Hồ Ly Tinh Dễ Dàng Đẩy Ngã

Chương 10: Cô em chồng bạch liên hoa, Giản Đan khí phách phản kích

Tôn Văn Văn lôi kéo Giản Đan đi phía đám người, chen nửa ngày rốt cuộc chen tới hàng phía trước.

Hoắc Minh sống lưng thẳng tắp, mặt mang mỉm cười, trên người mang tây trang màu đen, một thân vương bát chi khí chậm rãi đi đến.

Tôn Văn Văn giữ chặt tay Giản Đan, không áp chế được ngữ khí được kích động: “Hắn đẹp trai quá, làm sao bây giờ, tim tớ đập rất nhanh này……”

Giản Đan liếc mắt bạn tốt mê trai không lối thoát, cảm thấy cô thật là không có thuốc nào cứu được.

Tôn gia ở thành phố H tuy rằng không thắng nổi tứ đại gia tộc, nhưng cũng là hào môn, cô là một thiên kim tiểu thư mà thiếu thốn đến nỗi nhìn nam nhân như thế sao?

Giản Đan thu hồi ánh mắt nhìn về phía Hoắc Minh chậm rãi đi tới, không thể không thừa nhận hắn lớn lên rất đẹp trai, nhưng đẹp trai thi có thể như thế nào?

Lúc trước nếu không phải coi trọng gương mặt kia của Kiều Bắc, Giản Đan sẽ không cùng hắn kết hôn.

Trải qua rồi cô mới nhận ra rằng, không chỉ nữ nhân xinh đẹp có độc, nam nhân quá đẹp trai cũng có độc!!

Mắt thấy Hoắc Minh muốn tới trước mặt các cô, đúng lúc này, không biết ai hung hăng đẩy Giản Đan một phen!

Giản Đan mang giày cao gót bảy phân, thất tha thất thểu ngã ra ngoài, Tôn Văn Văn lực chú ý đều ở trên người Hoắc Minh, chờ cô phản ứng lại, toàn trường đã vang lên tiếng kinh hô!

Hoắc Minh một tay ôm lấy eo Giản Đan, giữ cô không có té ngã.

Liền tính như thế, cũng làm Giản Đan sắc mặt ửng đỏ, cư nhiên nhào vào trong ngực, còn không bằng ngã xuống còn tốt hơn.

Giản Đan vội vàng ngại ngùng nói: “Hoắc tiên sinh cảm ơn ngài ra tay giúp đỡ.”

Hoắc Minh nhìn vào mắt cô, từ trong mắt cô thấy được thần sắc bình tĩnh.

Hắn nói: “Chuyện nhỏ không tốn sức gì.”

Giản Đan cảm thấy hắn thanh âm có chút quen tai, không đợi cô nghĩ nhiều, phía sau vang lên âm thanh!

“Kiều Nhụy cô mẹ nó có bệnh có phải hay không? Làm gì mà đẩy Giản Đan?”

Kiều Nhụy nhìn thập phần đáng thương đáp lại Tôn Văn Văn: “Chị Văn Văn, chi nói cái gì vậy?”

Tôn Văn Văn tức giận dậm chân một cái: “Vừa rồi là cô đứng ở phía sau Giản Đan, cô không phải ngươi đẩy, còn có ai?”

Kiều Nhụy vô cùng ủy khuất, vô số ánh mắt ở trên người cô, Tôn Văn Văn vẻ mặt trào phúng: “Kiều gia dạy dỗ nữ nhi thật tốt, làm tôi mở rộng tầm mắt.”

Ném xuống những lời này Tôn Văn Văn hướng Giản Đan đi đến, Kiều Nhụy nhìn các cô, hốc mắt nháy mắt đỏ lên.

Làm như là vô cùng ủy khuất, một bộ lung lay sắp đổ người đứng không vững.

Thiên kim Kiều gia không thiếu người chú ý, một đám tiến lên hỏi han ân cần, trong đám người Kiều Bắc nhìn một màn phát sinh này không có đứng ra.

Giản Đan cùng Tôn Văn Văn đi một bên, Hoắc Minh tiếp tục cùng đại lão giao lưu.

“Kiều Nhụy thật bỉ ổi, tớ đều muốn cho cô ta mấy cái tát……”

Giản Đan sâu kín thở dài: “Không cần bởi vì tớ cùng người Kiều gia xảy ra xung đột, không đáng……”

Tôn Văn Văn thực đau lòng cho cô: “Giản Đan, cậu làm sao phải chịu khổ ở lại Kiều gia?”

“Nếu tớ ly hôn, bọn họ liền vừa lòng đẹp ý, vì ghê tởm mấy người Kiều gia, cô kiên quyết không thể ly hôn……”

Tôn Văn Văn nhìn cô, đem ly champagne uống một hơi cạn sạch.

“Đừng chỉ lo bồi tới, cậu đi theo những người khác chào hỏi đi.”

Tôn Văn Văn: “Vậy được rồi, nhưng là cậu phải tự mình chiếu cố tốt ……”

Giản Đan cười cười, Tôn Văn Văn đi vào đám người.

Kiều Nhụy vẫn luôn để ý các cô, thấy Tôn Văn Văn đi rồi, bưng một ly rượu vang đỏ cao ngạo như một con thiên nga trắng đi tới.

“Trước mắt bao người, cô cư nhiên không biết xấu hổ nhào hướng Hoắc gia thiếu chủ, chậc chậc chậc, tiện nhân chính là tiện nhân……”

Giản Đan nhìn được Kiều Nhụy hai mặt, cong cong khóe miệng, giơ tay lên tát một cái ở trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cô ta.

Kiều Nhụy bị đánh tức giận vô cùng, một bàn tay che lại nửa khuôn mặt mình, khϊếp sợ ngây ngốc!

Giản Đan nói: “Tôi là tiện nhân, vậy cô lại là cái gì? Không cần mở miệng tiện nhân câm miệng tiện nhân, tôi là chị dâu của cô, kể cả cô không muốn thừa nhận, thì đó cũng là sự thật……”

Kiều Nhụy rốt cuộc phản ứng lại, tức giận phát cuồng, một ly rượu vang đỏ hướng Giản Đan hất tới.

Sớm có phòng bị Giản Đan né sang một bên, Kiều Nhụy lại càng tức giận, dùng cái ly đánh cô!