Xuyên Thành Thái Giám Xung Hỉ Tân Nương

Chương 57: Phạt quỳ: Ngụy Hoàng Hậu đặc biệt muốn làm nhục nàng

Edit: Nguyễn Trang

Beta: Khanh

________________

“Đoan ma ma, ngươi nếm thử cái này xem vị như thế nào?” Giang Phi Vi đưa cái đĩa trong tay qua.

Đoan ma ma cầm lấy một miếng sữa nướng vàng óng nếm thử một miếng, có chút kinh ngạc gật gật đầu, “Đây là lần đầu tiên ta biết sữa có thể làm như vậy, mấy tâm tư này của ngươi tất cả đều là nhìn thấy trong sách? ”

“Ha ha, cũng là quyển sách kia viết đấy.” Giang Phi Vi nhét một miếng vào miệng Nguyễn An. Thấy hắn bị bỏng đến mức phải hà hơi, nàng không thể không bật cười.

Trước đây tự nấu ăn để đối phó với cuộc sống, bây giờ nấu ăn cho mọi người như thế này lại có thêm hứng thú.

Thời cổ đại ăn uống bị hạn chế bởi địa lý nghiêm trọng. Mấy ngày nay nàng nấu mấy món ăn mặc dù đều rất bình thường, nhưng trong miệng tiểu thái giám đều được khen đến không có điểm dừng, Giang Phi Vi dương dương đắc ý, cảm thấy mình sắp thành đại gia mỹ thực rồi.

Nàng hỏi Nguyễn An: “Còn có thể lấy được nhiều sữa hơn không?”

Nguyễn An có chút khó xử, “Bây giờ thời tiết ngày càng nóng, kiếm không dễ.”

Giang Phi Vi gật gật đầu, “Vậy thì thôi, chờ thời tiết lạnh, ta sẽ làm bánh ngọt cho mọi người ăn.”

“Thời tiết cũng không tệ lắm, chúng ta tìm một nơi có thể ngắm hoa ngắm cảnh để ăn đi!” Giang Phi Vi đề nghị.

Đoan ma ma không phản đối, Hoàng đế đến sơn trang nghỉ mát vốn là để hưởng lạc. Ngoại trừ nô tài làm nhiệm vụ trước mặt chủ tử, còn lại cung nữ thái giám nếu muốn nghỉ ngơi cũng sẽ không bị trách tội.

Nguyễn An cũng giơ tay lên, “Hôm qua nô tài thăm dò được một cái đình nhỏ yên tĩnh, có thể nhìn thấy mặt trời lặn xuống dưới mặt nước! Không bằng ta liền đi nơi đó đi! ”

Mấy người thu dọn đồ đạc, mang theo thức ăn cùng ấm đun nước, nhanh chóng đi đến cái đình nhỏ kia. Quả nhiên là khí trời trong lành, sóng biếc dập dờn, một cảnh sắc tốt.

Giang Phi Vi đưa nước trà cho Đoan ma ma, “Tiệc sinh nhật Hoàng Trưởng tôn là bốn ngày sau đúng không? ”

“Đúng vậy. Chờ ngày mốt sẽ mở tiệc chúc mừng trong vườn, đại thần cùng gia quyến được mời đến cũng đến đủ cả. Hoàng đế tuy rằng chưa phong thái tử, nhưng đối với trưởng tôn này vẫn coi trọng.”

“Đại hoàng tử ngay cả nhi tử cũng có rồi, tại sao Phúc vương còn chưa thành thân?”

“Nghe nói là sắp rồi, nhìn trúng đích nữ phủ Lâm tướng quân. Phúc vương không phải đã từng cầm binh sao, lúc ấy Lâm tướng quân là người dưới trướng ngài ấy. Dù sao cũng là người được phong Vương, không ở trong cung, cũng không có ai lo liệu Vương phủ, Hứa Quý phi cũng không yên lòng.”

Giang Phi Vi có chút kinh ngạc, “Ta còn tưởng rằng Quý phi nương nương sẽ chọn những gia tộc quyền quý. ”

Đoan ma ma cười lắc đầu, “Nương nương chung quy xuất thân là nữ quan, dựa vào ân sủng của Hoàng thượng mới đi tới bước này. Không có gia tộc làm chỗ dựa, Nhị Hoàng tử có thể chọn hôn sự này đã là không tệ rồi. Lúc trước là mắt cao quá đầu. Nương nương cũng không nghĩ tới thân phận Nhị Hoàng tử phi chỉ cần vượt qua Đại Hoàng tử phi, tấu chương của các triều thần đều có thể chất thành đống trên bàn của Hoàng thượng. ”

“Không phải nói thân thể Đại hoàng tử phi không tốt sao?”

