“Ưm…đừng,” Ninh Khanh vừa kịp thời tránh khỏi môi anh, thân thể mềm mại lại áp chặt vào người anh.
Anh bạn trai của cô quá sung mãn.
Trịnh Ngộ Tư xoa nắn bờ mông cong của Ninh Khanh, dù cách lớp khăn tắm, cô cũng có thể cảm nhận được hơi nóng của đối phương đang áp vào bụng dưới.
"Em còn chưa tắm xong mà..." Ninh Khanh làm nũng muốn chạy trốn.
Trịnh Ngộ Tư nhận lấy chai dầu xả từ tay cô, hai người cùng nhau đứng dưới vòi hoa sen, giống như muốn xả tóc cho cô.
Có vẻ tránh không khỏi vì thế cô vươn tay xé chiếc khăn tắm bên hông anh, ngoan ngoãn vòng tay qua eo anh.
Bả vai bị đè xuống, cô ngẩng đầu nhìn Trịnh Ngộ Tư, người đàn ông đá mắt ra hiệu, Ninh Khanh cắn môi, chậm rãi ngồi xổm xuống.
Đôi môi mềm mại hôn lên cơ thể anh, đầu lưỡi liếʍ dọc xuống từ yết hầu hơi động đậy, đến bờ ngực cường tráng, xuống đường cơ bụng rắn chắc, cuối cùng là chìm vào phần lông ở đường nhân ngư.
Đây là lần đầu tiên Ninh Khanh tỉnh táo nhìn thấy nơi riêng tư của đàn ông gần như vậy.
Gậy thịt màu hồng đậm có một ít màu tím, phần đầu hơi hếch lên, qυყ đầυ cực lớn rất đẹp sạch sẽ, mã mắt nhỏ phía trên khẽ rung động, trong đó chảy ra ít chất lỏng.
A... đây chính là thứ mỗi một lần đều sẽ đâm sâu vào trong cơ thể cô, nới lỏng cái miệng chật chội đến mức tối đa, hết lần này đến lần khác lấp đầy chỗ trống bên trong cô.
Mấy lần lêи đỉиɦ anh luôn kéo dài. Lúc ấy mã mắt nhỏ phía trên sẽ xuất ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, khi đó tiếng thở dốc trầm thấp trong cổ họng người đàn ông sẽ có chút yếu ớt vô cùng gợi cảm, khiến cô chỉ muốn chết dưới thân anh.
Hạ thân đột nhiên nóng lên, Ninh Khanh không khỏi đỏ mặt, cô mẫn cảm như vậy, vừa nhìn đến dương vậy anh liền nghĩ ngay cảnh cây gậy này càn quấy bên trong thế nào.
Trịnh Ngộ Tư không để ý xem cô làm gì, anh bình tĩnh thoa dầu xả lên tóc cô, không hề có ý thúc giục.
Hơi thở Ninh Khanh bất giác trở nên gấp gáp, cô đưa tay giữ lấy nó.
Đầu lưỡi thè ra, nhẹ nhàng liếʍ sạch chất lỏng phía trên.
Dươиɠ ѵậŧ hình như run lên, chóp mũi nhích lại gần, rõ ràng có mùi vị khó tả, nhưng lại toát ra mùi hormone nồng nặc muốn được nếm thử.
Đây là sự cám dỗ của tìиɧ ɖu͙© mà mọi người thường nói ư? Ninh Khanh ngậm trong miệng thầm nghĩ.
"Hừ..." Bàn tay xoa tóc của anh dừng một chút, Trịnh Ngộ Tư cau mày thở dốc.
Đầu lưỡi cô mềm mại linh hoạt quấn quanh nơi nhạy cảm nhất của anh, như muốn hút cạn sinh lực.
Một tay chống vào tường, tay kia giữ đầu cô ấy, cặp mông hẹp đẩy nhẹ về phía trước, từng chút từng chút một. Cái miệng nhỏ nhắn của cô gái bị căng đầy, cổ họng phát ra tiếng nức nở yếu ớt, nước mắt lăn dài trên khóe mắt, nhưng cô không hề phản kháng mà ngược lại càng cố gắng ngoan ngoãn phục vụ anh.
Sức chiếm hữu mãnh liệt của người đàn ông cùng sự phục tùng của cô gái được trộn lẫn với tiếng thở hổn hển và những tiếng rên nhỏ nhẹ khiến căn phòng tràn ngập không khí ái muội, dâʍ ɖu͙©.
Hơi thở của anh quá bá đạo, một chút chất lỏng mằn mặn từ phía trước tràn ra ngay giây sau đó đã bị cuốn đi, chiếm lấy toàn bộ vị giác của cô. Chiếc lưỡi nhỏ không ngừng liếʍ láp phía trên, khoang miệng co rút cố gắng mυ'ŧ mạnh, nhưng người đàn ông chỉ thỉnh thoảng dừng lại nghỉ ngơi, sau đó lại tấn công cô hết lần này đến lần khác.
Thời gian dài bị thâm hầu làm Ninh Khanh có chút không thoải mái, đành phải lui ra ngoài, dùng tay xoa nắn cán thô dài, luồn đầu lưỡi xuống dưới, nhẹ nhàng liếʍ túi trứng rũ xuống.
Kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ khiến người đàn ông thở dài, anh vuốt mái tóc dài cô như khen thưởng.
Tinh hoàn mềm mại được ngậm trong miệng, so với dươиɠ ѵậŧ thì nó yết ớt hơn nhưng cũng khó kiểm soát hơn. Nước bọt trong miệng tràn ra khóe miệng, hòa với nước từ vòi sen, có chút ngọt ngào.
Anh quá lâu, lâu đến mức khóe miệng Ninh Khanh có chút nhức mỏi, chỉ có thể lại ôm dươиɠ ѵậŧ kề bên má, dùng tay xoa nắn hai quả trứng ở gốc, hy vọng anh sẽ mau bắn ra.
Đầu lưỡi lướt nhẹ lỗ chuông trên đỉnh qυყ đầυ gây ngứa nhẹ rồi nghịch ngợm đảo tròn. Người đàn ông không tự chủ được mà kêu rên, vật to lớn trong miệng đột nhiên lớn hơn một chút, nhảy lên nhảy xuống, Ninh Khanh biết đây là dấu hiệu anh sắp xuất tinh nên càng liếʍ mạnh hơn.
Cuối cùng, người đàn ông phía trên mất khống chế kêu lên một tiếng, toàn bộ chất lỏng ấm nóng bắn thẳng vào trong cái miệng nhỏ nhắn.
"Ưʍ..." Qυყ đầυ dùng sức đẩy vào trong cổ họng, Ninh Khanh đành phải dùng sức nuốt xuống, nhưng trong miệng vẫn còn chút chất lỏng từ khóe miệng tràn ra.
Vật to lớn cuối cùng cũng rút lui, quả nhiên anh vẫn bắn rất nhiều. Trong thở hổn hển, kéo cô lên, ôm cô vào lòng. Khuôn mặt cô gái nhỏ giàn giụa nước mắt, chất lỏng màu trắng sữa từ khóe miệng chậm rãi chảy xuống.
“Nuốt hết đi.” Anh khàn giọng ra lệnh.
Ninh Khanh đáng thương nhìn anh, ngoan ngoãn nuốt chất lỏng trong miệng xuống, sau đó dùng ngón tay quét tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên môi, dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô thè lưỡi liếʍ sạch sẽ không chừa giọt nào.