Chiến Cửu Âm nhận lấy cơn đau đớn như chặt xương chém cốt.
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời nổi lên một tia sét đánh, Chiến Cửu Âm ngẩng đầu, nước mưa lạnh lẽo rơi xuống mặt nàng.
Chiến Cửu Âm cười khổ, Tú Nhi và Đại Lực đã cảm nhận được sự bi thương của nàng sao?
Trên bầu trời lại có nước mưa bỗng nhiên rơi xuống.
Thân thể của Chiến Cửu Âm nháy mắt bị nước mưa làm ướt nhẹp, mái tóc của nàng dán trên mặt, thất tha thất thểu đi vào một căn nhà tranh gần đó.
Nàng dựa vào một cái bàn cũ nát, thân thể đã suy yếu đến cực điểm.
Nếu lần này không thể đột phá, không nói đến sự đau đớn suốt hai canh giờ nàng phải chịu đựng trước đó, thân thể của nàng hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ bị tổn hại.
Bây giờ mỗi một phút mỗi một giây, đều trôi qua trong sự giày vò.
Chiến Cửu Âm mơ mơ màng màng nhìn thấy bóng dáng của một người đàn ông.
Gương mặt kia cực kỳ đẹp, nàng đã từng thấy ở đâu đó rồi.
Là Hàn Dực sao?
Sao hắn lại lên núi.
Một khắc khi nhìn thấy hắn, nàng mơ mơ màng màng ngất đi.
Người đàn ông bước nhanh vào phòng, bàn tay ấm áp đặt lên trán Chiến Cửu Âm.
Ánh mắt hắn giấu kín sự đau lòng.
“Đồ ngốc, chỉ cần một câu nói của nàng, ta sẽ giúp nàng san bằng Tề Bắc Tông, tự làm mình bị thương như vậy, có đáng không?”
Tay hắn đặt trên lưng Chiến Cửu Âm, truyền linh lực của mình vào cơ thể nàng.
Sau đó người Chiến Cửu Âm liền nghiêng ngả, ngã vào trong l*иg ngực hắn.
Hàn Dực liền ngồi thẳng, để Chiến Cửu Âm dựa vào ngực hắn.
Gương mặt của nàng vào giờ phút này thoạt nhìn giống như rất dịu dàng và thuận theo, phúc hậu và cực kỳ vô hại.
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng giúp nàng vuốt sợi tóc đẹp đang dán trên má nàng.
Hành động của hắn khiến cẩu độc thân - Long Nhất và đám ám vệ, không hẹn mà gặp cùng che kín hai mắt của mình.
Mịa nó, Chiến cô nương xinh đẹp tình cảm kia, là chủ mẫu nhà mình đấy!
Ngươi xem ánh mắt của chủ tử kìa, đau lòng giống như gà mái mẹ đang bảo vệ con mình ý.
Có điều cũng thật kỳ quái, không phải nói chủ tử không gần nữ sắc sao?
Bây giờ hắn đang làm cái gì thế này!
Long Nhất ghét bỏ nhìn đám ám vệ phía sau.
Bây giờ mới nhìn ra đó là chủ mẫu à, haizz, đúng là ngu mà!
Một đám ám vệ hầu hạ bên cạnh một người đàn ông, đương nhiên không hiểu tình yêu nam nữ là gì.
Hàn Dực cảm nhận được ám vệ đang xì xào, hắn giơ tay, một tầng kết giới thình lình xuất hiện.
Người bên ngoài không thể nghe thấy gì, cũng không nhìn thấy gì.
Long Nhất bày ra vẻ mặt xem thường, cho các ngươi xì xào, bây giờ chả nhìn thấy gì nữa.
Hắn nhàm chán gặm một cọng cỏ đuôi chó trong miệng.
Sau nửa canh giờ, Chiến Cửu Âm nặng nề mở mắt ra, trên bầu trời xuất hiện cầu vồng.
Lúc này, đã là chạng vạng.
Trong không khí tràn ngập mùi cỏ xanh, Chiến Cửu Âm chậm rãi đứng lên, linh lực quanh thân dao động càng mãnh liệt hơn.
Nàng đi ra khỏi nhà tranh, cảm giác thân nhẹ như chim yến, giống như vừa mới tái sinh.
Có người giúp nàng, vào thời điểm nàng đau đớn nhất, tiếp thêm linh lực cho nàng.
Chiến Cửu Âm nhìn quần áo còn sót lại trên người mình, có hương thơm như có như không của người đàn ông, lập tức nghĩ tới Hàn Dực.
“Lão Tiêu, có phải Hàn Dực đã tới hay không?”
Chiến Cửu Âm rũ mắt hỏi Tiêu Nhất Dương, nàng sợ lúc mình đang đột phá mạnh mẽ xảy ra vấn đề gì, cho nên nàng đã mở liên hệ thần thức với khóa hồn linh.
Như vậy Tiêu Nhất Dương có thể đánh thức nàng.
Tiêu Nhất Dương cau mày, cúi đầu nhìn chân mình, muốn nói dối, lại cảm thấy mình đã một đống tuổi, hơi xấu hổ.
“Ừ thì, ừ thì, hắn có tới.”
Tay phải của Chiến Cửu Âm nắm chặt, đấm bóp vai của mình, “Anh em tốt, đúng là anh em tốt, làm chuyện tốt cũng không cần lưu danh, Hàn Dực người này thật sự có thể tin tưởng!”
Lão Tiêu nghe được lời nói của Chiến Cửu Âm, lộ ra một nụ cười khinh bỉ, “Vâng vâng vâng, Hàn Dực cũng nói như vậy, là anh em giúp bạn không tiếc cả mạng sống, nói ngươi là anh em tốt của hắn, nói chỉ cần một câu của ngươi, hắn liền có thể vì ngươi san bằng Tề Bắc Tông.”