“Đúng vậy, nghe nói Ngụy Thù đại nhân tính toán gả nữ nhi trước, chờ lễ tiết qua đi, từ thϊếp lên làm chính cũng không muộn.”

Lúc trước Lâm lão phu nhân còn tưởng rằng nghe Ngụy Thù nói thì có thể gả Giang Vân Lan cho Thái tử. Còn không phải bị Ngụy Thù tính toán sao. Giang Phi mỉm cười lắc lắc quạt, “Ngụy Thù đại nhân tính toán để cho nữ nhi nào xuất giá vậy? ”

“Tất nhiên là trưởng nữ Trấn Quốc Công phủ, Ngụy Yên Nhiên.”

Chiếc đũa trong tay Giang Phi Vi dừng lại, “Nhưng Thái tử đã...gần bốn mươi tuổi, Yên Nhiên mới mười sáu tuổi. ”

“Cái này có là gì? Lúc Thái hậu nương nương chúng ta gả cho Tiên đế, không phải cũng như vậy sao. Đích nữ Ngụy gia hai đời liên tiếp giữ vị trí cùng trung cung, Ngụy đại nhân tin tưởng vững chắc Đại Hoàng tử có thể...”

Đang nói đến chỗ quan trọng, một tiểu thái giám vội vàng chạy tới nói, “Cô cô! Hoàng, Hoàng hậu nương nương phái người tới, nói muốn gặp người! ”

Hoàng hậu muốn gặp nàng? Nhưng từ đêm đó nàng với Giang Trì Lăng giằng co, Hoàng hậu cũng chưa từng tới tìm nàng gây phiền toái, “Thật sự là gặp quỷ rồi, vừa nhắc tới chuyện này, người lại tới truyền.”

Đoan ma ma ngăn nàng lại: “Lúc trước Hoàng hậu đã tới mời ngươi, chỉ là đều bị Cố Ngôn ngăn cản. Hôm nay không biết những người đó làm làm việc như thế nào, sợ không có ngăn cản lại. Ngươi không đi là được. ”

Giang Phi Vi nhìn về phía tiểu thái giám tiến vào báo tin kia, “Người Hoàng hậu nương nương phái tới còn nói cái gì? ”   "

“Không nói gì, chính là nói tìm cô cô ôn chuyện...” Hắn vừa nói xong, chỉ thấy một cô cô lạ mặt đi vào đình, “Ơ, không phải nói Giang cô cô còn bệnh sao, hiện tại nhìn cũng tốt lên rồi. ”

Đoan ma ma thấp giọng nói: “Người này là Từ Mặc cô cô bên cạnh Hoàng hậu. Cố Ngôn an bài người đến ngăn cản, hay là hôm nay không có ngăn lại được. ”

“Từ cô cô tốt.” Mọi người đều đến trước mặt, Giang Phi Vi cũng không tiện nói cái khác, theo lý mà hành lễ.

“Không dám nhận, nương nương chúng ta vẫn muốn gặp ngươi một lần. Nhưng Cố đốc công vẫn luôn từ chối, nói thân thể ngươi không khỏe. Nếu hôm nay có thời gian nhàn rỗi thảnh thơi đi thưởng cảnh như vậy, không bằng đi đến cung của nương nương một chuyến? Hôm nay Vân Lan cô nương bái kiến Hoàng hậu nương nương, vừa vặn để tỷ muội các ngươi nói chuyện. ”

Giang Phi Vi mặt không biến sắc, Từ cô cô lại không chịu nhượng bộ, trực tiếp sai người áp chế mấy tiểu thái giám kia.

Việc này thực sự có tác phong của Ngụy Hoàng hậu! Giang Phi Vi cắn răng, an ủi Đoan ma ma, “Ta đi là được, dù sao ta cũng là người của Cố Ngôn, bà ta không dám làm càn quá mức. ”

Giang Phi Vi được Từ cô cô dẫn đến nơi ở của Hoàng hậu trong vườn. Bước vào trong điện, Ngụy hoàng hậu ngồi ngay ngắn ở vị trí đầu tiên, phía dưới bên trái, Giang Vân Lan đang dâng trà cho bà ta. Trong phòng ngoại trừ mấy người này, còn có chút mệnh phụ quý nữ*.

(*Chính thê và con gái của quan lại.)

Giang Phi Vi chỉ liếc mắt một cái, liền quỳ xuống, hành lễ vấn an Hoàng hậu.

Ngụy hoàng hậu lại không để nàng đứng dậy. Chỉ là lôi kéo Giang Vân Lan nói đùa chuyện thú vị ngoài cung, bộ dáng rất thân thiết.

