Để chúc mừng thắng lợi lần này, tối nay Khâu Chấn Dương lại lần nữa đưa mọi ngươi đến tiệm trà sữa để tụ cập.
Mặc dù đã để lại tiệm trà sữa cho học trưởng toàn quyền quản lý, nhưng Khâu Chấn Dương muốn đến khi nào cũng được, chuyện này y đã thương lượng xong với học trưởng từ trước rồi.
Nếu ăn gà rán thì đơn giản quá, cho nên Khâu Chấn Dương thừa dịp lần này nhiều người, trực tiếp mở tiệc BBQ trong nhà. Hắn đã mua một cái giá nướng BBQ trong nhà, loại bếp nướng BBQ này có khả năng hút khói rất tốt, cho nên khói sẽ không ảnh hưởng đến không khí trong nhà, cũng không tệ lắm.
Toàn bộ nguyên liệu nấu ăn cùng nước chấm đều do Khâu Chấn Dương đích thân làm, còn về thịt nướng BBQ, có một số người cũng có ít kinh nghiệm.
“Hôm nay đánh lên thật sung sướиɠ! Nhìn thấy ánh mắt của bọn họ không? Lúc đầu còn kiêu ngạo như vậy, kết quả lúc sau thì như chó nhà có tang, vậy mà còn có mặt mũi mà nói chúng ta gian lận!” Hai tay Tịch Tuấn đều nắm que nướng, vẻ mặt đắc ý miêu tả lại dáng vẻ của Nhϊếp Thần.
Viên Thần Vũ cũng tiếp lời: “Bọn họ cũng không thử nhìn xem kỹ thuật của mình rách nát như thế nào, còn không biết xấu hổ mà nói chúng ta gian lận? Cả cái tên kia, Nhϊếp Thần gì đó, thấy đánh không lại liền bắt đầu chơi chó, kết quả thì sao, cho dù như thế nào cũng sẽ bị chúng ta đánh thôi!”
Mọi người cười ồ lên, loại vui sướиɠ này còn khiến cho người khác phấn khởi hơn cả thi đạt điểm cao nữa.
Hôm nay người vui nhất không ai khác chính là Quản Đường, sau khi Triệu lão sư tuyên bố kết quả, hắn hung hăng mà trào phúng một phen, đặc biệt là Nhϊếp Thần cùng Vương Lị. Hắn đã sớm nhìn ra hai người này có quan hệ gì đó không bình thường, cho nên cơ hồ là vừa mở miệng liền như pháo bắn không ngừng.
Có xã đoàn của mình làm hậu thuẫn, Quản Đường một chút cũng không sợ, bọn họ nếu dám động thủ, người phía bên mình còn nhiều hơn, còn sợ không đánh lại được sao? Bọn học cho dù có đánh lại, thì bọn họ cũng có lý do chính đáng, bọn người Nhϊếp Thần làm ra cái loại chuyện vô lại đó, căn bản không có tự tin phản bác, chỉ có thể tùy ý để cho Quản Đường mắng một cách thống khoái
Tra nam xứng trà xanh, chờ sau khi nhận được tiền, cả đời này Quản Đường không muốn có bất kì quan hệ gì đến bọn họ nữa!
Trong khi mọi người đang trò chuyện vui vẻ, Khâu Chấn Dương vẫn đang còn nướng thịt trên lửa lớn, thỉnh thoảng còn lật lật thịt nướng. Lăng Mộc đi theo bên cạnh hắn, trong tay cầm một ly đồ uống. Khả năng nấu ăn của y thật sự không tốt, ngay cả nướng thịt đơn giản thôi cũng rất khó ăn, cho nên liền dứt khoát từ bỏ.
“Cho anh uống một miếng.” Tay Khâu Chấn Dương liên tục lật, dẩu miệng hướng về ly đồ uống của Lăng Mộc.
Lăng Mộc đưa ly nước trong tay cho hắn, để cho hắn hút mấy ngụm .
“Cho em cay một chút đi.” Thấy Khâu Chấn Dương vẫn luôn không rải thêm bột cay cho mình, Lăng Mộc còn nghĩ hắn quên mất, mở miệng nhắc nhở.
Khâu Chấn Dương nhướng mày: “Không được.”
“Vì sao?” Tuy y không thể ăn quá cay, nhưng thịt nướng BBQ ăn cay một chút mới ngon được.
“Nếu ăn cay em sẽ chịu tội.” Khâu Chấn Dương nghiêm trang nói.
