Bạn Tình Cấp Tốc

Chương 4: Vào trong kiểm tra

Ngón tay xa lạ đột nhiên cắm vào cơ thể, An Bạch vốn dĩ không thể nào thả lỏng. Ngón chân của cô đều rúc vào một chỗ, như động vật nhỏ đang đợi làm thịt dưới tay tên côn đồ.

Lâm Thu khó khăn thăm dò bên trong đường hành lang ấm áp chặt hẹp, tầng tầng lớp lớp nếp thịt dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠. Trơn ướt dinh dính nhưng rất tốt.

“Như vậy rất khó.” Lâm Thu rút ngón tay ra, một sợi dịch thể từ đầu ngón tay anh kéo dài rồi kéo đứt.

An Bạch nhìn thấy ánh nước từ ngón giữa của hắn, thẹn thùng mà nghiêng mặt qua: “Tôi đã cố gắng phối hợp.”

Lâm Thu gật đầu: “Là dụng cụ không thích hợp.”

Cái gì? Chẳng lẽ còn có đồ kinh khủng hơn cái kẹp kia?

An Bạch hoảng sợ ngồi dậy nhưng bị Lâm Thu ôm eo kéo trở lại. Rõ ràng là một đôi tay đẹp đẽ trắng trẻo nhưng lại ẩn chứa một sức mạnh khó cưỡng.

Còn có một cái phễu nhựa trong suốt trong khay. Lâm Thu cầm lên thử thử, phía trước đóng mở giống như mỏ vịt.

“Mỏ vịt.” Lâm Thu giải thích nói: “Lúc kiểm tra rất thường dùng, thả lỏng, nếu không sẽ làm đau cô.”

Tuy lời nói như thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên Lâm Thu tự tay dùng.

Chỉ là mới qua một lát nhưng cửa huyệt đã khép chặt lại, chỉ còn một chút lỗ thủng nho nhỏ, có thể nhìn thấy loáng thoáng màu đỏ non bên trong.

Anh chọc vào rất chậm, lực cản rất lớn nhưng cảm nhận loáng thoáng được lực hút. Huyệt đầy dâʍ ŧᏂủy̠ giống như là đang tham ăn hút lấy, rất nhanh đã cắm hết vào đến cung khẩu.

“Ưm…”

An Bạch run rẩy, trước mặt trắng bệnh, không biết là đau nhức hay thoải mái: “Bác sĩ, tôi không được…”

“Nhịn một chút, vẫn chưa mở rộng, không thấy rõ.” Lúc nói Lâm Thu ngẩng đầu nhìn cô, màu mắt đen kịt dưới cặp kính vẫn trầm ổn lạnh lẽo như trước, cực kỳ nghiêm túc.

An Bạch phải tin tưởng bác sĩ: “Được.”

Cô nhắm mắt lại, cảm giác dưới thân bị căng ra từng chút, cảm giác như có một vật lạ cấm vào thật sâu trở nên tràn đầy không chịu nổi.

Huyệt thịt có chút lạnh nhưng hơi thở của người đàn ông ẩm ướt ấm áp, cứ vung tại cửa huyệt là ngứa ngáy cả người.

An Bạch híp mắt, phát hiện Lâm Thu đã tiếp cận gần hơn.

“Chỉ là nhìn chăm chú mà cũng chảy nước nhiều như vậy.” Ánh mắt Lâm Thu giống như bị hấp dẫn bởi cánh hoa trắng mởn, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt như mật thấm ướt tràn đầy, anh có thể nhìn thấy rõ âʍ ɦộ của cô đang mấp máy.

“Không phải.” An Bạch nhỏ giọng phủ nhận.

Một chút dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, chảy xuống tí tách dưới đất từ cửa huyệt căng ra.

“ m đạo của cô cũng rất mẫn cảm. Chính xác thì, âm hạch của cô cũng rất mẫn cảm.” Lâm Thu đứng lên, ngón tay đặt ở cửa huyệt bị căng ra của cô.

Đè xuống hòn thịt đã đứng thẳng và đỏ ửng từ lâu, An Bạch phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại ngắn ngủi.

Lâm Thu nhìn dáng vẻ ngượng ngùng mà nhắm nghiền hai mắt của cô thì bỗng chốc chọc lấy âʍ ѵậŧ của cô, mở mạng màng thịt kia. Sau đó nghe thấy cô thở dốc dồn dập khó nhịn.

“Bác sĩ… bác sĩ…”

m hạch bị xoa vừa đỏ vừa nóng, đau đớn và thích thú kéo lên liên tục, An Bạch không ngừng giãy dựa, cảm giác trống rỗng trong huyệt ngày càng hành hạ cô.

Lâm Thu không trả lời, cho đến lúc An Bạch khóc sụt sùi phun nước cao trào, anh mới khó khăn dừng lại.

“Phun như vậy à.” Lâm Thu cúi đầu nhìn ông tay áp bị phun ướt của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm âʍ đa͙σ cao trào của cô, nhìn cô ép từng chút mỏ vịt ra ngoài.

Một tiếng lạch cạch, An Bạch bị dọa đến hồn trở về.

“Đây thật sự là kiểm tra sao? An Bạch đầy mờ mịt, nhỏ giọng tủi thân: “Mất mặt quá.”

“Cô nghĩ sao?” Lâm Thu duỗi ngón tay dán vào cửa huyệt đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, bôi trên môi dưới đã bị cắn sưng đỏ của cô rồi vươn vào trong nắm lấy lưỡi cô đùa nghịch.

An Bạch bị ép ném mùi vị mặn tanh, có lẽ là ham muốn. Cô ngậm ngón tay của Lâm Thu, mới phát hiện ánh mắt của anh khác thường.

Khóe miệng anh nhẹ nhếch lên: “Cô không biết sao? Tên khác của kế hoạch này là, bạn tình cấp tốc.”

Vì vậy lúc nãy… có chỉ là thủ đoạn tán tỉnh của anh?