Chư Thiên Luân Hồi: Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 20: Treo Cổ ‘Hắc Liên Giáo’(1)

Nếu không báo thù thay họ, như vậy uy tín của phủ Thành Chủ tất nhiên sụp đổ, đây hiển nhiên không phải là chuyện mà Lý phủ hiện đang ngày một phát triển có thể khoan dung.

“Hoa Hùng nghe lệnh!”

Ánh mắt nghiêm nghị, Lý Bắc Thần nhìn về phía Hoa Hùng, trong mắt bùng nổ sự lạnh lẽo.

“Có mạt tướng!”

Hoa Hùng ôm quyền, âm thanh lạnh băng, sát khí nổi lên.

“Ta lệnh cho ngươi dẫn dắt Vĩnh An doanh, lập tức xuất phát, tiêu diệt hung thủ tàn sát Trang gia thôn!”

Lý Bắc Thần không có nhắc đến ‘Hắc Liên Giáo’, hắn không định để nhiều người biết được việc này.

Hoa Hùng ngầm hiểu, ôm quyền lĩnh mệnh, sau đó nhanh chóng rời đi, thân hình chắc khỏe.

Vĩnh An doanh bây giờ, sớm đã xưa đâu bằng nay, tuy rằng nhân số so sánh với lúc trước ít hơn phân nửa, nhưng thực lực lại đã vượt xa rất nhiều!

Hơn hai nghìn ba trăm binh sĩ có Thể Phách thất trọng trở lên, cảnh giới Thiên Nguyên trở xuống, hơn hai trăm bảy mươi cao thủ cảnh giới Thiên Nguyên, cộng thêm một trăm mười lăm tinh nhuệ Tây Lương, thực lực mạnh mẽ, đủ để khϊếp sợ toàn bộ quần Đồng An!

Trong khoảng thời gian này, thiết kỵ Tây Lương và tinh nhuệ Tây Lương được phái ra ngoài cũng không phải không có chút thu hoạch, căn cứ theo tình báo được đưa về, đã tiêu diệt được một ổ trộm cướp, đánh chết hơn năm người người, cống hiến cho Lý Bắc Thần hơn một ngàn Luân Hồi chi lực.

Hắn không còn giấu diếm, trực tiếp triệu hoán 50 tên tinh nhuệ Tây Lương xuất thế.

Không lâu sau đó, cửa lớn của Vĩnh An doanh mở ra, Hoa Hùng dẫn dắt toàn thể Vĩnh An doanh xuất động, dựa theo ý của Lý Bắc Thần, trận chiến này phải diệt sạch, một người cũng không thể để lọt.

Nghiêm Cảnh Long gắt gao đi theo phía trước quân đội, ánh mắt có chút hưng phấn, đây là lần đầu tiên hành động kể từ khi hắn gia nhập Vĩnh An doanh tới nay!

Hắn đại biểu Nghiêm gia, dẫn đầu 55 thành viên trong gia tộc chính thức gia nhập Vĩnh An doanh, vừa tiến vào doanh địa, tinh nhuệ Tây Lương thống nhất, phong cách hành sự hờ hững mà vô tình, khiến hắn rất ngạc nhiên.

Hắn chưa từng gặp được binh sĩ hoàn hảo như vậy!

Không chỉ là tu vi thực lực, cỗ sát khí khủng bố cao ngút trời đó, càng khiến cho hắn thêm hoảng sợ.

Này đã gϊếŧ bao nhiêu người rồi?

Điều này khiến suy nghĩ đi theo thành Vĩnh An của hắn càng thêm kiên định.

Có cách nghĩ như vậy, những thế lực lớn nhỏ trong thành Vĩnh An, cũng không phải chỉ có mình hắn, tuy rằng mệnh lệnh của Lý Bắc Thần trong mắt bọn họ khó có thể tiếp thu, nhưng đến cuối cùng, cũng chỉ có thể phái tộc con cháu trong, tiến vào Vĩnh An doanh.

Không có nhà nào rời khỏi thành Vĩnh An.

