Em Không Ngại Anh Vừa Xấu Lại Mù

Chương 32

Chờ Giang Hạo Duyên đánh răng rửa mặt xong, từ trên ghế nhảy xuống, Tô Duyệt chủ động đi qua dắt tay nhỏ, “Đi, ba ba nhóc đang chờ chúng ta ra ăn bữa sáng.”

Hiện tại, Giang Hạo Duyên không như trước kháng cự tiếp xúc với Tô Duyệt , thậm chí, bé cảm thấy, nếu mụ phù thủy mỗi ngày đều tới tìm bé thì bé sẽ vô cùng cao hứng.

Gần đây Giang gia đang tiến hành Đại Thanh khiết, đám người hầu vội vàng bố trí yến hội sinh nhật ngoài sân , vô cùng náo nhiệt.

Mà trong biệt thự Tiểu Dương trừ bỏ mỗi ngày có người hầu cố định đem cơm đưa tới thì chung quanh đều là một mảnh yên tĩnh. Đối với Tô Duyệt thì đây là chuyện tốt, cô không cần phải rối rắm việc bị những người khác phát hiện cô đột nhiên gầy đi một cách đáng kể.

Mỗi ngày bồi Giang Từ phơi phơi nắng, còn đọc sách cho anh nghe, những ngày tháng như vậy tựa hồ cũng rất thư thái.

Hôm nay là sinh nhật, toàn bộ Giang gia trở nên náo nhiệt vô cùng, ngoài cửa đỗ đầy các loại siêu xe. khách khứa đáp ứng lời mời lục tục trình diện, tây trang giày da, trang điểm kiều diễm. Toàn bộ không khí trong tiền viện cũng ngập tràn mùi hương nước hoa nhàn nhạt .

“Chuẩn bị xong chưa em?”

Giang Mộ Hàng đi vào phòng, nhìn Khương Toàn một thân lễ phục màu trắng thanh thuần điềm mỹ bức người , trong mắt anh ta hiện lên vẻ kinh diễm vô cùng.

“ Xong rồi ạ.” Khương Toàn nhấc làn váy, ánh mắt của anh quá mức nóng bỏng, khuôn mặt nhỏ trắng nõn hơi hơi đỏ lên, “ Anh đừng nhìn em như vậy a.”

Giang Mộ Hàng đem người kéo vào trong ngực, nhịn không được cúi đầu hôn hôn đôi môi chúm chím, “Thật xinh đẹp, anh muốn đem em giấu đi, không cho ai ngắm nhìn cả.”

ánh mắt Khương Toàn không che giấu được sự ngượng ngùng, người đàn ông của cô một thân tây trang màu xanh ngọc, gương mặt góc cạnh rõ ràng vô cùng soái khí lại lãnh khốc, hiện tại lại như là quý công tử, làm cô thích đến vô cùng. “ yến hội bêm dưới bắt đầu rồi đó. Mộ Hàng, em có chút khẩn trương.”

Cô lâu lắm không có tham gia yến hội, đời trước chỉ có thể ngốc trong biệt thự Tiểu Dương, tuy rằng trước kia Khương gia cũng coi như là hào môn nhưng nghèo túng vô cùng, cô lo lắng mình sẽ làm gì đó xấu mặt.

“Đợi lát nữa theo sát anh, phải luôn ngốc bên người anh, biết không?” Giang Mộ Hàng ôm cô, thanh âm trầm thấp mang theo sự ôn nhu không nói nên lời.

“ Em biết rồi. Mộ Hàng, hay là em cho người tới mời Tô Duyệt tham gia sinh nhật nhé, trước đó mẹ bảo cô ấy đừng chạy loạn lung tung, nhưng...... Tiệc sinh nhật náo nhiệt như vậy mà cô ấy chỉ có thể ở trong biệt thự, vô cùng đáng thương.” ánh mắt Khương Toàn lấp lánh nhìn Giang Mộ Hàng, nhịn không được mở miệng thỉnh cầu. thanh âm cô ta ôn nhu, mang theo một chút mật ngọt, cực kỳ giống bộ dáng thuần tịnh bên ngoài.