“Chỉ là, ngươi cũng không bằng lòng nợ ân tình của anh em.”
Chiến Cửu Âm gật gật đầu, thu hồi khóa hồn linh, cắt ngang Tiêu Nhất Dương vẫn còn đang lải nhải.
Nàng điều động linh lực trong người, muốn xem một chút bản thân mình rốt cuộc đã đột phá mạnh mẽ tới giai đoạn nào rồi.
Linh lực xoay quanh trong đan điền của nàng, càng lăn càng lớn, thành một cái mâm tròn.
Trên bầu trời nhanh chóng có hai cục mây đen tụ lại, ngay sau đó một tia sét đánh nện xuống đầu Chiến Cửu Âm.
Một cục lôi sét giống như bánh trôi mập nhô đầu ra, nhìn chằm chằm Chiến Cửu Âm.
Ui, đây không phải khách hàng lớn sao? Một cô gái xinh đẹp vừa đột phá cấp 1 huyền vương.
Bốn mắt nhìn nhau, Chiến Cửu Âm duỗi tay hấp thụ cục lôi sét cường hãn vào đan điền của nàng.
“Ố ồ, lôi hệ!” Cục lôi sét nắm chặt tay nhỏ, rúc mặt vào trong tầng mây đen.
Nó mở to miệng, lộ ra một nụ cười tà ác.
Ha ha, tới chỗ kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi!
Nó nghẹn đỏ mặt, nâng tay lên, mấy cột thu lôi né trái né phải giữa không trung lung lay sắp đổ.
“Mẫu thân, cẩn thận, người có muốn con giúp không?” Thiên Thiên sợ một mình Chiến Cửu Âm không thể đối đầu với lôi kiếp này được.
Nếu cứ đánh xuống như vậy, nói không chừng mẫu thân sẽ bị thương.
“Thiên Thiên, đừng gấp.”
Chiến Cửu Âm hơi hơi mỉm cười, ngoắc ngón tay về phía cục lôi sét.
“Tới đây nào, bé đáng yêu”
Hừ! Cho dù ngươi khen ta đáng yêu cũng vô dụng, cục lôi sét lắc mông, lôi điện trong tay không khách khí đánh thật mạnh vào người Chiến Cửu Âm.
Ầm ầm ầm!
Chiến Cửu Âm cảm nhận được lôi sét to lớn đang mang đến cảm giác áp bức toàn thân cho nàng, lực của tia lôi sét này đúng là mạnh hơn tia sét trước vài lần.
Nàng cắn răng dùng hai tay đón lấy, cả người Chiến Cửu Âm đều là lôi điện, tóc cũng bị tĩnh điện, dựng lên.
“Ai ui !”
Cục lôi sét bị Chiến Cửu Âm đánh trả, nó ngã dập mông xuống đất trong tư thế ngồi xổm.
“Hừ! Thế mà cũng chống lại được, hứ hứ hứ!” Nó xoa xoa mông, bò lên.
Nó dùng sức mạnh toàn thân, nổi giận gầm lên một tiếng: “Hừ, xem ta đánh ra đại chiêu đây!”
Chiến Cửu Âm nhìn cục lôi sét hung mãnh, đầu lưỡi nàng nâng lên, nở một nụ cười cực kỳ giống một một tên đại ác.
“Tới đây đi, ta sợ quá cơ!”
Chiến Cửu Âm lười biếng dùng tay chải tóc, buộc lại thành tóc đuôi ngựa.
“Ngươi ngươi ngươi……”Cục lôi sét tức đến ngoẹo đầu, giữa không trung thình lình xuất hiện một tia lôi sét nữa.
Lôi sét lấy thế thiên quân vạn mã đánh xuống đầu Chiến Cửu Âm.
Chiến Cửu Âm không chút hoang mang hô to một tiếng, “Thiên Thiên, ra đây đo!”
“Được rồi!”
Thiên cẩu nhảy dựng lên, vững vàng tiếp được tia lôi sét kia, hấp thụ vào thân thể của mình.
“Mẫu thân, tiếp tục đi!”
Nó còn không quên để lại cho Chiến Cửu Âm một ít.
Chiến Cửu Âm lắc mình liền tiếp được, hấp thụ linh lực của lôi sét vào đan điền.
“Huhuhu, các ngươi...... Các ngươi ức hϊếp người ta.” Cục lôi sét mệt mỏi nằm liệt ra, thành một cục bánh.
“Hừ, cha ta nói rất đúng, phụ nữ xinh đẹp nhất định phải đề phòng một chút!”
Nó quay đầu lại nhìn gương mặt xinh đẹp đến kỳ lạ của Chiến Cửu Âm, hùng hùng hổ hổ rời đi.
Đã tiếp nhận quá nhiều linh lực lôi hệ, trên tay Chiến Cửu Âm có một con rồng lôi tinh tế quấn quanh, con rồng lôi kia nghe lời quấn quanh trên cánh tay của nàng.
“Mẫu thân, năng lực lôi hệ của người đã tăng lên vài phần trăm! Lúc bắt đầu chỉ là hình thái lôi điện, bây giờ đã có thể hóa hình.”
Chiến Cửu Âm nở nụ cười.
Thực lực tăng lên ầm ầm.
Chân của Long Nhất đã tê rần líu ríu lại với nhau, khi nhìn thấy thực lực của Chiến Cửu Âm từ cấp 1 huyền vương trực tiếp đột phá lên cấp 3 huyền vương!
Tu sĩ khác ít nhất cũng mất nửa năm mới có thể thăng cấp hai cấp, mà Chiến Cửu Âm chỉ dùng thời gian nửa ngày đã có thể làm được.
Chủ mẫu, uy vũ!