Thượng Quan Tuyên Minh thương tâm, “Âm tỷ, muội muội ruột của hoàng đế nước Tứ Tượng – siêu cường quốc, đệ làm sao dám đắc tội chứ!”
Sau vài giây mất mát, trên mặt hắn lại nở nụ cười tươi, “Cho nên lúc đệ nhìn thấy tỷ, quả thật gấp không chờ được muốn xác định thân phận của tỷ, muốn tỷ giúp đệ!”
“Được, ta giúp đệ!” Chiến Cửu Âm biết rõ đạo lý môi hở răng lạnh.
Nếu nước Thú Thế bị tiêu diệt, nàng là người của nước Thú Thế, vận mệnh cũng sẽ giống như cá nằm trên thớt.
Quốc gia đã mất rồi thì nói gì đến nhà.
Nghe được sự đồng ý của nữ thần trong lòng, Thượng Quan Tuyên Minh nhảy cẫng lên 3 thước, thiếu chút nữa muốn ôm Chiến Cửu Âm xoay vòng vòng.
Nhưng lại bị ánh mắt lạnh băng của Chiến Cửu Âm bức lui.
“Là linh hồn mà, mỗi ngày đều phải giả trang thành hoàng đế, nên cần giải phóng một chút thiên tính.” Thượng Quan Tuyên Minh ngượng ngùng gãi đầu.
Hắn cúi đầu nhìn hồ ly trong ngực Chiến Cửu Âm, chửi thầm nói: Mạng của con hồ ly này thật tốt, có thể được Chiến gia bảo vệ.
Có điều sao lại thế này, ánh mắt của hồ ly nhìn hắn còn lạnh lùng hơn so với Chiến Cửu Âm.
Trong lòng hắn thầm mắng: Hừ, hồ ly xấu xa, ta không đánh ngươi là vì nể mặt chủ nhân của ngươi, ngươi nhìn gì!
“Cái này dùng như thế nào?” Chiến Cửu Âm đặt một khối linh khoáng thạch ở trong tay ước lượng.
“Ngưng tụ lực đan điền trong tay, từ từ tới, lúc đệ tới, chỉ dùng thời gian một tháng là học được, không sao, tỷ chậm rãi……”
Lời còn chưa dứt, một ánh sáng màu trắng ngà theo ngón tay của Chiến Cửu Âm tiến vào đan điền của nàng.
Thượng Quan Tuyên Minh mở to hai mắt nhìn, vừa rồi còn là biểu cảm kiêu ngạo của tiền bối chỉ đạo hậu bối, trong chớp mắt đã nứt toạc.
“Sao lại như vậy? Không thể nào……”
Chiến Cửu Âm lại cầm lấy hai khối linh khoáng thạch, ánh sáng màu trắng ngà lại tiến vào đan điền của nàng lần nữa.
Nàng nghiêng đầu nói: “Cái này rất khó sao?”
Thượng Quan Tuyên Minh xấu hổ mà chớp chớp mắt, cúi đầu nhìn khóe môi của bạch hồ ly cười như có như không.
Nụ cười kia nói như thế nào đây?
Rõ ràng là đang cười nhạo!
Nhịn đi, ai bảo 18 đời nhà nó có phúc, được làm sủng vật của Chiến gia chứ!
“Âm tỷ, sau khi thân thể hấp thụ linh khoáng thạch, sẽ cần hao phí lượng lớn thể lực, giống như tu sĩ một ngày có thể hấp thụ linh lực tu luyện của sáu khối linh khoáng thạch, biệt viện còn có một cái tụ linh tuyền trì, có thể tẩy tủy phạt cốt, tăng tốc tu luyện.”
“Sau đây đệ liền hồi cung, Âm tỷ, tỷ ở linh tuyền nhiều vào, hiệu quả chuẩn cmnr!” Thượng Quan Tuyên Minh dựng thẳng ngón tay cái của mình lên.
Không đợi Chiến Cửu Âm nói cái gì, hắn lại bổ sung nói:
“Đệ đã an bài xong, không ai dám quấy rầy tỷ.”