Bên ngoài tình huống như thế nào, ai cũng rõ ràng, trong sự so sánh đấy, thành Vĩnh An nơi có Tông Sư tồn tại, không thể nghi ngờ là càng an toàn hơn.

Một đường vội vã, Hoa Hùng sắc mặt lạnh băng, sát khí sôi trào, Hà Ly bên cạnh cảm nhận được sự lạnh lùng, không nói gì, gắt gao đi theo.

Hắn hiện giờ là thống lĩnh một phương của Vĩnh An doanh, dưới trướng có 500 binh sĩ, chức quyền không thấp, chỉ ở sau Hoa Hùng.

“Tướng quân!”

Phía đằng xa, có tinh nhuệ Tây Lương không tiếng động chạy vội đến, cung kính hành lễ với Hoa Hùng.

“Như thế nào?”

Hoa Hùng xua tay, trực tiếp dò hỏi tình hình.

“Hung thủ hạ trại ở phía trên ngọn núi phía trước, bởi vì lo lắng bị phát hiện, bọn thủ hạ không dám tiếp cận quá gần, chỉ có thể tính toán thô sơ, tuyệt đối không ít hơn một ngàn người! Hơn nữa thực lực không thấp, hẳn đều là nhân mã tinh nhuệ!”

Tinh nhuệ Tây Lương bẩm báo.

Trong mắt Hoa Hùng léo lên sự lãnh lẽo, quát khẽ mệnh lệnh: “Hà Ly! Trần Quý! Hai ngươi các ngươi thống lĩnh binh sĩ dưới trướng bao vây nơi này, không được để người nào chạy thoát! Số người còn lại, theo ta lên núi!”

“Vâng!”

Hai người ôm quyền lĩnh mệnh, lập tức dẫn dắt nhân mã dưới trướng chia thành hai bên, trái phải bọc đánh.

Mười lăm phút sau, Hoa Hùng mắt lạnh nhìn ánh lửa phía trên, nhẹ nhàng phất tay, tức khắc, một nghìn hai trăm binh lính dưới trướng rút vũ khí, trên mặt tràn ngập sát khí, giương mắt nhìn về phía đỉnh núi, lạnh lùng nhìn chăm chú.

“Gϊếŧ!”

Oanh!

Khí thế mạnh mẽ nháy mắt bùng nổ, Hoa Hùng như một tôn Ma Thần, chân đạp nhánh cây, cả người quấn quanh tia máu, ở trong bóng đêm, triển lộ sư khủng bố.

“Là ai?”

Đỉnh núi truyền đến tiếng hét, một trận rối loạn, nhưng rất nhanh, bắt đầu trở lại bình tĩnh, một binh sĩ thân mặc giáp sắt đen nhánh đi đến biên giới ngọn núi, quan sát bên dưới.

Nhưng thứ chờ bọn họ, là ánh đao vô đối!

Hồng quang loá mắt, cho dù đang ở trong đêm đen, cũng không cách nào che giấu được ánh đao màu máu kinh diễm đến mức tận cùng đó!

Nhanh!

Tốc độ cực hạn hoàn toàn vượt qua sự phản ứng của binh sĩ giáp sắt, bên trong tầm mắt là tràn đầy màu máu!

Máu nóng bắn tung tóe!

Mấy chục thi thể không đầu hãy còn đứng sừng sững, tràn ngập mùi huyết tinh, đầu lăn tròn, bay tứ tung trên không trung!

Hoa Hùng bước ra một bước, thì đã đứng ở đỉnh núi, sắc mặt lạnh băng, ánh mắt khϊếp người, tay cầm đại đao màu đỏ, oai hùng vĩ ngạn.

Lạnh lùng cười, giống như Tử Thần giáng lâm, trường đao trong tay bỗng nhiên huy động!

Phong vân dâng trào, vô tận ánh đao tràn ngập hư không, trong ánh mắt kinh hoảng sợ hãi của binh sĩ giáp sắt, ánh đao như bay, như một biển cả tràn ngập đao, máu đỏ lóng lánh, cuốn sạch bàu trời, tiêu diệt hết thảy!