Chư Thiên Luân Hồi: Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 56 - Huyền Ma tông thất bại rút lui

Ba người Trương Đồng Tể và Trần Khai Ngạn đứng chung một chỗ, trên mặt tràn đầy cảm thán cùng kính sợ, còn có sợ hãi sâu sắc, đáy lòng cũng rất lo lắng, hiện giờ bọn họ cũng có thể xem như đứng cùng một chiến tuyến với Lý Bắc Thần, nếu như Lý Bắc Thần thất bại, bọn họ làm thế nào?

Lý Bắc Thần lặng lẽ nhìn, tuy sự xuất hiện của Huyền Ma tông là ngoài ý muốn, nhưng chỉ cần không phải Tông Sư cao giai xuất hiện, hắn sẽ không chút sợ hãi!

Một tên Hoa Hùng nếu như không địch lại, bên cạnh hắn còn có Hàn Cầm Hổ, còn có Dự Nhượng!

“Chủ công, chiến trận Thiên Hổ Gầm Nguyệt của tướng quân Hoa Hùng, tuy rằng ban ngày uy lực không bằng ban đêm, nhưng lấy hai trăm quân tinh nhuệ làm cơ sở, đủ để kéo gần khoảng chênh lệch với người đó, cho dù không địch lại, tất nhiên cũng cần sau gần một trăm hiệp!”

Ánh mắt Hàn Cầm Hổ độc ác, liếc mắt một cái thì có thể nhìn ra sự mạnh yếu trong trận, trong mắt chiến ý xao động, đến thế giới này, hắn còn chưa chiến đấu một trận đàng hoàng!

Lý Bắc Thần nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt bình tĩnh.

Hạ Nguyên nhíu mày, quân trận?!

Trái lại hắn quên mất, người này chính là tướng lĩnh trong quân đội hàng thật giá thật!

Nhưng cho rằng dựa vào quân trận một phương, thì có thể san bằng thực lực đối lập của song phương sao?

Thật sự là không biết nói gì!

Lạnh lùng cười một tiếng, Hạ Nguyên vô cùng khinh thường, quân trận hắn cũng không phải không gặp qua, ngay cả đại quân át chủ bài của vương triều Đại Võ, quân Trấn Long hắn cũng đánh giá qua.

Mặc dù quân trận có thể tăng biên độ nhỏ thực lực tướng lĩnh, nhưng cũng chỉ là biên độ nhỏ mà thôi!

Giữa Tông Sư tứ trọng và lục trọng, kém nhau vô cùng lớn, quân trận nhỏ bé, đủ nói sao?!

Sắc mặt Hạ Nguyên lãnh khốc, trường kiếm bên tay phải chém ra, trường kiếm bên tay trái nhảy múa, ngay lập tức, từng luồng kiếm quang đen nhánh hiện lên, đồng thời, một luồng kiếm mang cực đại chém xuống Hoa Hùng cùng với hai trăm binh sĩ tinh nhuệ!

Bang bang bang!

Sóng âm huyết sắc rộng như biển, va chạm với từng luồng kiếm quang, trong nháy mắt chôn vùi thành không, đôi bên tiêu tán.

Theo sát sau đó, kiếm quang khổng lồ chém tới, ngang trời, như một thanh thiên kiếm, tuyệt thế mà sắc bén!

Hoa Hùng lạnh lùng cười, trường đao vung lên, huyết quang tung hoành, hai trăm quân tinh nhuệ Tây Lương giống hệt như nhau, trường đao đánh ra!

Ầm!!

Khắp nơi dường như đều chấn động, từng vết đao và vết kiếm cực lớn ngổn ngang, khe rãnh mọc thành bụi, cách đó không xa, từng căn nhà bằng gỗ ầm ầm vỡ vụn, vụn gỗ bay đầy trời, tung bay!

Trong thời gian ngắn đôi bên đã giao đấu hơn mười hiệp, tốc độ cực nhanh, lúc này Hạ Nguyên có chút khϊếp sợ, Hoa Hùng trước mắt giống như hai người khác nhau, mạnh hơn trước đây rất nhiều.

Ánh mắt băng hàn, bước chân chợt bước ra, xông tới binh sĩ tinh nhuệ phía sau Hoa Hùng, hắn đã nhìn ra, sự biến hóa thực lực của người này, nguyên nhân đều là binh sĩ phía sau tạo thành quân trận!

Vậy thì, gϊếŧ binh sĩ trước!

“Hừ!”

Hoa Hùng hừ lạnh, thân hình biến hóa trong nháy mắt, giống như dịch chuyển tức thời, trực tiếp xuất hiện trước mặt Hạ Nguyên, một đao chém ra!

Hử?

Hạ Nguyên có chút kinh ngạc, nhìn thấy Hoa Hùng đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng mạnh mẽ lui về, sắc mặt biến đổi bất định.

Hôm nay là hắn tính sai, không nghĩ tới người trước mắt này lại khó chơi như vậy, rõ ràng chỉ có thực lực khoảng Tông Sư tứ trọng, nhưng phối hợp với binh sĩ, vậy mà đã có thể miễn cưỡng phát huy chiến lực Tông Sư lục trọng!

Đáng sợ!

Tuy rằng không cam lòng, nhưng hắn cũng biết rõ, hôm nay kiên quyết không cách nào đạt được mục đích, lần sau chiến lại, cũng không chút ý nghĩa.

Hơn nữa, đối phương còn có hai người chưa từng ra tay!

Suy nghĩ đến đây, ý rời khỏi bỗng nhiên sinh ra.

“Hôm nay các ngươi gϊếŧ người của Huyền Ma tông thuộc môn phái Độc Tàm Môn của ta, ngày sau nhất định sẽ có người đến thanh toán!”

Nhìn thấy Lý Bắc Thần ở xa xa, Hạ Nguyên lạnh lùng nói, sau đó bước chân vừa động, liền muốn rút lui.

Ở đây, hắn không muốn đợi thêm nữa.

“Muốn chạy?”

Sắc mặt Hàn Cầm Hổ lạnh lùng, bước ra, giống như một pho tượng Minh Thần giáng xuống, trực tiếp ngăn chặn đường lui của Hạ Nguyên, thân hình to lớn tư thế oai hùng mê người, ánh mắt như băng.

Sắc mặt khẽ thay đổi, Hạ Nguyên nhìn Hoa Hùng phía trước, lại Hàn Cầm Hổ nhìn phía sau, sau lưng thanh trường kiếm thứ ba bắt đầu kịch liệt rung động, giống như sẽ ra khỏi vỏ bất kì lúc nào, uống máu kẻ địch!

“Làm cho hắn rời đi!”

Lúc này, Lý Bắc Thần thản nhiên lên tiếng, sắc mặt bình tĩnh, Hàn Cầm Hổ lãnh mệnh, lạnh lùng nhìn Hạ Nguyên, nhường đường.

Hạ Nguyên nhìn chằm chằm Lý Bắc Thần, không nói gì thêm, trực tiếp cất bước, hóa thành một sợi chỉ màu đen, nháy mắt biến mất.

Lý Bắc Thần nhìn phương hướng Hạ Nguyên biến mất, sắc mặt trầm tĩnh, nếu có chút suy nghĩ, không ai biết hắn suy nghĩ cái gì.

“Mọi người, Bắc Xuyên Liên Minh do ta đảm nhiệm minh chủ, có thành chủ nào còn có nghi nghị không?”

Chờ mọi người trở về chỗ, ánh mắt Lý Bắc Thần lạnh nhạt, quét qua một vòng, sắc mặt như ban đầu, không có gì khác với trước đó, mở miệng hỏi ý kiến.