Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 83: Chủ động

Trong khi Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đang chờ đợi, bên Khâu Hạo Lân đã áp giải Ông Thuyên về quân bộ.

Đồng thời, bởi vì trên thực tế Đổng Thu Lan bị cầm tù và ngược đã, Lâm Chí Viễn được cho là có liên quan cũng bị bắt, tiến hành giam giữ thẩm vấn.

Sau khi báo cáo về tình huống, bộ phận điều tra đã cử người đến bệnh viện để tìm hiểu về tình huống của Đổng Thu Lan, đồng thời lấy một ít tin tức từ Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc, tạo điều kiện thuận lợi cho việc đối chất với Lâm Chí Viễn. Đợi sau khi Đổng Thu Lan tỉnh lại, bọn họ cũng muốn tiến hành điều tra chuyên sâu một phen.

Mãi cho đến sau mười hai giờ trưa, Đổng Thu Lan mới được đẩy ra khỏi phòng giải phẫu.

Hai người lập tức đứng dậy đón, Khâu Chấn Dương đến gần, hỏi: “Bác sĩ, tình hình thế nào rồi?”

“Trên người bà ấy có quá nhiều vết thương, có rất nhiều chỗ bị nhiễm trùng, có một ít chỗ đã bị hoại tử nên chúng ta đã tiến hành cắt bỏ, bây giờ chúng ta cần phải tiến hành chăm sóc và theo dõi thêm, nếu trong vòng ba ngày mà bà ấy có thể tỉnh lại, thì như vậy sẽ không còn điều gì đáng ngại, sau này bảo dưỡng thân thể cho tốt là được.”

Lăng Mộc đi theo bên cạnh xe đẩy nhìn nữ nhân đang hôn mê nằm trên giường, bây giờ bà bình yên lặng im nằm đó, không còn bá đạo tùy hứng như thường ngày, ôn nhu điềm tĩnh như lúc cha vẫn còn trên cõi đời này vậy. Y thậm chí có chút không nhớ được những năm tháng âm u đó, móng tay bén nhọn véo lên người mình, hay là lời mắng ngày càng ngoan độc luôn văng vẳng bên tai.

Con người là một sinh vật kỳ lạ, thời gian cũng vậy.

“Sắp xếp phòng riêng cho bà ấy đi, tất cả đều là tốt nhất, bây giờ ta sẽ đi trả viện phí.” Khâu Chấn Dương nói với nhóm bác sĩ, ngay sau đó nắm lấy cánh tay của Lăng Mộc, “Em theo họ về phòng bệnh trước đi, anh đi thanh toán viện phí trước.”

Lăng Mộc gật gật đầu, nhìn Khâu Chấn Dương rời đi, còn mình thì đi theo đoàn người đến phòng bệnh.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Đổng Thu Lan, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc liền chuẩn bị về trường học trước. Bên này có điều tra viên ở cạnh chờ Đổng Thu Lan tỉnh lại để hỏi chuyện, Khâu Chấn Dương cũng gọi cho mẹ nhờ mẹ điều hộ sĩ đến đây chăm sóc bà ấy, trên cơ bản không còn chuyện dành cho hai người bọn họ.

Trời điểm trở lại trường thì trời đã tối, cảm xúc của Lăng Mộc vẫn không tốt như cũ, Khâu Chấn Dương để dời đi lực chú ý của y, kéo người đến phòng xã đoàn mở vài ván chơi giải buồn.

Gần đây bởi vì chuyện của Lâm gia nên đã một thời gian không thượng tuyến, bây giờ vừa đăng nhập, tức khắc có loại cảm giác “Đại sát tứ phương”.

“Cuối cùng hai người cũng về rồi, mấy hôm nay tớ sử dụng tài khoản của Lăng Mộc để phát sóng trực tiếp những trận đấu của các thành viên khác, vậy mà có rất nhiều người kêu gọi muốn Lăng Mộc nhanh chóng quay lại phát sóng trực tiếp đi.” Quản Đường nhìn bọn họ đi chung một khối, không khỏi bất đắc dĩ nói, “Bây giờ fans của Lăng Mộc rất nhiều, còn có không ít người kêu gào muốn gặp mặt trực tiếp y, nhưng đều bị tớ từ chối cả rồi.”

Lúc này Quản Đường đã bắt đầu phát sóng trực tiếp, chuyển đến màn hình chơi của Lăng Mộc, phòng phát sóng trực tiếp chỉ trong chốc lát liền bắt đầu náo nhiệt lên.

