Không lâu sau đó, người dẫn chương trình mặc áo đuôi tôm, đội mũ phớt và đeo mặt nạ lông công bước lên sân khấu, đứng trước l*иg sắt, cầm micro nói:
"Chào mừng các quí ông và quí bà đã đến tham gia buổi đấu giá tối nay, xét đến tính chất đặc thù của vật đấu giá nên lần này sẽ đấu giá mù, và vẫn theo quy tắc cũ ai trả giá cao hơn thì sẽ thuộc về người đó."
Vừa dứt lời, đám người ở dưới đã hơi nôn nóng.
Mặc dù có tin đồn vật đấu giá lần này là một cặp nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© sinh đôi, nhưng chưa ai thấy hình dạng ra làm sao nên không ai dám ra tay bừa.
Hình như lần này người dẫn chương trình rất tự tin vào món đồ đấu giá, gã ta chớp chớp mắt đầy huyền bí, nói tiếp:
"Người ra giá cao nhất sẽ có cơ hội kiểm hàng giới hạn trong 30 phút. Trong thời gian kiểm hàng không được phá hỏng tính nguyên vẹn của vật để tránh ảnh hưởng đến lần đấu giá thứ hai. Nếu cảm thấy không hài lòng có thể trả hàng nhưng phải thanh toán phí kiểm hàng, phí bằng một phần ba số tiền chốt đấu giá cuối, còn vật đấu giá sẽ tự động tiến vào lần đấu giá tiếp theo đến khi tìm thấy người mua thích hợp mới thôi."
Phải nói ông chủ phía sau màn có thủ đoạn tính toán rất hay, một vụ mua bán không lỗ mà còn có lãi.
Nếu người mua cảm thấy không đáng và trả hàng, ông chủ vẫn có thể nhận lại một khoản phí kiểm hàng khá đắt đỏ, còn nếu người mua không trả hàng thì giá cuối của vụ đấu giá mù này cũng đoán chừng cao một cách vô lý. Bởi bản chất của con người là tò mò, thêm việc có thể giảm đi hai phần ba chi phí thử lỗi và tổn thất, tin rằng có rất nhiều người đang nóng lòng muốn thử.
"Bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là 10 triệu."
Vừa dứt lời, Tần Tử Kiêu đang ngồi cạnh Tần Mục đã không chờ được giơ bảng lên: "Tôi ra giá 12 triệu."
Đám người liên tục giơ bảng lên cao: "15 triệu.
"18 triệu."
"20 triệu."
...
Tần Tử Kiêu dự tính là 30 triệu, gã thấy giá sắp vượt rồi nên đẩy tay Tần Mục ngồi cạnh, nhỏ giọng bảo: "Anh cho em mượn 20 triệu."
Tần Mục khựng lại, giơ bảng lên: "50 triệu."
Tần Mục vừa ra giá là toàn hội trường đều yên lặng, tất cả mọi người nhìn về phía của Tần Mục.
Phải biết rằng đây là đấu giá mù, chỉ cần trả phí kiểm hàng thì sao chứ? Tốn một khoản kếch xù hơn 15 triệu chỉ để mua lấy 30 phút, nói khó nghe là với số tiền đó có thể bao nuôi không biết bao nhiêu trai xinh gái đẹp ngoài kia.
Trước ánh nhìn quái lạ của mọi người mắt Tần Mục cũng không chớp lấy một cái, Tần Tử Kiêu ngồi ở bên còn cho rằng Tần Mục đang đấu giá giúp gã, hai tay chà xát lại với nhau, vẻ mặt hiện lên vẻ mong đợi khi nghĩ tới việc được hai người đẹp vuốt ve an ủi trong l*иg sắt.
Người dẫn chương trình kích động không thôi, cất cao giọng nói vịt đực hỏi: "Quý ngài này ra giá 50 triệu, có ai cao hơn không ạ?"
Có người do dự ra giá: "60 triệu."
Tần Mục nói: "80 triệu."
Tần Tử Kiêu bị con số đó dọa, sáp lại gần tai Tần Mục nói: "Anh à, em không có nhiều tiền như vậy để trả cho anh đâu."
Tần Mục không giải thích gì thêm.
"80 triệu! Có ai ra giá cao hơn 80 triệu nữa không ạ?"
Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu đợi hồi lâu, thấy không ai ra giá nữa gã ta phấn khích hô như vừa chơi thuốc lắc: "80 triệu lần một, 80 triệu lần hai, 80 triệu lần ba, thành giao!." Boong một tiếng, gã ta gõ búa đấu giá xuống sau đó vui mừng nói với Tần Mục: "Chúc mừng quý ngài đây đã đấu giá thành công món đồ, bây giờ ngài có có thể bước vào l*иg sắt để kiểm hàng, mong ngài sẽ hài lòng."
Tần Mục đẩy mặt nạ lên, vờ như không thấy ánh mắt cứng đờ của Tần Tử Kiêu, nhân viên dẫn hắn xuống sân khấu, tiếng lạch cạch vang lên, l*иg sắt được mở ra.
Bước đôi chân dài vào trong l*иg sắt, đến khi nhìn thấy cảnh tượng quyến rũ động lòng người ở bên trong, khuôn mặt của người đàn ông vốn đang bình tĩnh lại xuất hiện vết rạn nứt.
Note nhỏ: X triệu trong đây là X triệu nhân dân tệ, không phải X triệu việt nam đồng.
1 triệu nhân dân tệ ~ 3,5 tỉ VNĐ