Nhạc Trọng vừa dứt lời, Tôn Vũ liền vội vàng truy hỏi:
- Cậu gϊếŧ nhiều tang thi như vậy, còn có kỹ năng thư thừa không? Cho chúng tôi một quyển, chúng tôi có thể giúp cậu gϊếŧ tang thi!
- Không có!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Tôn Vũ, thản nhiên nói.
Không tiếp tục nói tiếp vấn đề này, Nhạc Trọng nhìn ba người Tôn Vũ tiếp tục nói:
- Sử dụng mộc bổng tân thủ đánh chết tang thi đạt tới số lượng nhất định là có thể đạt được điểm cường hóa tố chất thân thể!
Nhạc Trọng nhìn tay ba người đều trống trơn, hỏi:
- Mộc bổng tân thủ của ba người đâu?
- Lúc chạy trốn đã ném rồi!
Trần Cương có chút xấu hổ nói.
Hai người Tôn Vũ cùng Vương Song đều xấu hổ, mộc bổng tân thủ dài hơn một thước, nặng mấy cân, lúc bỏ chạy biến thành rườm rà, sẽ không ai mang theo trên người.
Lúc này nghe được phải dùng mộc bổng tân thủ liệp sát tang thi mới đạt được điểm cường hóa, Trần Cương, Tôn Vũ, Vương Song đều thật hối hận vì đã ném bỏ lúc trước.
- Ba người có ai biết lái xe không?
Nhạc Trọng tiếp tục hỏi.
Trên đường đi thông ra cửa trường có tới ba mươi con tang thi đang bồi hồi, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt có thể chậm rãi tiêu diệt đám tang thi kia, nhưng thể lực tiêu hao tuyệt đối không nhỏ, chỉ có thể lái xe trường học mới nắm chắc lao ra khỏi vòng vây của tang thi.
- Tôi biết lái xe!
Trần Cương cùng Tôn Vũ đều lắc đầu, Vương Song lại đột nhiên mở miệng nói.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Vương Song, tiếp tục truy hỏi:
- Xe trường học cậu lái được sao?
Vương Song nhìn Nhạc Trọng đáp:
- Tôi chỉ lái qua xe con, chưa từng lái qua xe trường học nhưng tôi nghĩ nguyên lý hẳn là không khác nhau bao nhiêu!
Nhạc Trọng suy nghĩ một chút, nói:
- Xem ra cũng chỉ đành như vậy! Chúng ta đi đoạt một chiếc xe bus trường học về đây đi!
Tôn Vũ mở miệng phản đối:
- Như vậy quá nguy hiểm! Bên ngoài đều là tang thi, không bằng chúng ta trốn ở đây đi. Các cậu xem, nơi này có nước cùng thực vật, tang thi chung quanh đều đã bị thanh lý sạch sẽ. Chỉ cần chúng ta luôn trốn ở chỗ này, tuyệt đối không cần ưu sầu vì nước cùng thực vật. Tang thi cũng chỉ có thân thể mạnh mẽ một chút, nếu đối mặt với quân đội hiện đại hóa chúng nó tuyệt đối không phải là đối thủ. Chúng ta chỉ cần ở chỗ này chờ chính phủ cứu viện không phải là tốt rồi sao?
Tuy rằng Nhạc Trọng đã thăng cấp ba lần nhưng cũng không mạnh mẽ tới mức đánh thắng hết thảy, nếu đối mặt hơn mười con tang thi hắn cũng phải tránh né. Tang thi trong sân trường phải hơn ngàn con, nếu không cẩn thận sẽ chết. Tôn Vũ không muốn mạo hiểm phiêu lưu lớn như thế.
Trần Cương cùng Vương Sơn đều trầm mặc, người luôn có được tính trơ, nếu có lựa chọn sẽ không ai muốn đi mạo hiểm, mà nhất định sẽ lựa chọn địa phương an toàn trốn tránh. Tiểu siêu thị có nước có thực vật, tang thi chung quanh hiện tại đều bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thanh lý sạch sẽ, thật sự là một điểm tị nạn vô cùng lý tưởng.
- Được rồi! Vậy thì các cậu ở lại chỗ này, tôi đi một mình là được!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn ba người, cõng lên ba lô đi nhanh ra cửa.
Tuy rằng Nhạc Trọng đã cứu ba người Trần Cương, nhưng hắn cũng không có quyền lực chỉ huy bọn họ, nếu đối phương không muốn cùng hắn hành động, hắn cũng không đi miễn cưỡng người khác.
Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt vừa đi ra khỏi siêu thị, một cỗ cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng ba người Trần Cương, đã không có cường giả bảo hộ, ở trong thế giới mà tang thi tràn đầy trên đất, bọn hắn đối với vận mệnh tương lai tràn ngập cảm giác thập phần mê mang.