Khâu Chấn Dương bĩu môi, nhỏ giọng kɧıêυ ҡɧí©ɧ trong kênh thoại: “Gặp mặt trực tiếp? Mấy người này nghĩ cái gì vậy, Lăng Mộc là của ta, cho dù có gặp mấy người thì sao? Còn chẳng phải là chỉ có thể nhìn nhưng không thể ăn sao!”

Vừa mới tiến vào giao diện trò chơi, Lăng Mộc liền nghe thấy những lời này, khóe miệng giật giật một cái, nhưng lại không nói gì cả.

Kể từ khi bắt đầu phát sóng trực tiếp y gần như chưa hề lên tiếng, ngay cả bình luận cũng không xem, hoàn toàn chính là một chủ phòng Phật hệ, ngay cả mở phòng phát sóng trực tiếp hay là quản lý phòng phát sóng trực tiếp đều do Quản Đường xử lý giúp y.

Vừa nghe được những lời nói kiêu ngạo cực điểm của Khâu Chấn Dương, làn đạn của phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp bùng nổ, thậm chí có người tuyên bố nếu gặp hắn trong trò chơi sẽ đánh hắn đánh đến mức răng rơi đầy đất!

Tóm lại, phòng phát sóng trực tiếp vẫn đang rất vui sướиɠ, độ phổ biến cũng rất cao.

Những đả kích trước đó do Lâm Chí Viễn tạo ra cho《 Cơ Chiến 》 không mang đến quá nhiều ảnh hưởng nghiêm trọng, ngược lại còn tạo cho nó một cái đà, khiến cho càng nhiều người chú ý đến nó hơn. Mà bây giờ có Lăng Mộc dẫn đầu, rất nhiều Omega đều bắt đầu lục tục chơi, bởi vì những trò chơi khác không quá hữu hảo với Omega, cho nên gần như 80% Omega mê chơi game đều tụ tập trong《 Cơ Chiến 》.

Trò chơi này ngoại trừ phát triển đội ngũ, còn mở chức năng ghép đôi tình yêu trực tuyến, hệ thống mạnh mẽ và mới lạ càng thu hút nhiều người chơi hơn.

Sau khi phòng phát sóng trực tiếp phát sóng gần hai giờ, Khâu Chấn Dương thấy thời gian đã không còn sớm, liền cũng Lăng Mộc thoát tuyến.

“Chấn Dương, ngày mốt là ngày Lâm Vũ Hàm được đưa ra hầu tòa đúng không? Có gì cần hỗ trợ thì cứ việc nói với chúng tớ.” Sau khi rời khỏi phòng xã đoàn, Viên Thần Vũ cùng Trác Hàng cũng rời đi theo bọn họ.

Bởi vì chuyện liên quan đến huynh đệ tốt, cho nên hai người bọn họ cũng tương đối chú ý, hơn nữa dù sao thì đây cũng là một vụ án lớn, thu hút rất nhiều sự chú ý của truyền thông, có không ít trang báo đều đưa tin liên quan.

Khâu Chấn Dương cười một tiếng, hơi có chút tiếc nuối: “Nếu thật sự cần sự giúp đỡ của các cậu, tớ chắc chắn sẽ không khách khí, đáng tiếc, Khâu gia chúng ta quá lợi hại, tất cả những khó khăn đều đã được giải quyết hết, không có nhiệm vụ nào còn dư cho các cậu.”

Viên Thần Vũ mang vẻ mặt đầy ghét bỏ nhìn hắn: “Khoe khoang cũng có mức độ thôi có được không vậy, sớm biết vậy đã không hỏi cậu.”

Trác Hàng khoác tay lên vai hắn vô tình mà cười nhạo: “Cái này của cậu gọi là không biết lượng sức mình, nếu có chuyện Khâu gia không thể giải quyết được, vậy đừng nói là cậu, cho dù là hai nhà chúng ta hợp lực có khi cũng chưa chắc giải quyết được!”

Lời này của Trác Hàng không khoa trương chút nào, dù sao thì Khâu gia cũng là nhà có quyền có thế, cho dù là về quân quyền hay tài lực đều chiếm cứ đỉnh kim tự tháp, chuyện bọn họ không thể giải quyết được, chỉ sợ toàn bộ tinh tế cũng không có mấy người có thể làm được.

“Được rồi được rồi, đừng có mà chế giễu tớ, ngày mở tòa chúng ta cũng đi xem đi? Dù sao cũng là phiên tòa công khai, chúng ta xin nghỉ qua đó xem náo nhiệt đi.” Viên Thần Vũ cảm thấy rất có hứng thứ, đi qua xem nhiều có thêm nhiều kiến thức cũng tốt.

