“Gả cho hắn! Gả cho hắn!”
Vô số người bắt đầu ồn ào, khán giả đang xem phòng phát sóng trực tiếp trên mạng cũng bắt đầu điên cuồng bình luận.
[ Trời ạ, tình yêu giữa vương tử cùng thiếu niên áo xám! Gϊếŧ chết ta rồi a a a! ]
[ Vậy mà lại ngay thời khắc nhận giải vô địch này mà đi cầu hôn, cảm động muốn khóc a ô ô ô ~]
[ Khâu Chấn Dương không nghĩ tới lỡ như không đoạt được giải quán quân thì phải làm sao bây giờ? Liền không cầu hôn sao? ]
[ Cho nên mới phải cố gắng hết sức a! Chỉ khi nào giành được giải quán quân mới có thể cầu hôn! Vì lão bà, xông lên! ]
Làn đạn điên cuồng nhảy lên, hệ thống truyền thông có hiện tượng bị quá tải, cứ nhích từng tí từng tí một.
Bên cạnh những âm thanh hâm mộ cùng chúc phúc, còn có rất nhiều âm thanh nghi ngờ cùng phản đối, thậm chí còn có người cảm thấy đây chỉ là làm trò mà thôi, muốn gây sự chú ý. Nhưng tất cả những lời nói đó đều bị tất cả mọi người lấn át, có nhiều trường đến đâu thi đấu, còn có hiệu trưởng của học viện Tinh Tế làm MC, bọn họ muốn làm gì a…
Bầu không khí trong hiện trường yên tĩnh đi rất nhiều, tất cả mọi người đang chờ Lăng Mộc trả lời.
Y cắn răng cố nén nước mắt, bây giờ nếu như bị cảm động đến mức phát khóc vậy thì cũng quá mất mặt!
“Em không thích lời ngon tiếng ngọt, cũng không thích lời hứa hẹn sáo rỗng.” Lăng Mộc mím môi dưới, vươn tay trái ra, “Nhưng những chuyện anh đã làm, tất cả em đều thấy được, cho nên, em đồng ý.”
Trái tim Khâu Chấn Dương đập nhanh, run rẩy mà cẩn thận đeo nhẫn vào ngón tay của y.
Sau đó , Lăng Mộc lại lấy một chiếc nhẫn khác đeo cho Khâu Chấn Dương.
Hai người nhìn nhau cười, Khâu Chấn Dương đứng dậy, gắt gao ôm chặt Lăng Mộc.
Sân thi đấu đang an tĩnh lập tức bùng nổ, tiếng vỗ tay cùng hoan hô vang vọng khắp đại sảnh.
Viên Thần Vũ kích động mà nhảy lên lưng Trác Hàng, dùng sức lắc lắc vai hắn: “Thấy không thấy không! Tên gia hỏa Khâu Chấn Dương này quá là trâu bò rồi! Từ trước đến nay tớ chưa bao giờ nghĩ hắn là một người lãng mạn như vậy! Trời ạ tớ hâm mộ muốn chết đi được!”
Trác Hàng bị hắn đè nặng đến mức cong người xuống, tức giận nói: “Cậu kích động thì cứ kích động, trèo lên người tớ làm gì hả? Có biết một Alpha nặng bao nhiêu hay không, xuống mau!”
Viên Thần Vũ bị ghét bỏ lập tức bóp chặt lấy cổ hắn mà cười: “Ai nha, cậu yếu vậy sao Trác Hàng? Cậu cao hơn tớ mà, vậy mà lại không chịu nổi? Chậc chậc chậc, bình thường phải chú ý rèn luyện thân thể nhiều hơn một chút a thiếu niên!”
Hai người ồn ào lên, nhưng không quên lớn tiếng chúc phúc cho Khâu Chấn Dương.
Người Khâu gia đã sớm chờ bên ngoài cũng lần lượt tiến vào, Chu Thấm kích động đến mức nhịn không được chạy chậm qua, nhìn hai đứa trẻ mà mắt rưng rưng: “Lăng Mộc a, sau này con chính thức trở thành người của Khâu gia chúng ta rồi, nếu ai dám khi dễ con cùng Lăng Đang, chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ!”
Lăng Mộc nhìn Chu Thấm chạy tới, nhanh chóng đẩy Khâu Chấn Dương ra, chừa cho Chu Thấm nhiều không gian hơn.
Sau đó Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân cũng tiến vào, Lăng Đang được Khâu Hạo Lân nắm tay vào, ăn mặc giống như một tiểu công chúa, cười lên vừa ngây thơ vừa đáng yêu.
