Một Lần Không Cẩn Thận Trở Thành Đạo Tổ

Chương 45

“Mẹ, thời tiết nóng như vậy hay cứ về rồi nói tiếp, con sợ thân thể mẹ không chịu được.” Kim Huệ nói, cho dù thế nào thì cứ dỗ bà lão về nhà rồi nói tiếp, “Tiến Tài còn định ra ngoài đặt đồ ăn, mỗi ngày Ý Ý đều nhắc tới chuyện muốn mẹ về lại, còn nói nhớ món canh cá trích mẹ làm. Cũng tại con vụng về, cho dù nấu như nào Ý Ý cũng không thích uống, chỉ nhắc tới món do mẹ nấu.”

Bạch Xu Hòa liếc nhìn Kim Huệ đang rất tha thiết, cuối cùng nói: “Ý Ý nói nhớ món canh cá trích mẹ làm, không uống canh con làm?”

“Đúng vậy đó mẹ, Ý Ý nhà con không thể rời xa được bà nội đâu.” Kim Huệ cảm thấy nhẹ nhõm, quả nhiên vẫn là trẻ con mới khiến mẹ chồng chú ý tới. Bà lão còn không về thì nhà họ cũng không có được những ngày tháng thư thái.

Bạch Xu Hòa im lặng một lúc, mới mở miệng: “Năm nay Ý Ý cũng sáu tuổi rồi nhỉ.” Chưa đợi hai người họ mở miệng, bà tiếp tục nói, “Lúc trước hai người các con nói không muốn mẹ nhúng tay vào việc các con dạy con, nhưng có một số chuyện mẹ vẫn phải nói.”

Kim Huệ và Hạ Tiến Tài trao đổi ánh mắt, cũng không ngắt lời bà, luôn cảm thấy diễn biến câu chuyện đang phát triển theo hướng mà bọn họ không ngờ tới.

“Kim Huệ, con là mẹ của Ý Ý, ban ngày đi làm vất vả, tan làm về vẫn còn phải làm canh cá trích cho nó. Trình độ nấu nướng của con không thể so sánh với những đầu bếp nổi tiếng kia được, lúc trước mẹ có ăn thử rồi, cũng được. Ý Ý kén ăn mẹ không nói tới nữa, lại còn dám chê món ăn mà mẹ nó nấu.” Bạch Xu Hòa ngước mắt lên hỏi: “Có phải nó còn nháo khóc với hai đứa không, tỏ vẻ là không ăn cái này, muốn ăn đồ ăn vặt, còn muốn hai đứa dẫn nó ra ngoài ăn đồ ăn nhanh?”

Kim Huệ cứng ngắc gật đầu, có mấy câu là bịa ra, nhưng Hạ Kim Ý quả thật có kén ăn, cũng có làm ồn muốn ra ngoài ăn đồ ăn nhanh. Có mấy lần bọn họ quả thật cảm thấy phiền, liền lên mạng đặt đồ ăn nhanh để giải quyết, nhưng đây không phải biện pháp lâu dài.

“Trẻ con không được chiều chuộng quá, nếu cứ chiều mãi sẽ chiều hư. Đừng cái gì cũng nghe theo nó, phải để nó hiểu hai đứa làm cha mẹ vất vả thế nào. Nếu không đợi nó lớn rồi, vẫn chỉ biết đòi hỏi và hút máu cha mẹ, hoàn toàn không hiểu cảm ơn là như thế nào.”

Bạch Xu Hòa liếc Hạ Tiến Tài: “Đừng có chiều nó nữa, đợi tới lúc hai đứa bằng tuổi mẹ lúc này, thân thể không tốt cần đi bệnh viện để khám, con cái thà ngồi chơi điện tử trên sô pha cũng không muốn đi bệnh viện kiểm tra cùng hai đứa. Xong chuyện rồi, hỏi một câu hay quan tâm một câu cũng chẳng có.”

“Tuổi một mớ rồi, còn phải giúp con cái của hai đứa làm này làm kia, tới cuối cùng cũng chẳng lấy lòng được nó, thân thể còn không thoải mái, nhưng cũng chẳng nghĩ tới việc quan tâm hai đứa như thế nào.”

“Sau này đừng có chiều Ý Ý nữa, dạy dỗ nó nhiều hơn. Để nó hiểu được rằng hai đứa con làm bố mẹ cũng rất vất vả.”

Khuôn mặt Hạ Tiến Tài đã đỏ bừng, lời của Bạch Xu Hòa quá rõ ràng, hắn không nghĩ tới bản thân cũng không được. Kết hợp với chuyện nửa tháng trước, chuyện mẹ hắn đi viện kiểm tra, không phải người được nhắc tới trong ví dụ chính là hắn à?

Kim Huệ cũng xấu hổ không chịu được, lời mà bà lão nói mang lại cảm giác dẫn dắt quá mạnh mẽ.

“Bà Bạch, tiếp tục thôi.”

Ông già mở nhạc ở bên kia dựa vào giọng nói lớn của mình, hét với Bạch Xu Hòa: “Mọi người đều đang đợi bà đó, bên đó là con trai con gái của bà sao? Có phải hôm nay hết thời gian rồi đúng không? Nếu hết thời gian rồi, tôi cho bọn họ tự do hoạt động, hiếm khi con trai con gái tới đón bà.”

“Bên này mẹ còn có việc, các con về đi. Cứ yên tâm, từ lúc không phải thức khuya dậy sớm, không cần làm việc nhà, ngày nào mẹ cũng tới công viên luyện kiếm, thân thể vô cùng tốt, mẹ có thể tự chăm sóc cho chính mình.”

Hạ Tiến Tài/Kim Huệ: Nhưng bọn có chút không thể tự chăm sóc tốt cho chính mình.