Sau Khi Mất Nước Ta Gả Cho Tân Đế

Chương 18: Không cho tâm can bảo bối của con sắc mặt tốt

Trước đây Chu Tường trượt chân rơi xuống nước, khiến thân thể khó có thể mang thai, ở Tân triều không phải bí mật.

Tiêu Độ trầm ngâm một lát, từ chối nói: "Chuyện con nối dõi cũng xem duyên phận cha mẹ, triều đình mới thành lập, chính vụ bận rộn..."

Thái hậu liếc nhìn hắn một cái, không mặn không nhạt nói: "Theo lý con bận rộn như vậy, đâu còn có lòng dạ thanh thản hơn nửa đêm kêu Chu Tường qua hầu hạ."

Tiêu Độ ngậm miệng, nâng chung trà lên uống một ngụm nhỏ.

Thái hậu nói lời thâm sâu nói: "Ta biết rõ ba năm trước đây con đã vừa ý Chu Tường, nàng sinh ra xinh đẹp, con thương nàng hơn chút là chuyện bình thường. Nhưng về sau, mỗi tháng con cũng phải tới nội cung Phi tần khác nghỉ ngơi một chút, thời gian lâu rồi, rồi cũng sẽ có ngày truyền tới tin vui"

"Mẫu thân, nhi tử tỉnh ngộ." Tiêu Độ đáp lời.

Thái hậu lại không tin lắm, "Con đừng ngoài miệng nói hay lắm, bí mật bằng mặt không bằng lòng."

Bà đối với tính nết đứa con trai này hoàn toàn rõ ràng. Thiếu niên không câu nệ yêu tự do, thường du lịch bên ngoài, muốn tìm cho hắn một quý nữ một năm nửa năm tìm không ra người. Về sau gia tộc gặp phải biến cố, nhìn người có thể làm ra chuyện, hắn xuất chinh bên ngoài, sợ có chuyện gì, đưa mấy tỳ nữ muốn lưu lại huyết mạch, hắn đơn giản một người cũng không thu dùng.

"Không phải còn có con của đại ca bồi người sao?" Tiêu Độ nhắc đến cháu trai, "Chỗ con không cần phải gấp gáp..."

"Không vội không vội, sao lại không vội." Thái hậu nói, "Lúc trước con chinh chiến tứ phương, chạy đông chạy tây, ta không xen vào chuyện của con. Hiện tại con là Hoàng Đế, chuyện con nối dõi chính là chuyện quan trọng nhất của Hoàng tộc."

"Cẩn thận nghe mẫu hậu dạy bảo." Tiêu Độ vẻ mặt nghiêm túc, lại dùng kính xưng.

Thái hậu biết hắn mất hứng, cảm thán, "Con đừng ngại mẫu thân lải nhải, cha huynh con không có ở đây, chú thì tàn tật, cháu trai còn nhỏ, toàn bộ Tiêu gia chúng ta trông chờ vào con. Chuyện mẫu thân có thể làm, là tương lai lúc con căn cơ chưa vững, thời điểm quá sủng ái Chu Tường, giúp con chu toàn hậu cung, nhưng điều kiện tiên quyết, con phải là đứa con ngoan, ta mới là người mẹ tốt. Bằng không thì, đừng trách mẫu thân không cho tâm can bảo bối của con sắc mặt tốt!"

"Mẫu thân nặng lời, nếu như nhi tử Chu Tường là duy nhất, đã không nạp Phi, huống hồ ngày sau còn phải cưới biểu muội làm thê." Tiêu Độ đè xuống tâm tình bắt đầu khởi động trong lòng, lạnh nhạt nói.

"Con tự có chừng mực là tốt rồi." Thái hậu từ chối cho ý kiến gật đầu.

"Đúng rồi." Tiêu Độ chợt nghĩ tới một chuyện, "Bên chỗ chị dâu về sau mẫu thân không cần gọi chị ấy đến cùng nhau giải quyết chuyện hậu cung nữa, hiện tại phi tử cũng nhiều, người xem xem ai đắc dụng, làm phiền người bồi dưỡng."

Sau khi Tiêu đại công tử và Tiêu nhị công tử qua đời, hai vị phu nhân thủ tiết vì chồng. Từ sau Tiêu Độ đăng cơ, truy phong hai vị ca ca là Vương gia, hai chị dâu tự thành Vương Phi.

Đại tẩu có con cần nuôi dưỡng, không nhàn hạ lắm. Nhị tẩu mẹ goá con côi, sau khi thái hậu vào cung, nhiều lần gọi nàng đến bồi bạn, quản lý việc vặt trong nội cung.

Thái hậu kinh ngạc nhìn hắn, mắt chứa thâm ý hỏi: "Con vẫn còn tức giận vì chuyện lộ lịch sử giường chiếu?"

"Chưa nói tới tức giận hay không." Tiêu Độ nhàn nhạt nói, "Mẫu thân xưa nay biết rõ tính tình nhi tử, chuyện của con không thích người bên ngoài nhúng tay quản nhiều."

Ngữ khí hắn mang theo ba phần ý lạnh, "Xuân Hoa từ chỗ Nhị tẩu có được chìa khoá, lấy ghi chép chuyện giường chiếu Tiền triều, bất luận hai người có tâm hay vô ý, đều phạm vào kiêng kị của nhi tử."

"Xuân Hoa không phải nhận tội rồi, việc này không quan hệ với Nhị tẩu của con." Thái hậu cãi lại, " Nhị tẩu cũng là bị con nha đầu đó lừa gạt."

Xuân Hoa ngụy trang giúp đỡ Hoàng Đế tìm đồ, lừa lấy chìa khóa nhà kho chỗ Vương Phi.

Tiêu Độ nhếch môi cười lạnh, "Nói lời như vậy, mẫu thân tin sao? Xuân Hoa là một cung nữ, nếu không ai giật dây, dám làm chuyện mất thể diện Hoàng Đế?"

Thái hậu còn muốn mở miệng, Tiêu Độ cắt ngang, "Mẫu thân còn nói nữa, nhi tử lại tưởng là người sai khiến."

"Con nói đùa cái gì vậy!" Thái hậu liếc trừng hắn, "Chu Tường là người con vừa ý, mẫu thân ước gì sau con lên làm Hoàng vui vẻ thoải mái. Tiêu gia chúng ta không phải cái loại không thông tình đạt lý này, người hai lần gả không có gì, chỉ cần nàng an phận, con thích là được."

"Tạ mẫu thân." Tiêu Độ nở nụ cười, xách tay áo rót đầy trà cho Thái hậu, "Lời nhi tử đã hứa thì sẽ tuân thủ, nhưng không thích bàn tay Vân gia dài như vậy, biểu muội chưa đến cung đã tranh giành tình nhân, giống cái dạng gì." Nhị tẩu Tiêu Độ là biểu cô nương Vân gia, ý tứ trong lời nói, nhận định vị chị dâu này là bị đích nữ Vân gia sai khiến.

"Biểu muội con tính tình không màng danh lợi, hẳn là do mợ con." Thái hậu suy nghĩ một chút, trấn an nói, "Đi đi, có rảnh mẫu thân nói bà ấy một chút, con đừng để trong lòng."