Lăng Mộc có chút vô ngữ: “Chỉ cay một chút thôi mà đâu có vấn đề gì, cũng đâu phải là em không ăn cay được. Nói nữa, mấy cái đó nhìn cũng đâu có cay lắm đâu, lần trước lúc đi đua xe em cũng có ăn…”
Đột nhiên y dừng lại không nói nữa, bởi vì Lăng Mộc đột nhiên ý thức được, mặc dù không cay lắm, nhưng là đêm đó bị Khâu Chấn Dương lăn qua lăn lại một phen, ngày hôm sau y liền chịu tội…
Ánh mắt của Lăng Mộc chợt trở nên nguy hiểm, nghi ngờ nhìn Khâu Chấn Dương: “Anh đang nghĩ cái gì vậy.”
Người sau chớp chớp mắt: “Nghĩ giống như em đang nghĩ.”
“Nghĩ cái rắm, không nghĩ!” Lăng Mộc buồn bực mà cự tuyệt, còn khẩn trương mà nhìn khắp nơi một chút, sợ có người nghe được bọn họ đang nói gì.
Khâu Chấn Dương thở dài, sâu kín nói: “Tiểu Mộc Mộc, khoa học hiện đại cho thấy rằng, sau khi A O đánh dấu hoàn toàn, chuyện đó rất có lợi cho sức khỏe thể chất và tinh thần. Huống hồ một tuần hai lần, tuần này vẫn còn chưa làm mà, hôm nay thứ bảy, ngày mai chủ nhật, vừa lúc tranh thủ làm trong tuần a!”
Nghĩ đến hai ngày liên tục có thể vui vẻ trải qua với người yêu, Khâu Chấn Dương thật hận không thể ôm Lăng Mộc về phòng ngay bây giờ!
Chuyện một tuần hai lần là do mình đồng ý, Lăng Mộc phản bác không được, chỉ có thể ngậm miệng cầm ly nước rời đi.
Thật ra y cũng không cảm thấy mâu thuẫn lắm về chuyện này, dù sao thì kỹ thuật của Khâu Chấn Dương khá tốt… Chỉ có điều tên gia hỏa này không biết tiết chế gì cả, mỗi lần lăn lộn đều như muốn lấy đi của mình nửa cái mạng a! Nếu mình không liều mạng cầu hắn, hắn tuyệt đối không bỏ qua cho mình!
Mang theo vô tận phiền muộn, đêm nay Lăng Mộc ăn cũng không được nhiều lắm.
Sau khi kết thức buổi tiệc, Khâu Chấn Dương đột nhiên nhận được một tin nhắn. Hắn mở đầu cuối ra thì nhìn thấy, vậy là lại là hiệu trưởng gửi tin nhắn cho mình.
[ Khâu đồng học, đoạn video thi đấu của mọi người Triệu lão sư đã cho ta xem, hắn đề nghị với ta là muốn tổ chức điện cạnh thi đấu giữa các trường với nhau, ta cảm thấy rất được, chiều mai cậu có thời gian không, nhớ đến văn phòng của ta chúng ta sẽ thảo luận chi tiết về chuyện này? ]
Xem xong Khâu Chấn Dương có chút sửng sốt, hắn thật không nghĩ tới, vậy mà trường học lại là bên đầu tiên đưa ra đề nghị này.
Bây giờ đơn xin hợp pháp điện cạnh thi đấu chưa được thông qua, có thể sẽ phải trải qua thêm một phòng xét duyệt nữa. Học viện Tinh Tế là học viện đứng đầu, nếu tiên phong tổ chức điện cạnh thi đấu, chắc chắn sẽ thúc đẩy điện cạnh thi đấu phát triểu!
Thật tuyệt vời a!
Khâu Chấn Dương không nghĩ tới chỉ một lần giải quyết ân oán cá nhân mà còn có thể mang đến lợi ích này, trong khoảng thời gian ngắn hắn thật sự vui mừng khôn xiết!
Hắn không vội vã đem chuyện này nói cho nhóm xã đoàn viên, mà đợi sau khi xác nhận chắc chắn đã rồi mới công bố ra cho bọn họ. Bởi vậy mãi cho đến khi buổi tụ hội kết thúc, hắn đều thất thần.
Lăng Mộc cùng hắn là những người ở lại cuối cùng để thu dọn đồ đạc, thấy Khâu Chấn Dương luôn xuất thần, trên đường trở về không, không khỏi quan tâm hỏi: “Từ sau khi ăn xem xong tin nhắn thì cả tối nay anh đều thất thần, có chuyện gì sao?”
Đối mặt với câu hỏi của Lăng Mộc, tất nhiên hắn sẽ không giấu giếm gì cả, Khâu Chấn Dương trực tiếp đem nội dung tin nhắn mà hiệu trưởng gửi đến nói cho y.
“Thi đấu điện cạnh giữa các trường?” Cảm xúc của Lăng Mộc đột nhiên trở nên kích động, “Nói như vậy, là muốn liên hợp tổ chức với các trường khác sao?”