Nước mắt vừa rồi đã cố nín nhịn lại lúc này không kiềm chế được mà rơi xuống, Lăng Mộc chỉ có thể hít sâu ngửa đầu mở to mắt. Y thở ra một hơi, một lần nữa nhìn về phía Chu Thấm, lúc này kêu lên một tiếng đầy dứt khoát: “Mẹ, cảm ơn mẹ.”
Ngay sau đó, Lăng Mộc lại gọi Khâu Chương là “Ba” còn gọi Khâu Hạo Lân là “Anh”, y không còn ngượng ngùng, không còn cảm thấy mình đang trèo cao, bởi vì những người này, đều thật lòng mà đối xử tốt với y.
Chu Thấm cao hứng mà lau nước mắt, Khâu Chấn Dương nhìn thấy vậy liền bật cười: “Mẹ, mẹ cẩn thật kẻo khóc trôi mất lớp trang điểm bây giờ, nếu trở nên xấu đi thì cũng không thể trách chúng con a.”
“Tiểu tử thúi, câm miệng lại! Không nghĩ lại xem ai là người đã đặt nhẫn cho con, trong mấy ngày thi đấu này mẹ không ít lần làm chân sai vặt cho con đâu!” Chu Thấm hờn dỗi trừng mắt nhìn Khâu Chấn Dương một cái, nhưng lại không có vẻ tức giận chút nào.
Sau khi Khâu Chấn Dương quyết định thời điểm cầu hôn Lăng Mộc, liền nhờ mẹ mình đặt nhẫn giúp hắn. Nhẫn này do chính hắn thiết kế, không có kỹ thuật đặc biệt nào cả, nhưng vòng trong lại khắc tên hai người, đồng thời còn có cả ngày bọn họ quen biết nhau nữa.
Không phải ngày mà nguyên thân gặp gỡ Lăng Mộc, mà là hắn, là ngày đầu tiên mà hắn cùng Lăng Mộc gặp nhau sau khi xuyên qua kia.
Có một số chuyện tạm thời hắn chưa định nói ra, bởi vì điều đó là không cần thiết, cũng không có ý nghĩa gì cả. Hắn đã tiếp nhận mọi thứ từ nguyên thân, cho dù là tốt hay xấu, hắn sẽ coi tất cả là một phần của mình.
Không lâu trong tương lai, có thể hắn sẽ nói cho Lăng Mộc biết, thật ra mình đến từ một thế giới khác, nhưng Lăng Mộc không cần lo lắng, bởi vì hắn sẽ không trở về, càng không rời khỏi y.
“Khi đó anh đã bắt đầu lên kết hoạch rồi sao?” Lăng Mộc có chút giật mình, gần như mọi thời khắc y đều ở bên cạnh Khâu Chấn Dương, ngay cả khi ngủ cũng đều ngủ chung một giường, kết quả Khâu Chấn Dương vậy mà lại cố nén không nói với y một chuyện lớn như vậy?
Khâu Chấn Dương chỉ cười không nói, Chu Thấm đứng bên cạnh nhịn không được nói: “Hắn đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, còn nói phải tạo cho con một kinh hỉ, cho nên mới nói trước cho chúng ta biết là nhất định phải tới chứng kiến khoảnh khắc này.”
Con trai chu đáo như vậy, Chu Thấm với tư cách là một người mẹ cũng cảm thấy rất vui mừng!
“Được được, đừng đứng ở đây nữa, thi đấu đã kết thúc, chúng ta nhanh trở về nhà ăn mừng đi.” Khâu Chương dù sao cũng là nguyên soái, xuất hiện trước mắt công chúng như vậy, có rất nhiều phòng viên chen lấn muốn chụp hình ông.
Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc nghe vậy liền nhanh chóng cảm ơn hiệu trưởng, sau đó đồng đội lại vẫy vẫy tay với hắn: “Nhanh về đi, phận sự chúng ta đến đây là hết, còn giải á quân và huy chương đồng vẫn chưa trao giải đâu, dù sao cũng phải cho người ta một chút mặt mũi a. đợi sau này tớ nhất định phải đến chỗ cậu cọ cơm, nhất định phải chiêu đãi a!”
Hai người liên tục đáp ứng, sau đó đi theo cha mẹ còn có anh trai và em gái đi ra ngoài cửa.
Các phóng viên chen chúc muốn đi ra ngoài, đáng tiếc nhóm người Khâu Chương đi rất nhanh, sau khi xin phép hiệu trưởng xong liền bước ra cổng trường rồi lên phi hành khí, trực tiếp nghênh ngang rời đi.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay có thể nói là đã tạo nên sự chấn động lớn, giới truyền thông đều đang đưa tin về chuyện này, dù sao thì ngoại trừ việc Khâu Chấn Dương chính là đội trưởng của đội giành giải quán quân trong trận thi đấu diện cạnh lần này, thì thân phận con thứ Khâu gia của hắn cũng rất dễ gây chú ý! Thủ tịch quân đoàn thế gia có thêm thành viên mới, có thể nói đó chính là một tin tức lớn!