“Nếu là mẹ đã dặn dò mà em vẫn tự ý mời Tô Duyệt, sẽ không lo lắng mẹ sẽ quở trách em sao?” Giang Mộ Hàng nhìn vào đôi mắt trong trẻo , phát hiện tiểu kiều thê nhà mình thật sự là quá thiện lương, luôn suy nghĩ thay người khác.

“Không sợ. Có anh ở đây em sẽ không sợ.” Khương Toàn cười ngọt ngào

làm nũng với Giang Mộ Hàng , trước kia cô ở biệt thự Tiểu Dương cũng từng chờ đợi có người có thể tới mời mình tham dự yến hội Giang gia , nhưng cô hình như là bị toàn thế giới lãng quên, một lần lại một lần đều không có người tới mời cô tham dự.

Hiện tại bởi vì mình mà Tô Duyệt mới gả cho Giang Từ, thay cô ta chịu khổ, Khương Toàn áy náy muốn bồi thường một chút cho Tô Duyệt. Tô Duyệt biết cô mời tham dự yến hội, nhất định sẽ vô cùng cao hứng.

“Có thể chứ?” tay Khương Toàn chủ động quấn quanh cổ Giang Mộ Hàng, thanh âm nhẹ nhàng. Giang Mộ Hàng cúi đầu hôn một cái, hơi hơi ghen, “ Em đối xử tốt với cô ta như vậy làm cái gì? Còn không bằng dùng sự quan tâm đó ở trên người anh, hơn nữa, Tô Duyệt chưa chắc đã cảm thấy biết ơn em đâu.”

“ Em chỉ là đồng tình với cô ấy thôi.” Khương Toàn chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ hiện lên vài phần đáng thương.

Giang Mộ Hàng than thở một tiếng, cưng chiều nói, “Anh phát hiện chính mình càng ngày càng khó nói lời từ chối với em đấy.”

Khương Toàn thẹn thùng cười, cảm giác hạnh phúc ngập tràn, cô càng thêm cảm kích trời cao đã giúp mình sống lại một đời.

Tới gần khi yến hội bắt đầu Giang Mộ Hàng mới nắm tay Khương Toàn mang theo cô đi xuống lầu. Hai người có là bề ngoài xuất chúng, mặc kệ là dung mạo hay là thân hình đều vô cùng xứng đôi, vừa ra ngoài, bọn họ liền hấp dẫn ánh mắt mọi khách khứa ở đây.

Không ít người ở đây biết Khương Toàn nguyên bản là thiên kim Khương gia nghèo túng , bởi vì ông nội cô đã cứu Giang gia lão gia tử, cũng không biết lúc trước là xuất phát từ cảm kích hay là tương giao tri kỷ, ông nội hai nhà hứa hôn cho hai đứa cháu đầu lòng của mình, bởi vậy Khương Toàn mới thành vị hôn thê Giang Từ .

Nhưng khi Giang Từ xảy ra chuyện, mọi người cho rằng Khương Toàn cũng sẽ chỉ gả cho người tàn tật, không nghĩ tới cô ta quay đầu gả cho Giang Mộ Hàng, vẫn như cũ phong quang vô hạn. Điều này làm không ít thiên kim hận đến ngứa răng.

Khương Toàn kéo cánh tay Giang Mộ Hàng , khuôn mặt nhỏ trắng nõn duy trì ý cười nhàn nhạt, thưa dạ hào phóng tùy ý người khác đánh giá, đời này với đời trước không giống nhau, cô thật sự có thể có được hạnh phúc.

Cùng không ít người chào hỏi xong, Khương Toàn lợi dụng thời gian rảnh phân phó một người hầu tới mời Tô Duyệt tới đây.

Tiền viện tiếng người ồn ào, bên biệt thự cách một rừng trúc cũng ngăn không được thanh âm ầm ĩ kia.

Mà lúc này, Tô Duyệt đang ở phòng bếp nhỏ bận rộn, khi người hầu tới tìm cô thì đúng lúc cô làm xong bánh kem xoài.