Vai Ác Vạn Nhân Mê Bị Điên Phê Công Thôi Miên

Chương 1-2: Mỹ nhân ngu ngốc bị bàn tay vàng làm phản, bị học trưởng điên phê thôi miên Ꮯởi Qυầи liếm huyệt (H)

Bộ dạng thờ ơ của Hạ Hồng Minh làm Bách Văn Ninh không khỏi tức giận nghiến răng nói: “Tất nhiên là tôi để ý, Trương Vũ An là vị hôn thê của tôi!”

Vừa dứt câu, Bách Văn Ninh nhìn lên khuôn mặt tươi cười của Hạ Hồng Minh đột nhiên trở nên âm trầm, ánh mắt nhìn về phía cậu thậm chí còn có chút khủng bố.

Trong lòng đột nhiên cảm thấy sợ hãi, boss phản diện đến gần Bách Văn Ninh, đột nhiên cổ tay cậu bị nắm lấy, trên tay có vòng cổ thôi miên!

Tay Bách Văn Ninh bị nắm lấy có chút không dám tin, ngây người nhìn Hạ Hồng Minh, vẻ mặt đối phương hiện tại vô cùng đáng sợ, cậu bị doạ đến nỗi quên quay mặt đi.

Bách Văn Ninh định uy hϊếp hắn, đôi mắt trở nên mơ màng, tự dưng trong não Hạ Hồng Minh lại có tia điện truyền ngang hiện lên tiếng nói.

Thôi miên?

Nắm lấy cằm Bách Văn Ninh, Hạ Hồng Minh dùng tay bóp chặt đôi môi đỏ mọng đang mím chặt của cậu, nhẹ giọng nói: “Mở miệng ra.”

Cậu ngoan ngoãn mở miệng, tuỳ ý để ngón tay hắn tiến vào trong khoang miệng, ngón tay đùa bỡn bên đầu lưỡi mẫn cảm bên trong, tìm được tới cổ họng, Bách Văn Ninh không nhịn được hơi run rẩy một chút, hai mắt đỏ bừng nhưng cũng không phản kháng, ngoan ngoãn mặc người trêu chọc.

Ngừng.

Nói cảm ơn.

Mệnh lệnh.

Chỉ cần nghĩ đến đây, Hạ Hồng Minh không khỏi mỉm cười, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Từ lúc Bách Văn Ninh lần đầu tiên đến trường, hắn đã chú ý đến cậu.

Ở trong trường sẽ không tự chủ được nhìn cậu, đến nỗi hiện tại nó đã trở thành nỗi ám ảnh điên cuồng, Hà Hồng Minh vẫn luôn tìm cách để tiếp cận Bách Văn Ninh, thậm chí còn không từ thủ đoạn để trêu chọc đối phương.

Có điều hiện tại Bách Văn Ninh rất khó tiếp cận, Hạ Hồng Minh không biết làm cách nào để chọc giận cậu, không ngờ rằng bản thân vô tình chọc trúng làm cậu tức giận.

Được.

….

Thú vị.

Nếu hệ thống đã rời khỏi mà biết Bách Văn Ninh ngu xuẩn đảo ngược phương diện của vòng thôi miên có khi còn muốn làm phản, việc khó như vậy mà cũng làm được, đúng không hổ danh là người đẹp não tàn.

Mặc dù không hiểu được hệ thống thôi miên này rốt cuộc là gì, Hạ Hồng Minh cũng không quá để ý.

Bởi vì hắn cảm thấy có thứ còn thú vị hơn.

Bách Văn Ninh bị thôi miên nên không còn như một con nhím nhỏ nữa, đứng im không nhúc nhích nhìn hắn, chờ hắn ra lệnh.

Mặc dù hắn đã nghe được một chuyện khiến hắn tức giận đến mức hận không thể gϊếŧ người, nhưng có điều kết quả cũng khá tốt.

Ngón tay sờ má Bách Văn Ninh, bởi vì quá kích động mà tay Hạ Hồng Minh run rẩy kịch liệt, gấp gáp hôn cậu.

Người con trai cao lớn anh tuấn này hiện tại như một con chuột dơ bẩn tìm thấy pho mát, vẻ mặt tham lam hận không thể một ngụm nuốt cậu vào bụng.

Hắn dùng đầu lưỡi cọ xát vào hàm trên của Bách Văn Ninh, thưởng thức vị ngọt từ nước bọt, thậm chí còn bị chảy xuống khóe miệng một chút.

Nhưng hắn cũng không để yên, liếʍ láp khoang miệng cậu từng chút một, phát ra âm thanh nuốt nước miếng.

Bách Văn Ninh bị thôi miên cũng không phản kháng nhưng vẫn bị nụ hôn đáng sợ này làm cho khó thở, mũi phà hơi nhè nhẹ tạo ra âm thanh thở dốc, nắm chặt quần áo Hạ Hồng Minh, bất an run rẩy.

Đợi cho nụ hôn kết thúc, người con trai càng lúc càng tham lam nhìn Bách Văn Ninh ngoan ngoãn, tựa hồ như đang suy nghĩ cẩn thận về công dụng của phép thôi miên lợi hại bao nhiêu.

“ Văn Trữ ngoan nhanh cởϊ qυầи, rút dươиɠ ѵậŧ ra cho đàn anh ăn nào.”

Nghe Hạ Hồng Minh ra lệnh, Bách Văn Ninh sững sờ trong chốc lát, cởi cả qυầи ɭóŧ bên trong lộ ra dươиɠ ѵậŧ phấn nộn màu hồng đang ngủ say nằm úp xuống, chủ động đi đến trước mặt hắn, thanh âm mềm mại nói: “Cho cậu ăn.”

“A….”

Cả người nhanh chóng bị bế lên đặt ở lan can sân thượng, hắn như đang kiểm tra hàng thượng phẩm, ngậm dươиɠ ѵậŧ nhỏ bé non nớt của cậu vào miệng, Bách Văn Ninh có chút sợ hãi cong hai chân, lộ ra tiểu huyệt đang ẩn giấu phía sau dươиɠ ѵậŧ, miệng tiểu huyệt phồng lên như bánh bao, trông rất ngon mắt. Mắt Hạ Hồng Minh nhìn thấy tiểu huyệt xinh đẹp, ngạc nhiên chạm vào đó. Ngón tay vô cùng dễ dàng cắm vào, Bách Văn Ninh phản ứng mãnh liệt, dươиɠ ѵậŧ nhỏ trong miệng hắn nhanh chóng rỉ nước, Bách Văn Ninh thấp giọng rêи ɾỉ, tiểu huyệt vô thức cắn nuốt tay hắn, tựa hồ muốn hắn cắm sâu vào.

Thật là khó chịu.

“Cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ như thế, còn có vị hôn thê sao?”

Chết tiệt.