Trác Hàng tương đối tán thành điểm này, gật gật đầu.

Sau khi chơi vài ván, tâm tình của Lăng Mộc tốt hơn không ít, nghe được những gì Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ nói, không khỏi quay qua hỏi Khâu Chấn Dương: “Ngày mở tòa chúng ta cũng đi qua chứ?”

“Về nhà trước đi, mẹ anh nói sẽ đi cùng chúng ta.”

Chuyện này, trước đó mẹ hắn cũng đã đồng ý với hắn, và kể cả ông nội cũng đi với bọn họ. Ông nội dù sao cũng là nguyên soái danh dự, có ông tọa trấn, cũng có thể kinh sợ một ít người có tâm tư bất chính.

Khi đến ngã ba, bọn họ tách nhau ra, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc trở về ký túc xá, cùng nhau nằm trên ghế sô pha trong phòng khách. Chuyện xảy ra ngày hôm nay không dễ tiêu hóa, cho dù là Khâu Chấn Dương hay là Lăng Mộc đều cần bình tĩnh lại chút. Chơi game là để thả lỏng tâm tình, nhưng ký ức lại không dễ dàng xóa nhòa như vậy.

Nhớ lại tầng hầm âm u ở nhà Lâm gia kia, cho đến bây giờ Khâu Chấn Dương vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

Hắn thật sự không nghĩ ra, vì sao sẽ có người chấp mê bất ngộ như vậy?

Chuyện khác thì không nói, lần trước Lâm Chí Viễn đuổi ba mẹ con họ đi, nhưng Đổng Thu Lan vẫn không sáng mắt ra hay sao?

Nói ra cũng thật nực cười, Đổng Thu Lan muốn chết muốn sống mà gả vào nhà hào môn, nhưng cuối cùng lại rơi xuống kết cục như vậy. Mà ngay từ đầu Lăng Mộc đối với những gì mình không thích, sẽ không ngừng muốn tránh né, cuối cùng lại cùng mình đắm chìm vào tình yêu, trở thành con dâu tương lai nhà hào môn.

“Nghĩ cái gì vậy?” Lăng Mộc nhìn trần nhà, thấy Khâu Chấn Dương trầm mặc không lên tiếng, liền quay sang nhìn hắn.

Hắn duỗi tay nắm lấy tay Lăng Mộc, năm ngón tay linh hoạt đan vào nhau, Khâu Chấn Dương than một tiếng: “Anh đang nghĩ xem tối nay làm sao có thể bắt cóc em lên giường.”

Lăng Mộc: “… Trong đầu anh có thể nghĩ được điều gì khác không?”

Khâu Chấn Dương tỏ ra vô tội: “Trong tâm trí anh chỉ toàn hình bóng của em, nhưng vẫn có thời điểm suy nghĩ đến chính sự a, chính sự và những chuyện không đứng đắn đều luân phiên nhau mà đến, trùng hợp là bây giờ chính là thơi gian nghĩ đến chuyện không đứng đắn.”

Trời đã tối rồi, không thể trách hắn được.

Ngẫm lại thì Khâu Chấn Dương vì ác mộng của mình mà chủ động chạy đông chạy tây với mình, hôm nay dù tâm trạng hắn không tốt nhưng vẫn xử lý rất nhiều chuyện, trong lòng Lăng Mộc rất cảm động.

Hắn cắn cắn môi, cũng hiểu được giữa hai bọn họ y quá không chủ động, rõ ràng hai người đều đã đánh dấu hoàn toàn rồi, đáng lẽ phải càng thêm thân mật mới đúng.

Trước đây khi cha còn sống, cha và mẹ suốt ngày ngọt ngọt ngào ngào dính thành một bó, Lăng Mộc nhịn không được bắt đầu nhìn lại mình.

Nghĩ lại, y cũng bắt đầu nghĩ cách đền bù.

Khi hắn nhận ra mùi hoa hướng dương đang dần đậm lên trong không khí, hầu kết của Khâu Chấn Dương lăn lộn lên xuống, ánh mắt của hắn lập tức thay đổi.

“Tiểu Mộc Mộc…” Cơ bắp trên cơ thể hắn căng chặt, tuyến thể bắt đầu nóng lên, ánh mắt nóng cháy nhìn người bên cạnh.

Lăng Mộc hít sâu một hơi, đột nhiên đứng dậy ngồi vào lòng Khâu Chấn Dương. Đôi chân thon dài dang rộng ra, dù ngồi trên đùi Khâu Chấn Dương, nhưng tầm mắt hai người hoàn toàn ngang nhau.