Chuyện này thật quá bất ngờ, dù sao thì từ trước đến nay cũng chưa từng xảy ra sự kiện nào liên quan đến trò chơi như thế này, sự kiện lần này như hoàn toàn mở ra một cánh cửa mới!
Khâu Chấn Dương gật gật đầu: “Chắc là vậy, anh cũng có chút bất ngờ về chuyện này, chiều mai anh sẽ đến văn phòng của hiệu trưởng để bàn bạc rõ ràng hơn.”
Lăng Mộc mím môi dưới, nghĩ nghĩ một hồi liền nói: “Đưa em đi nữa!”
Y thật sự rất muốn biết kết quả càng nhanh càng tốt!
“Được, anh đưa em đi cùng.” Khâu Chấn Dương không có ý kiến gì, dù sao hiệu trưởng cũng đâu có nói hắn không thể đem người khác theo. Còn nữa, quan hệ giữa hắn và Lăng Mộc thân mật như vậy, chuyện gì cũng có thể tham gia vào?
Chiều hôm sau, Khâu Chấn Dương đi cùng Lăng Mộc đến văn phòng của thầy hiệu trưởng. Điều khiến bọn họ không ngờ tới chính là, ngoài trừ hai người thì trong văn phòng của hai người còn có một nam Alpha trung niên xa lạ nữa.
“Chào hiệu trưởng.” Khâu Chấn Dương chào hiệu trưởng trước, sau đó dùng ánh mắt dò hỏi muốn biết nam nhân đang ngồi bên kia là ai.
Hiệu trưởng cười tủm tỉm mà giới thiệu họ với nhau: “Đây là một người bạn làm trong bộ xét duyệt của ta, họ Du, mấy ngày hôm nay hắn vừa lúc nhìn thấy tờ trình của đệ nhất tập đoàn tài chính đệ về điện cạnh thi đấu, lại biết được người sáng lập《 Cơ Chiến 》 là người trong trường chúng ta, cho nên đến đây hỏi thăm một chút, không nghĩ tới lúc hắn đến đây vừa lúc cậu cũng tới.”
“Chào Du thúc thúc.” Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc cung kính chào hỏi, người ta là người làm trong bộ xét duyệt, không thể lơ là được.
Du Lượng là một nam nhân có diện mạo hòa ái, cười tủm tỉm nhìn hai người trẻ tuổi trước mặt, trong mắt mang theo nồng đậm tán thưởng. Tuy rằng sự thành công của trò chơi phần lớn dựa vào tài lực của đệ nhất tập đoàn tài chính, nhưng mà Khâu Chấn Dương có thể làm ra một trò chơi như vậy, đủ để thấy được tiền đồ vô hạn trong tương lai của hắn.
“Được, bây giờ chúng ta nói đến chuyện của trò chơi trước đi.” Hiệu trưởng bảo mọi người đến bân bàn ngồi xuống, đôi tay đan vào nhau nhìn về phía Khâu Chấn Dương, “Phần thi đấu ngày hôm qua của các cậu ta đã xem qua rồi, ta rất ủng hộ, trò chơi này nghiên cứu rất sâu về cơ giáo, thậm chí so với những gì được dạy trong trường còn hữu hiệu hơn. Trường học suy xét đến vấn đề an toàn, nếu áp dụng trò chơi này vào chuyện dạy học, vậy thì tiện hơn rất nhiều.”
Khâu Chấn Dương khiêm tốn mà nói: “Thật ra thì trò chơi thực tế ảo thì vẫn không thực tế hơn chuyện dạy trực tiếp được, chưa chắc phù hợp với học sinh hơn.”
“Ha ha, trò chơi của cậu càng có thể khiến cho bọn học sinh có cảm giác như đang ở trên chiến trường, đúng là không tồi.”
Lăng Mộc thấy bọn họ cứ tâng bốc nhau, cảm thấy có chút nhàm chán, y quả nhiên không thích hợp với những loại tình uống như thế này…
Khâu Chấn Dương cũng không qua thích nói nhiều lời khách sao, trực tiếp hỏi: “Hiệu trưởng, chuyện điện cạnh thi đấu, khi nào mới tổ chức?”
Hiệu trưởng suy nghĩ một chút, một tay gõ gõ lên thành ghế: “Từ giờ cho đến kỳ thi cuối kỳ nhiều lắm cũng còn hai tháng nữa, nếu muốn để cho mọi người thư giãn trước kỳ thi, vậy thì tầm một tháng nữa thi đấu sẽ được tổ chức.”
Thời gian này chính là thời điểm thích hợp nhất, nếu không cho dù sớm hơn hay muộn hơn gì thì cũng không quá tốt.