Cứ như vậy chờ một chút đã trôi qua gần nửa canh giờ.

Trong cung quy củ nhiều, hoặc lễ tiết, hoặc chọc chủ tử mất hứng, quỳ một canh giờ cũng là chuyện thường xuyên, nhưng có Cố Ngôn ở đây, đâu có để Giang Phi Vi nếm qua khổ sở này?

Giang Phi Vi chỉ cảm thấy đầu gối đau như kim châm, dần dần quỳ không được. Nàng cố gắng nâng cao tinh thần, bây giờ cô cũng đại diện cho Cố Ngôn, không thể lưu lại nhược điểm!

Tài Phu nhân của Xương Bình Bá phủ đã gặp Giang Phi Vi, đối với nàng cũng rất có hảo cảm, thấy Ngụy Hoàng hậu làm khó dễ nàng như vậy, cũng không đành lòng.

Tài phu nhân đứng dậy, “Hoàng hậu, thần phụ mấy ngày nay thân thể vẫn mệt mỏi, không biết có thể xuống nghỉ ngơi một chút hay không, kính xin Hoàng hậu đồng ý. ”

Ngụy hoàng hậu vỗ tay một cái, “Ai, Tài phu nhân không nói lời nào, ta đều quên mất chuyện này. Từ cô cô, người ngươi mang theo đã tới chưa? ”

Từ cô cô kéo rèm châu ra, Giang Phi VI sắc mặt tái nhợt khẽ hiện ra trước mắt các vị quý nhân, “Hồi nương nương, Giang cô cô của Trọng Hoa cung, đã tới.”

“Nô tỳ thỉnh an Hoàng hậu nương nương, thỉnh an phu nhân, tiểu thư.” Giang Phi Vi làm theo lễ tiết, dập đầu hành lễ. Nàng hiện tại đang cầu nguyện Ngụy hoàng hậu cứ như vậy để cho nàng quỳ xuống, nếu không bộ dáng nàng đứng dậy khẳng định rất khó coi.

Đáng tiếc Ngụy hoàng hậu chính là đặc biệt muốn làm nhục nàng, sẽ không thuận theo ý của nàng, “Từ cô cô, còn không mau đỡ Giang cô cô đứng lên. Giang cô cô của chúng ta chính là người trong lòng Cố Đốc công. Nếu quỳ hỏng rồi, hắn chẳng phải sẽ tìm ta gây phiền toái sao. ”

Từ cô cô đáp lại, vội vàng tiến lên đỡ Giang Phi khẽ đứng lên, lại lúc nàng khoanh chân, buông tay ra. Giang Phi Vi không cẩn thận, lại ngã xuống đất. Đầu gối bị đau làm cho mồ hôi trên trán nàng càng dày hơn.

Các mệnh phụ quý nữ của đảng phái Đại hoàng tử đều lén cười trộm lên, Tài phu nhân không nỡ nhìn, đi tới đỡ Giang Phi Vi dậy.

“Ôi, ta đều đã quên, Tài phu nhân lúc trước còn nhìn trúng Giang cô cô làm con dâu của mình đúng không?”

Ngoài ý muốn của Giang Phi Vi chính là Giang Vân Lan lại trở thành người đầu tiên đẩy nàng xuống nước, “Đúng vậy, Ngụy Hoàng hậu, lúc ấy Tài phu nhân nhin trúng Giang cô cô, còn nói muốn Giang cô cô làm con dâu nhà bọn họ. ”

Tài phu nhân đưa tay đỡ Giang Phi Vi chậm chạp đứng dậy trong chớp mắt.

Giang PhiVi hiểu được, con dâu mình từng nhìn trúng lại trở thành người của thái giám. Việc này nếu truyền ra ngoài, sẽ gây ảnh hưởng tới thanh danh của Tài phu nhân.

Nàng hắng giọng, chậm rãi nói: “Nô tỳ sao có thể trèo cao lên Tài phu nhân, nhất định là truyền sai rồi. ”

Ngụy hoàng hậu thấy nàng cúi đầu, cười vỗ vỗ tay Giang Vân Lan, “Giang cô nương, nàng không phải muội muội ngươi sao? Hôm nay thấy nàng cũng không vui sao? ”

Giang Vân Lan hơi cứng đờ, lập tức nói: “Ngụy hoàng hậu có điều không biết, của hồi môn lúc trước của Giang cô cô do Lan phu nhân quản lý. Nhưng Giang cô cô nói là chúng ta trộm của hồi môn của nương nàng, còn chủ động rời khỏi Hầu phủ, hiện giờ cũng không tính là muội muội của thần nữ. ”

Nàng ta nhìn về phía Giang Phi Vi, trong lòng nghĩ đến gần đây mình bị soi mói, lòng thương hại cùng chột dạ lập tức hóa thành tro.