- Sớm biết rằng như vậy, mình đã đi học lái xe thật tốt!
Đi ra tiểu siêu thị, Nhạc Trọng nhìn về hướng đặt xe bus của trường, cười khổ nói. Gia cảnh của hắn không tốt, tự nhiên cũng không có lực lượng dư thừa đi học lái xe.
- Xem ra chỉ có thể thử tự mình lái thôi! Hi vọng chìa khóa còn trong xe!
Nhạc Trọng hít một hơi thật sâu, hướng một con đường vọt tới, xe trường học dừng ngay phía trên con dốc kia.
Chất lượng xe bus trường đại học Vân Hoa không tệ lắm, có thể dễ dàng đem tang thi đánh bay, xe con bình thường không làm được điểm này.
Trên con đường dốc, có tám con tang thi đang bồi hồi, nghe được động tĩnh của Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, tám con tang thi lập tức quay đầu lại lung la lung lay đi tới.
Bạch Cốt xung phong phía trước, tiến lên một bước dài, huy động búa lớn đem một con tang thi chém thành hai đoạn.
Nhạc Trọng cũng không chút thua kém, nhanh chóng tiến lên huy mộc bổng hung hăng oanh lên đầu một tang thi, đem đầu của nó oanh nghiêng sang bên. Lực lượng của hắn đã tăng thêm 4 điểm, đã đề cao vượt qua 40%, muốn đánh gϊếŧ tang thi càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Một người một khô lâu giống như đi vào chỗ không người, rất nhanh đã đánh gϊếŧ tám con tang thi, Nhạc Trọng cũng tiêu hao 1 điểm thể lực.
- Ngài đã thăng tới cấp năm, thỉnh phân phố hai điểm cường hóa!
Sau khi xử lý xong tám con tang thi, một tiếng vang nhỏ, lại truyền tới thanh âm dễ nghe kia.
- Lập tức cường hóa hai điểm thể lực!
Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn.
Không có thể lực sung túc, Nhạc Trọng căn bản không thể tiến hành chiến đấu trong thời gian dài. Thể lực dồi dào đối với việc gϊếŧ địch chạy trốn đều thập phần có lợi. Nếu như thể lực không đầy đủ, chỉ cần chiến đấu một lát là đã bị kiệt sức.
Một dòng nước ấm tinh tế khởi động trong người Nhạc Trọng, thể lực tiêu hao của hắn đã khôi phục, hơn nữa còn thoáng tăng lên.
Xe trường học dừng ở gần bên sân bóng rổ, trên sân vận động mười mấy nam sinh đã biến thành tang thi, trong lúc Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đối chiến với tám con tang thi khác thì tang thi chung quanh đã bị động tĩnh hấp dẫn lảo đảo đi tới.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn mười mấy nam sinh tang thi kia, đánh giá xe trường học, phát hiện trên xe không có ai, lập tức xông lên xe.
- Đáng chết! Vậy mà trong xe không có chìa khóa!
Nhạc Trọng xông lên trên xe phát hiện trên xe không cắm chìa khóa liền mắng lên.
Ở trên xe tìm kiếm một thoáng, Nhạc Trọng lại nhanh chóng nhảy xuống xe.
Lúc này mười mấy tang thi đã lảo đảo vây tới.
Ngoại trừ trên sân bóng rổ, ở gần bên cũng có hơn mười con tang thi bị thanh âm bên này hấp dẫn lảo đảo đi qua muốn vây quanh Nhạc Trọng.
- Phá vây đi!
Nhạc Trọng nhìn mấy chục con tang thi liếc mắt lướt qua, sinh ra ý thối lui, nhiều tang thi như vậy cho dù hắn chiến đấu hao hết thể lực cũng không thể toàn bộ xử lý.
Đúng lúc này một nữ sinh có mái tóc dài đen nhánh, mặc quần bò cầm mộc bổng tân thủ trong tay từ một bên vọt tới.
Chỉ thấy nữ sinh kia xoay chuyển như gió, chiêu thức tinh diệu tuyệt luân, mộc bổng trong tay giống như linh xà oanh lên đầu một tang thi, đem đầu của nó oanh vỡ sang bên.
Từng con tang thi bị nữ sinh oanh kích giống như cỏ dại ngã rạp trên mặt đất, không có một con tang thi nào đυ.ng được tới nàng mảy may.
- Mau đi theo tôi!
Nữ sinh vừa xông tới bên người Nhạc Trọng liền nói với hắn.
- Kỷ Thanh Vũ! Như thế nào chính là nàng?
Nhạc Trọng nhìn thấy nữ sinh kia, một ý niệm lướt qua trong đầu, sau đó lại cùng Kỷ Thanh Vũ hướng bên ngoài vọt tới.