“Lý do?”
Augusta thành thật trả lời: “Nàng quá nhỏ, ta muốn banh nàng ra một chút.”
Để huyệt của cô bị thọc mở mãi mãi cũng không khép lại được.
Vu Nguyệt mặc dù bất mãn với hành động của Augusta, nhưng thực tế Cẩm Dụ thực sự quá nhỏ nhắn xinh xắn, nếu không cưỡng chế ép mở to ra, mỗi lần tiếp nhận du͙© vọиɠ của Augusta sẽ gian khổ quá mức.
“Được chưa.” Vì sau này cô gái nhỏ sẽ ít chịu khổ hơn một chút, Vu Nguyệt đồng ý: “May mắn ngươi còn biết mua tốt nhất...... Không làm cô ấy bị thương.”
“Đa tạ.”
Bệ hạ bên kia còn đang giục người, Augusta không tiện ở lâu, sau khi giao Cẩm Dụ cho cô bạn nữ mình tin tưởng nhất liền vội vàng rời đi.
Vu Nguyệt lần đầu tiên cẩn thận quan sát Cẩm Dụ.
Toàn thân cô trắng như tuyết tinh tế tỉ mỉ, cổ tay lộ ra ngoài và hai chân mở lớn đều phá lệ tinh tế xinh đẹp.
Đây là một cô gái mỹ lệ đặc biệt, yếu ớt mà mềm mại.
Dù cho giữa hai chân của cô đã bị Augusta cắm cây Ngọc Thế lớn như vậy vào, hành vi thực sự quá ác liệt, nhưng Vu Nguyệt cũng không thể không thừa nhận, hắn làm đúng.
Bây giờ mở càng to ra nhiều bao nhiêu, sau này lúc bị thọc sẽ ít thảm hơn bấy nhiêu.
Cẩm Dụ đang ở trong cơn mê man, Vu Nguyệt không cần chăm sóc gì cả. Nàng ôm sách ngồi xuống trước bàn sách, chờ đến giờ bôi thuốc, mới bưng nước ấm vào giúp cô lau rửa thay thuốc.
Ngọc Thế thô to ngay ngắn chui vào huyệt mềm của Cẩm Dụ, hung hăng ép nó mở ra. Vu Nguyệt nắm chặt đuôi Ngọc Thế rút nó ra khỏi thân dưới của thiếu nữ, bởi vì nó được làm bằng ngọc thượng hạng lại có thêm lớp thuốc mát lạnh, cho nên dù Ngọc Thế có to dài tiếp nước, dù huyệt nhỏ của thiếu nữ bị ép mở to nên sưng đỏ lên, nhưng cũng toàn là nước, không bị thêm tổn thương nào.
Vu Nguyệt dùng khăn nhẹ nhàng lau sạch kiều nhụy của Cẩm Dụ bị ép mở to trong thời gian dài, nhất thời không khép lại được, sau đó sẽ dùng Ngọc Thế đã được bôi thuốc thọc vào, trong huyệt mềm có một lớp thuốc thật dày, lớp thuốc trơn nhẵn đưa cây Ngọc Thế màu xanh cực lớn đẩy vào trong huyệt mềm của thiếu nữ đã bị sưng đỏ từ trong ra ngoài.
“Làm sao lại nhanh như vậy......” Vu Nguyệt nhíu mày.
Cửa huyệt rõ ràng đã bị thọc không khép lại được, nhưng lúc nàng đẩy Ngọc Thế vào lại thấy sự đè ép và bài xích, thiếu chút nữa là không đút Ngọc Thế vào được, đừng nói là đàn ông không nhịn được muốn thọc vào huyệt mềm tiêu hồn chặt chẽ này, ngay cả Vu Nguyệt cũng không nhịn được dựa sát Ngọc Thế đút vào trong cơ thể của thiếu nữ.
Vừa đi vừa về thọc mấy lần, Vu Nguyệt mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, nhanh chóng bôi thuốc cho cánh hoa đang sưng lên, sau đó trốn về bên cạnh bàn đọc sách mà trấn định.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cẩm Dụ tỉnh lại.
Cô cảm thấy thật không tốt.
Không biết vì sao, thân dưới luôn có loại cảm giác bị thọc xuyên banh ra, từ hông đến hai chân toàn bộ đều à ê ẩm sưng đau đớn, cực kỳ khó chịu.
“Cô tỉnh rồi?” Vu Nguyệt gọi người đưa đồ ăn tới: “Hôm qua cô vẫn không tỉnh lại, có đói bụng không?”
“Ừm?” Cẩm Dụ nghi hoặc.
Cô gái xa lạ trước mặt hết sức xinh đẹp gợi cảm, da thịt màu mật ong khỏe mạnh lại mỹ lệ, mặt của cô ấy so với tên đàn ông xa lạ kia càng thân thiết hơn một chút, Cẩm Dụ ngoan ngoãn gật đầu.
Vu Nguyệt vừa cho Cẩm Dụ húp cháo vừa hỏi: “Cô quen biết với Augusta như thế nào?”
“Augusta · Roland, chính là Tử Kinh công tước ——Cô không biết hắn sao?”
Thì ra tên đàn ông kia tên là Augusta, còn là công tước?
“Đây là...... Nơi nào?” Cẩm Dụ hỏi.
“Phủ công tước, hắn có việc ra ngoài một khoảng thời gian, tạm thời sẽ không trở về.”
Cẩm Dụ có chút kinh hỉ: “Hắn...... Tạm thời sẽ không trở về?”
“Ừ, sao vậy?”
“Không có gì.” Cẩm Dụ hạ quyết tâm chạy khỏi chỗ kỳ quái này, nhưng người phụ nữ trước mắt thân phận không xác định, cô không thể đệ lộ ý đồ ra được.