Điều quan trọng nhất chính là, sau khi nhờ những phóng viên tham gia mổ xẻ một lượt, tất cả mọi người đều biết Omega mà Khâu Chấn Dương đã cầu hôn, chính là người mà trước đó hắn đã từ hôn, đúng là cẩu huyết, không biết chuyện này đã trở thành câu chuyện bàn tán của biết bao nhiêu người.
Nhưng những điều này, đều chẳng liên quan gì đến người Khâu gia cả.
Sau khi về đến nhà, Chu Thấm liền bận rộn bắt đầu chuẩn bị cơm chiều. Thật ra lúc này vẫn đang còn sớm, nhưng bà cảm thấy hôm nay chính là một ngày đáng để chúc mừng, cho nên muốn làm nhiều đồ ăn một chút, có một số đồ ăn phải nấu trong thời gian khá lâu, cho bên bắt đầu nấu từ bây giờ là được rồi.
Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đang chơi cùng với Lăng Đang trong phòng khách, biệt thự của Khâu gia có không ít đồ chơi của Lăng Đang, có thể thấy người Khâu gia có bao nhiêu cưng chiều bé con.
Còn Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân, hôm nay xin nghỉ, ngồi trên bàn trà vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm.
Bầu không khí rất hài hòa, chính là không khí mà một gia đình nên có.
“Hôm nay em thật ngoan, có phải bị anh làm cảm động muốn phát khóc không?” Nhìn Lăng Đang đang bắt đầu hết sức chuyên chú xếp gỗ, Khâu Chấn Dương không khỏi cười xấu xa nhướng mày với Lăng Mộc.
Lăng Mộc thần sắc bất biến, mắt lại nhìn chằm chằm vào động tác của Lăng Đang, ngoài miệng thì khinh thường mà nói: “Anh muốn bị lột da đấy à? Lúc ấy em thấy anh đỏ mặt, thật hiếm có a Khâu thiếu gia.”
Sống chung với Khâu Chấn Dương lâu như vậy, Lăng Mộc cũng bắt đầu học được cách trêu chọc.
“Lúc đó chắc chắn là em đã nhìn nhầm rồi, dù sao mắt em cũng đỏ lên, nhìn nhầm cũng là bình thường.” Khâu Chấn Dương trịnh trọng phản bác.
“Mà này.” Lăng Mộc cầm một khối gỗ lên, thưởng thức trong tay, “Anh không sợ em sẽ cự tuyệt sao? Nếu em cự tuyệt anh trước mặt nhiều người như vậy, anh nhất định sẽ rất mất mặt đúng không… Hơn nữa chẳng lẽ anh không cảm thấy là còn quá sớm sao, cầu hôn em nhanh như vậy làm gì chứ, ta cũng sẽ không chạy.”
Lời này là nói thật, mặc dù Lăng Mộc đã từng nghĩ tới chuyện Khâu Chấn Dương sẽ thật sự cầu hôn với y, nhưng không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy, hơn nữa còn làm điều đó trước mặt nhiều người như thế.
Hắn không suy xét đến hậu quả sao?
“Anh muốn dán lên người em cái nhãn em chính là người của anh, hơn nữa anh biết em chắc chắn sẽ đáp ứng.” Khâu Chấn Dương cười đầy tự tin.
Có hậu quả gì chứ? Không cần suy xét, hắn chỉ biết, Lăng Mộc chắc chắn sẽ đáp ứng.
“Tự tin như vậy sao?” Lăng Mộc cũng nhịn không được cười, ném viên gỗ trong tay cho Khâu Chấn Dương, người sau chuẩn xác bắt được khối gỗ đó.
“Dù sao cũng là người sẽ đi theo em suốt cuộc đời này, vì vậy cần phải có niềm tin nơi em a.” Khâu Chấn Dương cách Lăng Đang mà làm mặt quỷ với y, biểu tình buồn cười cực kỳ .
Lăng Đang vẫn luôn đắm chìm trong thế giới đồ chơi của mình cũng nhịn không được, bĩu môi ngẩng đầu không cao hứng nói: “Nếu mọi người muốn nói gì thì có thể đừng nói ở đây không, em cũng không biết nên phối hợp như thế nào cả!”
Tiểu công chúa đã lên tiếng, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đồng thời làm động tác kéo khóa miệng, cuối cùng cũng im lặng.