Tụ linh tuyền nàng biết, nó còn lợi hại hơn so với linh khoáng thạch.
Linh khoáng thạch được tu sĩ hấp thụ trong trời đất, sau khi trở thành linh lực, cuối cùng liền biến thành tiền linh thạch lưu thông.
Nàng thả linh thạch trong tay xuống, “Quốc Lương, tâm ý của đệ ta nhận, linh khoáng thạch ta sẽ tự mình tìm, còn tụ linh tuyền, ta thật ra lại cảm thấy hứng thú.”
Dù sao nó cũng là bảo tàng cấp quốc gia của nước Thú Thế.
Mặt mũi lớn bao nhiêu mới có thể vào được đó.
Mấu chốt là nàng và Trương Quốc Lương đều là người đến từ mạt thế, có hơi thở khác với người ở dị thế.
Người bình thường không cảm nhận được, nhưng nếu là cao thủ, liếc mắt một cái sẽ phát hiện ra.
Linh tuyền sẽ che đậy hơi thở khác biệt với người thường này.
Vị hoàng đế nào đó bị Chiến Cửu Âm cự tuyệt: “Được, sau này cần đệ làm cái gì, Âm tỷ cứ mở miệng là được.”
Trước kia hắn nghèo, chỉ dám làm một đệ đệ si mê tỷ tỷ.
Bây giờ hắn có tiền có quyền, cho dù là Chiến Cửu Âm muốn long mạch, hắn cũng sẽ đưa cho nàng.
Sủng thần tượng của mình đến điên cuồng, không phải chính là như vậy sao!
“Âm tỷ, đệ có một thỉnh cầu, xin tỷ trước mắt đừng gϊếŧ Thượng Quan Quân Uyên, mẹ con họ tạm thời không thể đυ.ng đến, nhà ngoại của Hoa quý phi, bây giờ nước Thú Thế chúng ta không thể chọc được!”
Thượng Quan Tuyên Minh khẩn cầu nói.
Đối với tình cảm của nguyên chủ, Chiến Cửu Âm nàng và nguyên chủ chính là hai cá nhân song song giữa vũ trụ.
Chiến Cửu Âm kế thừa tình cảm của nguyên chủ, tràn ngập hận ý đối với tên tra nam như Thượng Quan Quân Uyên.
Nhưng nàng là một người có lý trí, Thượng Quan Quân Uyên bây giờ không thể chết được.
“Chỉ là phản bội tình cảm mà thôi, một tên đàn ông hèn hạ, ta không đến mức đó!” Chiến Cửu Âm cười khẽ.
Thượng Quan Tuyên Minh hít một hơi dài, kiếp trước Chiến gia vẫn luôn dùng thực lực nghiền áp đám đàn ông.
Muốn yêu đương với nàng, trước tiên phải đánh thắng được nàng rồi mới nói.
Thật không biết người đàn ông lợi hại như thế nào mới xứng đôi với nữ thần của hắn.
Hắn thấy mặt trời đã xuống núi, vung tay lên mở kết giới ra, Thượng Quan Tuyên Minh lại biến thành bộ dáng ít khi nói cười.
Cung nữ dẫn Chiến Cửu Âm, bạch hồ ly nàng ôm trong ngực, cùng nhau đi tới tụ linh tuyền có trọng binh đứng canh gác.
Trải qua ba cửa lớn, không khí bỗng trở nên ẩm ướt.
Còn chưa nhìn thấy tụ linh tuyền, Chiến Cửu Âm đã cảm nhận được linh lực chính diện đánh tới.
Tụ linh tuyền cao 78m, nước suối ào ạt, khói sương nghi ngút như ẩn như hiện trên trì.
Nước Linh tuyền từ mạch ngầm chảy ra, trong vắt có thể nhìn thấy đáy.
Cung nữ dẫn Chiến Cửu Âm vào, bưng một cái khay gỗ, bên trong có quần áo sạch sẽ để tắm rửa.
Trương Quốc Lương thật ra là một người cẩn thận.