Đều trách Giang Phi Vi đem chuyện của hồi môn nháo lên công đường, hại Trung Cần Hầu phủ trở thành trò cười trong Kinh thành, ngay cả những tiểu dân kia cũng dám chỉ trỏ nàng ta!

Đừng nói là Vĩnh Ninh công chúa vì tránh hiềm nghi không triệu kiến nàng ta, ngay cả Tam hoàng tử cũng đã lâu không liên lạc với nàng ta!

Nhưng đúng lúc này, Ngụy hoàng hậu liên lạc với nàng ta! Nghĩ đến lúc trước Lâm Lão phu nhân vì nàng ta đổi lấy vị trí Thái tử phi từ Ngụy Thù... Giang Phi Vi, ai bảo ngươi đối nghịch với ta trước?

Giang Phi Vi quỳ trên mặt đất, thanh âm bình tĩnh, “Giang Tiểu thư nếu không tin Lan thị chiếm đoạt của hồi môn của nương ta, tự nhiên có thể đi Kinh Triệu Doãn phủ đọc hồ sơ một chút. ”

Giang Vân Lan che mặt mà cười, “Ai cũng biết những chứng cứ kia đều là Cố Đốc công tìm tới, Kinh Triệu Doãn phủ ngày đó phán quả thực không chính xác một chút.”

Giang Phi Vi ngẩng đầu, cười nhìn Giang Vân Lan, “Giang tiểu thư, ta nhớ lúc trước Hầu phủ bị trộm, ngươi thay Lan thị quản gia một đoạn thời gian đi? ”

“Ngươi lúc ấy đã phát hiện của hồi môn ít, hay là căn bản không phát hiện ra đây? Nếu không phát hiện, còn có thể coi như ngươi quản gia vô năng. Phát hiện lại bí mật mà không nói...”

“Ngươi sao có thể tùy ý nói như vậy!” Giang Vân Lan bị nàng chọc trúng chỗ hiểm, có chút chột dạ.

Nàng ta đương nhiên phát hiện vấn đề của của hồi môn! Còn mượn cái này nói bóng gió nói gió để cho Lan thị cho nàng ta không ít chỗ tốt! Nàng ta không dám nói nữa, Giang Phi Vi chính là cái gai, cái gì cũng dám nói!

Ngụy hoàng hậu thấy nàng ta không dám, trong lòng cười lạnh một tiếng.

Chi là là hài tử của thuộc hạ Trì Lăng, tất nhiên còn được Trì Lăng nhiều năm như vậy dốc lòng chăm sóc, đáng tiếc chung quy vẫn là một kẻ ngu xuẩn. Bà ta tùy ý lừa gạt vài câu, nàng ta lại tin mình có thể làm Thái tử phi. Nàng ta như vậy, đặt ở bên người Trì Lăng đều là mất mặt, chỉ xứng làm thϊếp cho Thái tử!

Một vị mệnh phụ không thể nhìn được bộ dáng nước chảy mây trôi của Giang Phi Phi, mở miệng nói: “Giang cô cô có Cố đốc công che chở, ngày thường nương nương mời ngươi ngươi cũng không đến, có thể nói là đại bất kính. Hiện giờ ở trước mặt nương nương cũng dám hồ ngôn loạn ngữ như vậy, thật sự là nên phạt! ”

Từ cô cô lập tức tiến lên, giơ cánh tay hướng mặt Giang Phi Vi tát tới, “Nô tỳ tự chủ trương, thay Hoàng hậu nương nương quản giáo ngươi!”

Giang Phi Vi né tránh không kịp, chỉ cảm thấy đầu tiên là bên tai ong ong một tiếng, sau đó toàn bộ mặt nóng rát, đau đớn từ hai má lan tràn đến đầu óc. Sau từng đợt co giật, trong miệng tràn ngập mùi rỉ sắt.

Ngụy hoàng hậu thấy Giang Phi Vi đau đến rụt cổ, trong lòng khoái ý.

Cố Vân Yên a Cố Vân Yên, lúc ấy ngươi cướp Trì Lăng từ ta, ta liền đem tất cả trả thù trên người con gái ngươi.

Bà ta thấy Từ cô cô đánh xong, mới mở miệng nói: “Ai, nếu như đánh hỏng, Cố Đốc công sẽ đau lòng đấy. ”

Bà ta thấy Giang Phi Vi không có phản ứng, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, “Chỉ là Cố Đốc công giờ phút này cũng bận rộn đi. Nghe nói hôm nay hắn chọc Hoàng Thượng tức giận, giờ phút này hẳn là đang bị phạt. ”