Người phụ nữ này gầy yếu tinh tế như một đứa trẻ, căn bản không thể nào là một võ sĩ. Trên người lại không có động tác “động thủ” nào, xem ra cũng không phải những pháp sư mềm yếu nhưng lại có thực lực cao cường.
Như vậy một người phụ nữ nhìn còn mềm yếu hơn vài phần so với người bình thường, tại sao lại có thể xuất hiện trong phòng ngủ của hắn một cách “không thể hiểu được”?
Công tước đại nhân cũng không nhẫn nại nữa, tuy rằng hắn có thể tự chủ chịu đựng thân dưới đang muốn nổ tung du͙© vọиɠ, nhưng - là một người đàn ông, một người đàn ông cường tráng bình thường, hắn càng muốn phát tiết, hưởng thụ, mà không phải ở đây thẩm vấn một miếng đậu hũ tay trói gà không chặt, dù sao ở đây cho dù cho phép cô cầm kiếm của hắn đâm tới, cô cũng không có khả năng phá vỡ phòng ngự của hắn.
“Nói đi, ngươi là ai?”
“Miếng đậu hũ” vẫn luôn rũ đầu xuống không dám nhìn bên này đột nhiên thất thố mà đánh giá xung quanh một chút, vẻ mặt xấu hổ nhìn về phía hắn - mặt, cô thậm chí không dám nhìn ngực trần của hắn.
“....” Cô đột nhiên chôn đầu vào ngực, không dám nhìn hắn.
Chuyện này ngược lại làm Augusta có chút ngoài ý muốn.
Trong gia tộc Roland không có chuyện né tránh kiêng kỵ, sao tiểu gia hỏa này lại thẹn thùng đến nỗi mặt đỏ bừng làm gì. Trong gia tộc Roland, cho dù là thiếu nữ mới nếm thử hương vị tìиɧ ɖu͙© cũng nhiệt tình phóng khoáng, đâu giống vật nhỏ trắng như tuyết này, làm như hắn là mãnh thú hồng thủy không bằng.
Augusta cũng không thích nhìn biểu cảm như vậy, chỉ là, lúc hắn nhìn thấy rõ gương mặt tinh xảo kia - đôi mắt trắng đen giống như con mèo con đang sợ hãi, mi mắt nhu hòa, giống như dùng bút phác họa núi xa. Miệng cô thật nhỏ, hồng hồng mềm mềm.
Vị công tước đại nhân này trước nay luôn khinh thường hôn môi với bất kỳ người phụ nữ nào, giờ khắc này không thể phủ nhận, chính mình đang muốn nhìn người phụ nữ này, nhịn không được muốn ngậm lấy môi nàng, nếm thử xem nó có xinh đẹp ngọt ngào như trong tưởng tượng hay không.
Hắn đương nhiên cũng sẽ làm như thế.
Du͙© vọиɠ của hắn căn bản chưa được giải phóng, ngược lại bị vật nhỏ trước mắt câu dẫn đến mức thiêu đốt càng nóng bỏng hơn. Nếu hắn đã muốn, mà đúng lúc tiểu gia hỏa này lại đưa tới cửa, nếu không hưởng thụ một phen, vậy chính là phụ lòng cảnh đẹp ngày tốt.
Augusta tiếp cận khiến Cẩm Dụ sợ tới mức vội vàng luống cuống tay chân đứng dậy, dường như hắn cũng chẳng ngại mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà đi tới phía cô, cô còn chưa làm rõ tại sao mình lại xuất hiện ở chỗ kỳ quái này, người đàn ông đã đứng trước mặt cô!
“Anh…” Cẩm Dụ lui về phía sau một bước, phía sau là án thư cứng rắn, căn bản không có đường thoát.
August đánh giá tiểu gia hỏa trước mắt.
Da thịt trắng đến kinh người, khác biệt với những người phụ nữ da bánh mật trong gia tộc Roland, mặt của cô, cánh tay và cẳng chân lộ ra bên ngoài váy đều trắng như tuyết, không cần dùng tay đυ.ng vào cũng có thể cảm nhận được xúc cảm tinh tế kia.
Mà hắn từ trước đến nay đều tùy tâm sở dục.
Ngay sau đó hắn liền bế tiểu gia hỏa lên, tùy ý hất hết tất cả sách trên bàn xuống, sau đó đặt cô trên bàn sách, một cái tay khác không chút do dự kéo váy của cô, kéo thật mạnh khiến váy của cô rách một mảng lớn.
“A!” Một khắc khi bị bế lên, Cẩm Dụ sợ tới mức hét ra tiếng, người đàn ông này chưa nói gì đã xé rách váy của cô, cô làm gì còn tâm tư xem người đàn ông này là ai, đây là đâu nữa chứ!
“Anh muốn làm gì?” Phát âm của cô là tiếng Anh hiện đại, khác biệt với phát âm của gia tộc Roland, nhưng Augusta vẫn có thể nghe hiểu vấn đề của cô một cách rõ ràng.
Hắn vuốt ve làn da mềm mịn dưới tay hắn, da thịt mang đến xúc cảm thật tốt, một tay hắn tách hai chân mảnh khảnh của cô ra, cách một lớp váy và qυầи ɭóŧ bằng vải dệt mỏng của cô, để cự vật cực nóng đang muốn nổ tung gắng gượng hung hăng giữ chặt cô, cúi đầu nói nhẹ bên tai cô: “Đương nhiên là làm nàng, bảo bối.”