“Chiến tiểu thư, cô có yêu cầu gì cứ việc sai bảo nô tỳ, nô tỳ ở bên ngoài cửa.”
Cung nữ không dám giương mắt nhìn Chiến Cửu Âm, quả nhiên mỹ mạo và khí chất khuynh thành tuyệt sắc của nàng, trách không được……
“Được.” Chiến Cửu Âm cắt ngang suy nghĩ của nàng.
Cung nữ cúi đầu, đi bước lùi rời đi.
Chiến Cửu Âm đảo mắt nhìn qua, nhìn thấy linh lực nồng đậm đang tràn ra ở linh tuyền.
Nàng thả hồ ly xuống, cởϊ áσ ngoài, giày vớ ra.
Chiến Cửu Âm dựa vào linh tuyền ngồi xuống, linh lực theo cẳng chân trắng nõn của nàng tràn lên trên.
Nàng vỗ vỗ vách tường trì, câu môi cười nói: “Tiểu hồ ly, ngươi có muốn xuống ngâm một chút không?”
Nói không chừng linh tuyền còn có thể chữa khỏi bệnh câm điếc của hồ ly.
Bạch hồ ly nhìn Chiến Cửu Âm cả người ở trong linh tuyền chỉ mặc một lớp áσ ɭóŧ, vóc dáng thướt tha quyến rũ lộ ra.
Mái tóc đen nhánh đã ướt một nửa, sương mù tràn ngập, đôi mắt màu nâu của nàng rất quyến rũ.
Tai của nó đỏ lên, ngại ngùng quay đầu đi.
Thì ra đây là tụ linh tuyền của nước Thú Thế.
Nó ghé vào bờ linh trì, giữ một khoảng cách xa với Chiến Cửu Âm, sau đó bất động thanh sắc hấp thụ linh lực từ dưới nền đất.
Ca ca ca!
Thời gian chỉ trôi qua một tách trà, cấp bậc của Chiến Cửu Âm từ cấp thứ 8 của huyền giả một bước đột phá lên cấp thứ 1 của huyền sĩ.
Gân cốt trên người đều trọng tố, nóng rát sinh ra đau đớn, giống như ngay sau đó sẽ nổ tung.
Trên trán, cổ của Chiến Cửu Âm đều toát mồ hôi mỏng, khớp xương ngón tay đã trắng bệch bấu chặt lấy vách tường trì, trong miệng phát ra một tiếng kêu rên.
Bạch hồ ly giương mắt nhìn thấy nàng đã đột phá cảnh giới của huyền sĩ, kiêu ngạo nhắm hai mắt lại.
Người phụ nữ này, còn có thể nhịn được!
Loại đau đớn này hắn từng trải qua, mạnh mẽ đột phá, nghịch thiên mà làm, muốn trở thành kẻ mạnh, phải trải qua được nỗi khổ người khác không chịu được.
Phịch một tiếng, mặt nước bắn lên một tia bọt nước rất cao.
Bạch hồ ly lại mở mắt, nhìn chằm chằm Chiến Cửu Âm.
Người phụ nữ này điên rồi!
Cấp thứ 3 của huyền sĩ!
Thật không biết là thiên phú của nàng cao, hay do nàng có thể chịu đựng sự đau đớn khi xương tủy bị phá nát.
Giờ phút này, cách đột phá như vậy, giống như có hàng ngàn cây trâm đang đâm vào cơ thể, đau đớn không thể tả được.
Nàng chịu đựng như thế nào!
Đồ điên!
Sắc mặt của Chiến Cửu Âm trắng bệch, nàng cũng biết bản thân đã tới cực hạn rồi.
Nàng ngồi xếp bằng trên bàn tọa, bắt đầu ở trong tụ linh tuyền, dùng dị năng khôi phục thân thể.
“Cửu Âm.” Một giọng nói từ bên ngoài truyền đến.
Chiến Cửu Âm mở to mắt, lấy chủy thủ từ trong không gian ra, nắm chặt trong tay nàng.