Thời gian này cùng với những gì Khâu Chấn Dương nghĩ trước đó hoàn toàn giống nhau.
“Được, chuyện liên hệ với những trường khác ta tin rằng hiệu trưởng sẽ xử lý được, vậy có cần ta giúp gì hay không?” Khâu Chấn Dương biết, hiệu trưởng gọi mình đến đây không phải là để thông báo đơn giản như vậy.
Quả nhiên, hiệu trưởng lại nói: “Chuyện này vốn dĩ ta muốn bàn trực tiếp với người phụ trách của đệ nhất tập đoàn tài chính, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nói với cậu chắc sẽ thích hợp hơn. Ta muốn nhờ các cậu tài trợ cho trò chơi này, trường chúng ta sẽ hỗ trợ tuyên truyền thi đấu, nhưng chi phí và phần thưởng thật sự rất cần thiết…”
Hiệu trưởng không nói tiếp nữa, chỉ là dùng một loại ánh mắt “Ngươi hiểu mà” để nhìn Khâu Chấn Dương.
Biết ngay, hoá ra là xin tài trợ.
Khâu Chấn Dương bật cười, cố gắng khống chế biểu tình trên mặt: “Đương nhiên là có thể rồi, hiệu trưởng cứ yên tâm.”
“A, vậy thì tốt quá rồi.” Hiệu trưởng cười ha ha.
Du Lượng ngồi bên cạnh nhịn không được mà cười nhạo bạn tốt: “Nha, tài đại khí thô như học viện Tinh Tế còn phải tìm học sinh của mình xin tài trợ sao?”
Hiệu trưởng không chút ngượng ngùng: “Cậu thì biết cái gì, đây gọi là điều phối hợp lý, có tiền ra tiền, có lực xuất lực. Điều này là muốn làm tăng thêm sự hiểu biết của bọn họ đối với cơ giáp, bọn họ có thể thông qua chuyện này để tuyên truyền trò chơi của mình, cớ sao không làm.”
Khâu Chấn Dương ngồi bên cạnh lập tức vỗ tay: “Hiệu trưởng nói đúng!”
Du Lượng: “…”
Nghĩ đến mục đích mình đến đây, Du Lượng nhắc nhở Khâu Chấn Dương: “Cơ hội lần này các cậu phải nắm cho thật chắc đấy, thái độ của trên kia đối với thi đấu điện cạnh không quá khả quan, các cậu nhất định phải làm ra chuyện gì đó để kí©ɧ ŧɧí©ɧ bọn họ đồng ý.”
Nghe vậy , Khâu Chấn Dương trịnh trọng gật gật đầu: “Ta hiểu rồi, cảm ơn Du thúc thúc.”
Sau khi rời khỏi phòng hiệu trưởng, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc trở về ký túc xá, tâm tình có chút hưng phấn.
“Đúng rồi, anh đã tạo cho em một tài khoản phát sóng trực tiếp riêng rồi, ngày mai em thử chút đi. Sau này chúng ta sẽ dành ra một ít thời gian mỗi ngày để phát sóng trực tiếp, coi như một cách xây dựng danh khí cho em.” Khâu Chấn Dương đã sớm lên kế hoạch về chuyện này, chỉ là lúc trước bị chuyện của mấy người Nhϊếp Thần làm trì hoãn.
Mặc dù Lăng Mộc không có quá nhiều hứng thú với chuyện phát sóng trực tiếp, nhưng đối với lợi ít từ việc phát sóng trực tiếp thì vẫn tương đối có hứng thú.
Khâu Chấn Dương nắm tay Lăng Mộc chậm rãi đi, trên môi mang theo nụ cười nhàn nhạt: “Sự nghiệp của chúng ta đang đi lên, không bao lâu nữa, dựa vào kỹ thuật cao siêu của mình, em sẽ trở thành thần tượng mà người người người sùng bái trong《 Cơ Chiến 》!”
Ngay cả Lăng Mộc cũng không có nhiều tự tin như vậy, y nhướng mày nhìn Khâu Chấn Dương: “Anh chắc chắn rằng kỹ thuật của em sẽ được mọi người thừa nhận sao?”
“Chắc chắn rồi, cũng không nhìn xem thầy dạy em là ai!” Khâu Chấn Dương ngẩng đầu ưỡn ngực, có loại cảm giác như thể từ trên cao nhìn xuống thế giới vậy.
Lăng Mộc bị dáng vẻ này của hắn chọc cười, bàn tay nắm lấy cay Khâu Chấn Dương càng chặt hơn.
Y thật sự, có thể tỏa sáng trong lĩnh vực mình yêu thích sao?
Nghĩ đến điều đó, thật khiến người khác chờ mong a!