Hồ Ly Tinh Dễ Dàng Đẩy Ngã

Chương 11: Bệnh mù mặt?

Giản Đan lại lần nữa tránh được, đối với Kiều Nhụy thủ đoạn lại quá rõ ràng.

Kiều Nhụy tức giận đến sắc mặt xanh mét, thấy không có người nhìn về phía các cô bên này, khuôn mặt nhỏ dữ tợn hướng Giản Đan đánh tới.

Giản Đan liền không cản cô ta, nhấc chân đem cô ta gạt ngã trên mặt đất, Kiều Nhụy tiếng kinh hô vang lên, lại bị âm thanh vũ khúc che giấu!

“Cô?”

Giản Đan trên cao nhìn xuống Kiều Nhụy: “Trước kia tôi không cùng cô tính toán, đó là bởi vì tôi rộng lượng. Từ nay về sau cô lại muốn cùng tôi gây sự, tôi tuyệt đối không bỏ qua……”

Không đem Kiều gia giáo huấn đủ, Giản Đan thề sống chết sẽ không ly hôn.

Dù sao cô một cái chân trần không sợ bọn họ xuyên giày, nếu mà lớn chuyện, mất mặt vẫn là Kiều gia.

Giản Đan để lại một ánh mắt khinh miệt, biết chắc rằng Kiều Nhụy không dám lộ ra việc này, tiêu sái rời đi.

Dù sao cũng là chuyện vô cùng mất mặt, nếu mà chuyện này có lộ, tổn hại cũng là thanh danh Kiều đại tiểu thư!

Đi vào phòng vệ sinh, Giản Đan nhìn trong chính mình gương, đôi mắt rũ xuống.

Một bên có người đi tới, Giản Đan không để ý đến, xả nước rửa tay!

“Giản tiểu thư, chúng ta thật sự rất có duyên phận.”

Giản Đan quay đầu nhìn gương mặt Hoắc Minh, chớp chớp mắt: “Anh là người đâm xe tôi?”

Hoắc Minh gật gật đầu, nhìn hai tròng mắt cô quá mức bình tĩnh, cong cong môi.

Giản Đan lễ phép gật gật đầu: “Đúng thật rất có duyên phận, ngày hôm qua đâm xe, hôm nay lại lần nữa gặp lại.”

Hoắc Minh cười khẽ: “Cô thoạt nhìn không vui?”

Giản Đan rút ra mấy tờ giấy vệ sinh lau tay liền nói: “Hoắc tiên sinh còn biết xem tướng?”

Hoắc Minh cười cười: “Biết một chút.”

Hoắc Minh nhìn Giản Đan rời đi trên mặt bảo trì mỉm cười, cảm thấy cô thật sự thú vị!

Giản Đan trở lại ngồi một mình ở vũ hội, Hoắc Minh ở trong đám người, ánh mắt thường thường nhìn về phía cô.

Dần dần Hoắc Minh phát hiện, cô thực an tĩnh, chỉ là một người ngồi ở chỗ kia.

Tới vũ hội này, mọi người đều sẽ kết giao một ít bằng hữu, chính là cô cũng không có, cùng hiện trường không hợp nhau.

Là cái gì làm cô trở nên như thế?

Hoắc Minh đối với Giản Đan sinh ra tò mò!

“Điều tra cô ấy……”

Nữ nhân có thể làm Hoắc thiếu chủ sinh ra tò mò liền không có, tính đến trước mắt chỉ có Giản Đan gợi lên lòng hiếu kỳ của hắn.

Vũ hội kết thúc, toàn bộ tư liệu của Giản Đan được đưa tới trong tay Hoắc Minh.

“ Vợ của Kiều Bắc?”

“Thiếu chủ, là con trai Kiều gia.”

Hoắc Minh tiếp tục lật xem tư liệu về Giản Đan: “Cư nhiên là cô nhi? Vẫn là Kiều gia giúp đỡ cô hoàn thành việc học……”

Nếu không phải Kiều gia giúp đỡ Giản Đan hoàn thành việc học, cô hà tất tới tập đoàn Kiều Thị làm việc?

Bằng nghiệp vụ năng lực của Giản Đan, tùy tiện nhận lời mời công ty lớn, đều có thể được đến chức vụ giám đốc.

Hoắc Minh xem qua tư liệu lộ ra ý cười: “Không nghĩ tới cô cư nhiên là tài nữ, tuổi còn trẻ ở tập đoàn Kiều Thị đảm nhiệm chức vụ giám đốc bộ kế hoạch, chứng tỏ rằng cô không đơn giản……”

Kiều Thị tập đoàn là công ty dựa vào thực lực nói chuyện không kể tình cảm hay người nhà.

Cho dù là Kiều Bắc, rõ ràng là thiếu gia Kiều gia, cũng là từ tầng dưới chót từng bước đi đến chức vị giám đốc bộ phận thiết kế!

Giản Đan tự nhiên cũng là như thế, bất quá trong lúc thực tập cô ở Kiều thị biểu hiện vô cùng tốt, vì công ty tranh thủ kiếm được ba trăm triệu đơn đặt hàng, bởi vậy lúc cô tốt nghiệp xong, nhập chức chính là chức vụ giám đốc.

“Bệnh mù mặt?”

Giờ phút này Hoắc Minh mới biết vì sao mỗi lần Giản Đan nhìn thấy mình đều có thể có được thần sắc bình tĩnh.

Xe chậm rãi đi trước, Hoắc Minh thu hồi tư liệu cá nhân của Giản Đan, ngón tay rất có tiết tấu từng cái gõ vào đầu gối.

Mỗi khi Hoắc thiếu chủ làm cái động tác này, người của hắn đều biết, hắn đang tính kế người.

Bên kia Giản Đan không biết chính mình trêu chọc phải Hoắc Minh, giờ phút này cô đang ở cùng Kiều Bắc cãi nhau.

Ở vũ hội, Giản Đan đánh Kiều Nhụy, về đến nhà Kiều Bắc liền nói cô không nên đánh em dâu của mình.

“Cô ta có thể đánh em ở trước mắt bao nhiêu người, dựa vào cái gì em không thể đánh lại?”