm phải một chuyện ‘tốt’ ngu ngốc, Bách Văn Niên đang trong trạng thái thôi miên nằm chặt trong vòng tay của Hạ Hồng Minh, sự nguy hiểm trong tiềm thức luôn khiến cậu cảm thấy kỳ lạ, nhưng khi vừa mới xuất hiện, cậu luôn bị hệ thống thôi miên chèn ép.

Sau khi tiếp nhận thiết lập thôi miên, Bách Văn Ninh ngoan ngoãn coi Hạ Hồng Minh như là chồng của mình, trong mắt cậu tràn đầy yêu thương và ngưỡng mộ.

Không ai có thể chịu đựng được khi người mình thích nhìn mình với ánh mắt như vậy, làm cho Hạ Hồng Minh cảm thấy trái tim của mình đang lập tức tan chảy.

Nụ hôn nóng bỏng hôn lên má Bách Văn Ninh hết lần này đến lần khác, sau đó chuyển thành một nụ hôn thật sâu, Hạ Hồng Minh cảm thấy đời này hắn chưa bao giờ được kí©ɧ ŧɧí©ɧ và sung sướиɠ đến thế, rê lưỡi dọc theo cổ cậu rồi nhanh chóng hôn xuống đầṳ ѵú nhỏ.

“A… Ông xã… chỗ đó sưng quá…”

Đầṳ ѵú hơi cong lên trông rất đáng yêu, cũng rất nhạy cảm, nhưng khi bị nhẹ nhàng ngậm lấy, Bách Văn Ninh không khỏi thấp giọng rêи ɾỉ nhỏ nhẹ.

“A! Quá… Đã quá…”

Cảm giác mềm mại tiến vào trong khoang miệng, Hạ Hồng Minh không nhịn được mà hung hăng mυ'ŧ làm, đầu lưỡi quấn lấy hạt đậu nhỏ cứng ngắc, dùng hạt tròn trên đầu lưỡi cọ xát lên, răng cắn nhẹ một cái làm cho Bách Văn Ninh rùng mình cọ xát dươиɠ ѵậŧ của mình vào quần áo của hắn.

“Ông xã ơi em khó chịu… Dươиɠ ѵậŧ khó chịu quá… sờ, sờ đi…”

Tiểu mỹ nhân không kìm được mà vươn tay ra nắm lấy cánh tay của Hạ Hồng Minh rồi đặt lên dươиɠ ѵậŧ đã bắt đầu chảy nước của mình.

Nhưng cậu không ngờ Hạ Hồng Minh bỗng nhiên nhả vυ' ra, cái vυ' nhỏ sưng tấy bị mυ'ŧ đã học cách truy cầu kɧoáı ©ảʍ, đột nhiên bị buông ra, mắt Bách Văn Ninh đỏ hoe nhìn anh với vẻ bất mãn: “Ông xã… Ông xã yêu em đi… em muốn bắn…”

Ham muốn của song tính vốn đã rất mạnh, nhưng ngay từ đầu tâm trí của Bách Văn Ninh đã không hướng tới điều này, cậu có chút ngốc nghếch, nếu không có người dạy dỗ cẩn thận, cậu sẽ không thể học được, thậm chí cả việc thỏa mãn du͙© vọиɠ mãnh liệt của bản thân. .

Hệ thống này quả thực không nói sai, trước khi bước vào thế giới nhiệm vụ, cậu chính là một tên tay sai vô dụng, cái gì cũng có thể làm hỏng, ông chủ không có lựa chọn nào khác nên luôn giữ cậu ở lại trụ sở chính làm vật biểu tượng.

Ít nhất thì khuôn mặt và dáng dấp của cậu cũng khá bắt mắt, nhìn vào thì cũng cảm thấy tâm trạng tốt hơn một chút.

Hiện tại cậu đột nhiên phá lệ, cư nhiên thẳng thắn theo đuổi du͙© vọиɠ, dù sao có thể thoải mái là được, cậu cũng không có cảm giác xấu hổ.

Cho nên khi Hạ Hồng Minh hôn mấy cái lên khóe miệng cậu, hắn hỏi: “Có muốn ông xã giúp em liếʍ âʍ ɦộ không? Nhìn kìa, chảy đầy nước ra rồi.”

Cậu gật đầu ngay lập tức, cảm thấy không có gì phải xấu hổ cả.

Hắn đưa tay sờ một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên lỗ hoa, Hạ Hồng Minh còn để cho Bách Văn Ninh tự mình nếm thử, nhưng nhóc con có vẻ hơi ghê tởm nước của mình, nhíu mày nói: “Không ăn được đâu.”

“Em thấy không ăn được nhưng ông xã cảm thấy ăn rất ngon, ông xã khát quá, bà xã đút âʍ ɦộ vào miệng cho anh uống chút dâʍ ŧᏂủy̠ đi.”