Tư thái chủ động như vậy khiến cho hô hấp của Khâu Chấn Dương trở nên dồn dập, đôi tay cơ hồ lập tức đặt lên eo Lăng Mộc. Vòng eo tinh tế hữu lực, là nơi mà Khâu Chấn Dương yêu thích nhất, đặc biệt là sau khi cởϊ qυầи áo, chỗ hõm sau eo y, mỗi lần làm từ sau lưng, lưng y luôn dùng sức căng chặt rồi thả lỏng, sâu cạn biến ảo, nhìn đến mức khiến cho Khâu Chấn Dương như bốc cháy, hận không thể làm y tới chết.

“Anh có phải luôn cảm thấy em không được chủ động hay không?” Lăng Mộc liếʍ môi dưới, thanh âm có chút khàn khàn.

Ánh mắt Khâu Chấn Dương nhìn chằm chằm lên đầu lưỡi chợt lóe kia, tiếng nói khàn khàn: “Ừm, cũng không phải như thế, chỉ là có chút…”

Lời này thật sự quá không thật tâm, ai mà tin chứ?

Lăng Mộc dứt khoát không hỏi nữa, trực tiếp dùng hành động biểu lộ quyết tâm của mình!

Y đột nhiên dâng lên cánh môi mềm, môi chạm vào môi, y thậm chí còn bắt chước hành động của Khâu Chấn Dương, bắt đầu câu lấy đầu lưỡi liếʍ cắn môi đối phương. Cùng lúc đó, tay Lăng Mộc cũng bắt đầm mân mê trên thân thể của Khâu Chấn Dương, không quá thuần thục mà bắt đầu cởϊ qυầи áo của hắn.

Cũng may hôm nay Khâu Chấn Dương mặc một bộ quần áo khá rộng rãi, bị Lăng Mộc cuộn lên rồi cởi ra, sau đó tiếp tục dùng ngón tay lướt trên làn da mềm mại có đường cơ bắp rõ ràng kia.

Ngay lúc này Khâu Chấn Dương cảm thấy mình hạnh phúc đến muốn thăng thiên luôn rồi! Trên phương diện tìиɧ ɖu͙© này thì Tiểu Mộc Mộc luôn rất ngượng ngùng và e thẹn, vậy mà hôm nay lại có thể nóng bỏng như vậy!

Hắn gắt gao ôm lấy vòng eo Lăng Mộc, dùng sức hôn y ngay trên sô pha, thậm chí muốn ghì chặt y lên sô pha sau đó để hắn có thể muốn làm gì y thì làm!

Nhưng mà Lăng Mộc không cao hứng, nhíu mày vỗ vỗ ngực hắn rồi đẩy người ra, thậm chí trừng mắt cảnh cáo liếc nhìn hắn một cái: “Anh đừng nhúc nhích, em tới.”

“…” Khâu Chấn Dương cắn chặt răng, hắn có chút lo lắng nếu mình nghẹn lâu quá chắc sẽ chảy máu mũi.

Ngăn cản động tác quấy rầy của Khâu Chấn Dương, Lăng Mộc trượt xuống đùi hắn, ngồi xổm trên mặt đất kề sát vào…

Nhiệt độ trong phòng liên tục tăng lên, kèm theo đó là tiếng thở dốc khó nhịn của Khâu Chấn Dương.

Hắn dựa ra sau ghế sô pha, nhắm mắt ngửa đầu ra sau, một tầng mồ hôi lỏng phủ lên hầu kết lăn lên lăn xuống. Từ trước đến nay chỉ có hắn làm chuyện này cho Lăng Mộc, bởi vì thương y, dù là một lần Khâu Chấn Dương cũng chưa bao giờ yêu cầu Lăng Mộc làm những chuyện này.

Mà Lăng Mộc lại ngại nên chưa từng thủ động, nhưng thật ra y cũng rất muốn làm. Y thích Khâu Chấn Dương, cũng muốn dành cho y nhiều vui sướиɠ hơn. Thừa dịp hôm nay đầu óc của y mơ hồ, Lăng Mộc muốn đem những chuyện trước đây chỉ dám nghĩ không dám làm đều làm hết.

Một tiếng thở dài gợi cảm thoát ra từ trong miệng Khâu Chấn Dương, hắn sờ sờ Lăng Mộc đầu, đứng dậy ôm y lên lầu.

“Tiểu Mộc Mộc, hôm nay cho dù là Thiên Vương lão tử có tới, thì đêm nay em cũng đừng hòng ngủ ~”