Cơm chiều của mọi người diễn ra rất vui vẻ, một bữa tối ấm áp lại hạnh phúc khiến cho trong lòng mọi người đề cảm thấy ấm áp. Đồng thời Khâu cha cùng Khâu mẹ cũng thúc giục Khâu Hạo Lân, dù sao em trai cũng đã có bạn lữ rồi, hắn làm anh trai mà chút động tĩnh cũng không có, khiến người khác thật sự sốt ruột!
Sau khi ăn uống và nghỉ ngơi trong chốc lát, tất cả mọi người để tự trở về phòng mình
Lần này Lăng Mộc bị Khâu Chấn Dương quang minh chính bắt đi, không cho Lăng Đang đến tìm người, còn trực tiếp khóa cửa lại.
Hắn mang vẻ mặt đầy thiện ý đưa đồ lót cùng áo ngủ cho Lăng Mộc, nhìn y bước vào phòng tắm, đợi sau khi tiếng nước trong đó vang lên, liền vui sướиɠ mà đem mình cởi sạch ngay trước cửa!
“Hắc hắc, Tiểu Mộc Mộc, anh tới rồi đây ~” Khâu Chấn Dương cười lên như thiểu năng rồi đột nhiên mở cửa phòng tắm, sau đó đối diện với ánh mắt bình tĩnh của Lăng Mộc …
“Ặc, em biết anh muốn vào sao?”
Lăng Mộc mặt vô biểu tình: “Nếu không vào thì đúng là không phù hợp với tính cách của anh.”
Khâu Chấn Dương không nhịn được cười: “Không hổ là em, đủ hiểu anh a! Nếu có thể đoán được anh sẽ vào, vậy chắc chắn đoán được anh định làm gì đúng không?”
Lời nói mang tính ám chỉ rõ ràng như vậy, tai Lăng Mộc đỏ lên, giả bộ như không nghe thấy mà quay đầu đi, đưa lưng về phía Khâu Chấn Dương mà tắm rửa.
Hương hoa hướng dương tỏa ra vương vấn khắp gian phòng, tựa như e lệ, lại tựa như khát vọng.
Nhìn tấm lưng trắng nõn cùng đường cong hoàn mỹ, Khâu Chấn Dương chỉ cảm thấy mình như sắp nổ tung đến nơi! Hắn dần đóng cửa phòng tắm lại, hầu kết không nhịn được mà lăn lộn, trong nháy mắt khi cửa phòng tắm hoàn toàn đóng lại, hắn lập tức nhào về phía người có sức hấp dẫn trí mạng với hắn kia…
——
Sau khi làm vài hiệp, hao hết sạch tất cả thể lực của Lăng Mộc.
Từ phòng tắm đến phòng ngủ, từ sàn nhà đến giường lớn, cơ hồ ngay tả thời gian nghỉ ngơi y cũng không có. Một hiệp vừa kết thức Khâu Chấn Dương sẽ thay đổi tư thế khác tiến hành thâm nhập thêm một lần nữa, Lăng Mộc chỉ cảm thấy nhìn như đang trôi vô định, sướиɠ đến độ không thể hét lên được nữa…
Cuối cùng thì sau vết cắn hơi chút rướm máu trên cổ, Lăng Mộc thở phì phò được Khâu Chấn Dương ôm vào trong ngực, hai mắt vô thần mà nhìn trần nhà.
Gia hỏa này thật đúng là làm theo những gì đã nói trước đó, đợi sau khi thi đấu xong sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời…
“Thoải mái không?” Tên gia hỏa không biết xấu hổ kia hết lần này đến lần khác hôn lên gương mặt Lăng Mộc, sau khi ăn uống no đủ xong thì tinh thần vô cùng tốt!
“…” Lăng Mộc không trả lời, y không còn sức lực gì nữa, không muốn nói chuyện…
Khâu Chấn Dương lại hôn mấy cái, hạ thấp giọng, cắn cắn vành tai của y: “Anh yêu em, Lăng Mộc.”
Đêm tối an tĩnh, tiếng tim đập dồn dập, đang hoà lẫn vui sướиɠ mà tràn vào từng tế bào.
Lăng Mộc mười ngón tay giao nhau nắm thật chặt tay của Khâu Chấn Dương, hai chiếc nhẫn khẽ chạm vào nhau, như phát ra bản nhạc của sự hạnh phúc.
Y nhắm lại mắt, tươi cười trên khóe miệng như viên kẹo ngọt ngào nhất đời này.
“Em cũng yêu anh, Khâu Chấn Dương.”
TOÀN VĂN HOÀN