Bách Văn Ninh không hiểu lắm nên thành thật hỏi: “Đút như thế nào?”

“Mở rộng chân ra, phải, đúng rồi đấy, để lộ huyệt da^ʍ ra, đẹp lắm đúng không nào, dùng tay tách hoa môi ra để lộ phần thịt bên trong, đúng rồi, bà xã của anh giỏi quá.”

Cậu ngoan ngoãn nghe theo từng bước ra lệnh đã đạt được kết quả Hạ Hồng Minh muốn, Bách Văn Ninh không khỏi mở miệng bắt đầu thấp giọng thở dốc, hiển nhiên có chút mệt mỏi.

Cái lưỡi nhỏ của cậu như ẩn như hiện, đã bị Hạ Hồng Minh dùng ngón tay véo lấy: “Cái lưỡi trông nghịch quá đấy, lần sau ông xã sẽ cho em uống sữa tươi.”

Bách Văn Ninh rất thích uống sữa, nghe vậy liền gật đầu: “Cảm ơn ông xã.”

Chết tiệt!

Quá tốt rồi, Hạ Hồng Minh hận không thể trực tiếp cột cậu lên mình rồi mang theo, vợ đáng yêu như vậy lỡ bị người khác nhung nhớ thì làm sao bây giờ.

Sau khi vô cùng xấu hổ nói lời cảm ơn, Hạ Hồng Minh ngồi xổm xuống, tay giữ lấy bờ mông gợi cảm của Bách Văn Ninh.

Xúc cảm trên bàn tay hắn thật sự rất tốt, bình thường Bách Văn Ninh không thích chơi thể thao lắm, cơ thể rất gầy, nhưng lại có thịt ở những chỗ nên béo, quả nhiên cậu là một mỹ nhân, ngoại trừ hơi ngốc nghếch một chút thì vẫn có thứ được thượng đế một mực ưu ái ban tặng.

Bờ mông trượt ra khỏi bàn tay có chút đáng thương, còn lưu lại vệt đỏ, Hạ Hồng Minh thực ra cũng vô dụng, chủ yếu là do làn da của Bách Văn Ninh quá nhạy cảm.

Bách Văn Ninh đang dựa lưng vào tường, càng ngày càng dang rộng hai chân ra, trông có vẻ hơi lao lực, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nín thở để cho Hạ Hồng Minh bẻ chân mình ra mà hăng hái liếʍ láp.

“A! Chồng ơi…”

Trong mắt cậu hiện lên một tia luống cuống, sau đó lại bị kɧoáı ©ảʍ bao trùm, Bách Văn Ninh rêи ɾỉ, chỉ cảm thấy nơi vốn không để ý nhiều của mình bị đầu lưỡi của hắn đâm vào, toàn bộ tầng thịt mềm mại bên trong đều bị ép ra ngoài, ngay sau đó nước nhờn bắt đầu chảy ra, tất cả đều được Hạ Hồng Minh cuốn vào trong miệng.

Hạ Hồng Minh có vẻ ngoài dịu dàng, nhưng chẳng qua đó chỉ là lớp ngụy trang, cho nên dục tính trong lòng hắn không tránh khỏi có chút mạnh mẽ.

Động tác liếʍ láp lỗ hoa cũng không nhẹ nhàng ân cần mà hắn há miệng liếʍ láp toàn bộ âʍ ɦộ, càng là muốn tự mình bôi bẩn toàn bộ âʍ ɦộ, mỗi một lần đều cố gắng đưa đầu lưỡi vào chỗ sâu nhất, ma sát lên khe thịt mềm mại mẫn cảm.

Sau khi âʍ ѵậŧ ẩn ẩn bắt đầu run lên, hắn không nhịn được cắn một cái rồi kéo nó lên khiến Bách Văn Ninh theo bản năng hét lên.

“Chồng ơi…! Đừng… Chỗ đó… buốt quá… Sướиɠ… ưm…”

Song tính thật sự rất nhạy cảm và dâʍ đãиɠ, khi hắn đang liếʍ âʍ ɦộ, dươиɠ ѵậŧ của cậu lại bắn ra, bụng dưới căng cứng nhưng không né tránh, thay vào đó cậu lắc mông muốn Hạ Hồng Minh liếʍ sâu hơn.

Cảm nhận được tính cách dâʍ ɖu͙© trong cơ thể Bách Văn Ninh đã bị lộ ra, Hạ Hồng Minh cười thầm, càng ngày càng cố gắng hơn nữa để khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn.

Hắn chỉ muốn Bách Văn Ninh về sau chỉ được nhìn mỗi hắn, cho dù không còn trí nhớ sau khi bị thôi miên, cậu vẫn không kìm được mà phun nước muốn hắn cᏂị©Ꮒ cậu.

Hắn muốn mang đến cho cậu những kɧoáı ©ảʍ khó quên nhất, khiến cơ thể cậu phải nghiện và ghi nhớ hắn một cách triệt để.