Hệ Thống Xôi Thịt Ảo Tưởng

Thế giới 1: Cô vợ nghịch ngợm của tổng tài-Chương 1: Bỏ thuốc chồng chưa cưới

Thế giới này có cốt truyện là “Cô vợ nghịch ngợm của tổng tài”, thân phận hiện tại của ký chủ là Tiêu Ngữ Nguyệt, vị hôn thê của nam chính Mộ Dung Giác. Tiến độ hiện tại của cốt truyện là: Tiêu Ngữ Nguyệt cảm nhận được Mộ Dung Giác đang có hứng thú với một nhân viên nhỏ trong công ty của anh ta. Cô cảm thấy đang bị xúc phạm, nhưng khổ nỗi Mộ Dung Giác vẫn không thể hiện sắc thái gì với cô.

Hôm nay, công ty của nam chính sẽ cử hành khánh công yến ở khách sạn, Tiêu Ngữ Nguyệt hạ thuốc mê cho Ngọc Đình Đình, tính toán định gạo nấu thành cơm, để Mộ Dung Giác hưởng thụ quyền lợi làm chồng trước.

“Ký chủ, Mộ Dung Giác đã uống rượu bị bỏ thuốc rồi, bây giờ đang ngâm nước lạnh ở trong khách sạn nhà mình. Nữ chính Lý Viện Viện rất nhanh sẽ tới tìm anh ta rồi bị chơi. Sau đó cốt truyện ôm bụng bỏ chạy sẽ được tiến hành.”

“Cốt truyện đúng là làm cho người ta muốn chửi bậy mà. Tiểu Yêu, nếu số liệu của thân thể này ở dị giới đều là giả thuyết, tao có thể điều chỉnh số liệu cơ thể này không, giống như trò chơi chỉnh mặt ấy.”

“Đúng vậy, ký chủ.”

“Ồ, thế à. Vậy kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá nhỉ. Dáng người Tiêu Ngữ Nguyệt rất tốt rồi, vậy chỉnh ngực lớn thêm chút, mông càng vểnh thêm chút. Đôi chân này rất hoàn mỹ rồi, tao muốn thêm động Bạch Hổ, cửa động phải hồng phấn, non non, cơ thể càng phải mẫn cảm. Lối vào có thể giống như trong tiểu thuyết không, trùng trùng điệp điệp nếp uốn khúc khuỷu, khoảng 9 khúc đổ lại là được, gia tăng kɧoáı ©ảʍ cho đàn ông?”

“Vâng, đã làm theo lời ký chủ, điều chỉnh lại số liệu thân thể theo mong muốn của ký chủ. Nam chính hiện tại đang ở trong phòng 30108, nữ chính đang ở trong tiệc rượu.”

“Vậy đưa tao đi giải cứu Mộ Dung Giác đang phải ngâm nước lạnh đi! Hệ thống, có thể dùng tên của tao đi công lược được không, tao sợ tao nói sai tên mất.”

“Có thể, đã sửa lại số liệu trong thế giới ảo, trước mắt ký ức của mọi người trong thế giới này đã được chỉnh sửa.”

“Quào, Tiểu Yêu lợi hại thật đó.”

“Cảm ơn ký chủ đã khen ngợi.”

Ngọc Đình Đình đi tới trước cửa phòng 30108, dưới sự trợ giúp của hệ thống mở được cở ra. Nhìn thấy Ngọc Đình Đình đang đứng trước mặt mình, trên mặt Mộ Dung Giác hiện lên vẻ khϊếp sợ: “Cô vào đây bằng cách nào? Là cô bỏ thuốc? Bây giờ đã nhịn không được chủ động tìm tới tôi để được chơi? Đúng là người phụ nữ không biết xấu hổ.”

Ngọc Đình Đình mặc kệ sắc mặt thối hoắc của anh, chỉ lo cởi bỏ lễ phục dạ hội trên người mình xuống: “A Giác, anh là chồng chưa cưới của em mà, anh hưởng quyền lợi làm chồng trước có gì mà không được đâu.”

Nhìn người đàn ông mặc áo sơ mi trắng và qυầи ɭóŧ tứ giác ngâm mình trong bồn tắm, uầy, cơ ngực cộng thêm cơ bụng 8 múi nữa. Gậy thịt thô to chống qυầи ɭóŧ thành túp lều cao cao, như muốn nhảy bổ ra ngoài. Anh gợi cảm quá rồi, thật muốn được anh chơi sướиɠ.

Nhìn dáng vẻ gợi cảm này của nam chính, Ngọc Đình Đình chỉ cảm thấy mình mới là người bị hạ thuốc, cơ thể bắt đầu nóng lên, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu tràn làn, ướt hết qυầи ɭóŧ nhỏ.

Dưới ánh mắt hung ác như muốn ăn thịt người của anh, Ngọc Đình Đình cởi đi từng lớp trang phục, bước vào bồn tắm: “A… nước lạnh quá, cơ thể A Giác thật nóng, ưm, núʍ ѵú của A Giác màu hồng nhạt này, đáng yêu quá chừng. Gậy thịt lớn cứng quá, thô quá.”

Ngọc Đình Đình ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại không nhìn người phụ nữ dâʍ đãиɠ đang ghé vào ngực mình, cách lớp quần áo bắt đầu liếʍ mυ'ŧ núʍ ѵú anh. Ý thức của anh đang muốn giãy giụa nhưng cơ thể lại không cách nào kháng cự. Gậy thịt của anh hận không thể lập tức cắm phập vào động da^ʍ của cô mà mặc sức rong ruổi.

Ngọc Đình Đình cởϊ áσ sơ mi của anh ra, đỡ lấy ngực lớn của mình đè nặng lên ngực anh. Qυầи ɭóŧ của anh đã được cô kéo xuống từ lâu, dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra từ động da^ʍ đảo vòng quanh trên cự thú dữ tợn của anh. Thỉnh thoảng cửa động lại còn hút qυყ đầυ vào trong.

Cho dù Mộ Dung Giác có không bị hạ thuốc thì anh cũng không kháng cự được vẻ quyến rũ đầy sắc tình thế này. “Đây là do cô tự tìm.” Vòng eo anh hẩy lên, gậy thịt vừa thô vừa dài đâm thẳng vào trong động da^ʍ đầy nếp gấp uốn lượng của Ngọc Đình Đình.

“A, đau quá.” Ngọc Đình Đình liền xịu lơ trong l*иg ngực anh.

Mẹ nó chứ, nhìn cô da^ʍ thế này vậy mà lại còn là xử nữ. Mới rồi không hề có chút tiền diễn nào mà đã cắm thẳng vào động da^ʍ, chọc thủng màиɠ ŧяiиɧ của cô luôn. Sau khi Mộ Dung Giác đâm vào rồi thì không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, động da^ʍ quá chặt, sướиɠ tê người.

Ngọc Đình Đình vừa mới bị đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ đúng ra rất đau. Nhưng hệ thống đã giảm bớt đau đớn đi ngay lập tức, động da^ʍ được lấp đầy rồi dần dân dâng lên một trận ngứa ngáy.

Ngọc Đình Đình ghé vào trong ngực anh bắt đầu diễn trò, làm nũng: “Gậy thịt của A Giác thật lớn, động da^ʍ của người ta đau quá à.” Eo thon lại chậm rãi vặn tới vặn lui, nhợt nhạt phun ra nuốt vào gậy thịt lớn của anh.