Ầm!
Mấy mươi tên cận vệ xung quanh máu thịt tung tóe, thịt nát xương tan.
Hoa Hùng cười nhạt, không muốn tiếp tục dây dưa, hắn tung người nhảy lên, bay vυ't trở lại trên lưng chiến mã Hung Lân.
Hắn hiện đã đạt đến cảnh giới nhất trọng tông sư, tuy còn kém xa Thích Kế Quang nhưng cũng có thể miễn cưỡng chống lại cường giả nhất trọng đại tông sư, nếu như cùng với một ngàn hai trăm tên quân tinh nhuệ Tây Lương dưới quyền hợp lực chiến đấu, nhất định có thể đánh bại nhất trọng đại tông sư với thực lực mạnh mẽ!
Nếu như là quân Vô Định của Đại Viêm, hắn tất nhiên không dám xông ngang đánh thẳng, trong cả rừng đại quân lấy đầu tướng lĩnh quân địch như vậy, nhưng đối với đội quân bình thường này, hắn vốn không để vào mắt.
“Gϊếŧ! Tướng lĩnh quân địch đã chết, mau tiêu diệt tất cả!”
Hắn hét lớn, âm thanh truyền khắp bốn phương tám hướng, cho dù là trên chiến trường, tiếng chém gϊếŧ ngất trời, cũng không cách nào đem âm thanh của hắn che đậy, trực tiếp truyền khắp mấy dặm.
...
Ba giờ sau, trong phủ thành chủ ở thành Dương Tân, Liêm Pha ngồi ở chủ vị, sắc mặt bình tĩnh, Hoa Hùng ngồi ở phía dưới, không nói gì.
Tên tuổi của Liêm Pha đối với Hoa Hùng như sấm bên tai!
Lý Bắc Thần truyền lệnh xuống bảo hắn nghe theo mệnh lệnh của Liêm Pha, hắn cũng không có gì bất mãn.
Sống lại lần nữa, hắn sao có thể không biết giá trị của mình đến đâu?
Hắn cùng lắm được coi là một mãnh tướng, công thành chiếm đất thì còn được, nhưng bài chiến lược, tính toán quân địch, đoán biết hành động của địch, đây không phải việc hắn có thể làm được.
Trừ Hoa Hùng ra, người có thể ngồi ở trong đại sảnh, cũng chỉ có mấy tên tướng lĩnh quân Bắc Xuyên và hai tên phó tướng mà Liêm Pha chiêu mộ.
Mấy tên tướng lãnh quân Bắc Xuyên ngồi ngay ngắn, bọn họ căn bản không dám phát ra chút thanh âm nào, ngay cả Hoa Hùng mà bọn họ vô cùng kính sợ còn đang ngồi ở phía dưới, đủ có thể thấy địa vị của tên tướng lãnh ngồi phía trên kia.
“Trận chiến này gϊếŧ hơn ba vạn quân địch, bị bắt làm tù binh ba vạn, còn có mấy ngàn tên chạy trốn, Bắc Xuyên quân thương vong hai ngàn hai trăm sáu mươi người, Vĩnh An quân thương vong ba trăm sáu mươi chín người, có thể nói trận này chúng ta thắng lớn!”
Liêm Pha chậm rãi lên tiếng, ánh mắt quét qua mọi người trong phòng.
“Nhưng công việc cứu trợ nhất định phải làm xong, không được thờ ơ! Kẻ trái lệnh phạt nặng!”
Giọng nói Liêm Pha không hề lạnh nhạt, nhưng lúc này mấy người trong đại sảnh, ai ai cũng trịnh trọng gật đầu, không dám lười biếng.
“Hoa tướng quân, năm tòa thành trì bị Đại Viêm quân công chiếm, còn cần ngươi phải đến đó một chuyến.”
Nói xong, Liêm Pha nhìn về phía Hoa Hùng, hắn không dùng giọng điệu ra lệnh để hạ quân lệnh, mà lời nói lại giống như đang thương lượng.
“Mạt tướng tuân lệnh!”
Chẳng qua sau đó Hoa Hùng lại bỗng nhiên đứng lên, lớn tiếng ôm quyền nhận lệnh.
Trong quân doanh, thì nên rõ ràng cấp bậc!
Đạo lý này hắn vẫn hiểu được.
Liêm Pha cho hắn mặt mũi, hắn không thể không biết điều!
Liêm Pha hơi hơi mỉm cười, gật đầu một cái.
...
“Thích tướng quân, mời ngồi!”
Ở thành Cát Dịch quận Vân Ấp, phủ thành chủ, Thích Kế Quang sãi bước đi vào, ánh mắt nhìn lướt qua, sắc mặt bình tĩnh.
Tuy có ba tên cường giả Đại Tông Sư đang ở đây, nhưng ngày hôm nay, hắn cũng không có chút sợ hãi nào!
Ninh Hạo Viễn đứng dậy, ôm quyền hành lễ, cười nhạt mời Thích Kế Quang ngồi xuống.
“Thái phó đại nhân, Thích mỗ phụng mệnh, đến bàn việc ngăn cản "Hắc Liên Giáo".”
Thích Kế Quang ngồi xuống, không có bất kỳ lời khách sáo nào, trực tiếp nhắc đến chủ đề chính.
Ánh mắt nhìn thẳng Ninh Hạo Viễn.
Đến nổi Khương An Nhiên và Trần Hằng Vũ ngồi ở đối diện, hắn cũng chỉ nhìn lướt qua, liền không để ý đến nữa.
Nơi đây, chỉ có Ninh Hạo Viễn là đủ tư cách được hắn coi trọng!
Bất kể là thực lực hay tài năng!
Hắn chỉ dựa vào chiến lực của thân thể, là có thể chống lại nhị trọng cường giả Đại Tông Sư, so sánh với Ninh Hạo Viễn, cũng không phân cao thấp.
Huống hồ, nếu đã có thể thống lĩnh sáu trăm quân Thích gia, tình huống dĩ nhiên sẽ hoàn toàn khác đi.
Nhị trọng cường giả Đại Tông Sư, tùy ý để hắn chém gϊếŧ.
Loại như Ninh Hạo Viễn, không thể ngăn cản tài năng của hắn!
“Nếu Thích tướng quân đi thẳng vào chủ đề, Ninh mỗ cũng sẽ không khách sáo với tướng quân.”
Ninh Hạo Viễn nhàn nhạt cười, từ trên người Thích Kế Quang, hắn cảm ứng được một luồng khí thế nội liễm mà vô cùng mạnh mẽ, còn mạnh mẽ vượt xa cường giả Đại Tông Sư nhất trọng!
Lại là một Đại Tông Sư!
Còn không phải Đại Tông Sư bình thường!
Từ đáy lòng hắn kinh ngạc, trên mặt cũng không lộ ra chút thanh sắc, nói: “Thích tướng quân tung hoành chiến trường quận Vân Ấp, thế cục không cần Ninh mỗ kể rõ, tất nhiên sớm rõ ràng.”
“Hắc Liên Giáo tập trung hoả lực trên cả vạn, bao vây thành Cát Dịch, chỉ có quân Hắc Liên, đã có hơn ba mươi vạn, quân đội bình thường, lại trên bảy mươi vạn, quân lực như thế, gấp bốn lần quân Thiết Huyết!”
“Đạo dùng binh của Thích tướng quân Ninh mỗ cực kỳ kính nể, hai mươi lăm vạn binh sĩ quân Thiết Huyết, Ninh mỗ dự định giao tám vạn trong số đó cho Thích tướng quân chỉ huy, sự việc lớn nhỏ trong quân, do Thích tướng quân quyết định!”