Nhà Ta Có Con Sói Mới Trưởng Thành

Chương 12: Động dục

Chu Kỳ bị hôn đến có chút thiếu dưỡng khí, thậm chí cậu đều đã quên phải dùng mũi để hô hấp, đầu óc trở nên hỗn loạn, nhưng thứ nóng rực chỗ đùi lại càng thêm rõ ràng, khiến cậu có một loại cảm giác bị phỏng.

Này này này, này là làm sao?! Wolf động dục?

Cậu nhớ thời kỳ động dục của sói rõ ràng là tháng một hai, vì sao hiện tại sẽ… chẳng lẽ là do biến thành người cho nên cũng giống như người?

Chu Kỳ hoàn toàn không biết nên làm thế nào bây giờ, bởi vì chính cậu cũng là trắng bóc ở phương diện này, ít khi tự an ủi, mỗi lần đều là giảm bớt nhu cầu sinh lý giống như nhiệm vụ, cậu không biết có phải Wolf cũng như vậy hay không.

Cậu muốn nói, chính là miệng bị bịt đến kín mít, mới vừa được nhả ra hút một hơi đối phương đã lập tức đè lên lại, trong bất tri bất giác, cậu đã hoàn toàn bị Wolf đè dưới thân. Thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của đối phương dán chặt lấy nửa thân trên để trần của cậu, mà quần dài của cậu cũng không biết bị kéo tới mông từ lúc nào, còn về qυầи ɭóŧ… còn đang phơi bên cạnh đống lửa….

Dươиɠ ѵậŧ đã hoàn toàn cương cứng của Wolf cắm giữa hai chân cậu, xuất phát từ một loại bản năng mà cọ xát nhanh hơn, mỗi lần phần đỉnh đều sẽ đâm mạnh đến trứng trứng của cậu, càng không xong chính là, cậu cũng cứng…

Chu Kỳ bị đâm đến kêu “a a”, đầu lưỡi cậu bị hút đến gần như muốn tê liệt, thế nhưng lại càng mẫn cảm hơn, mỗi lần bị đầu lưỡi của Wolf liếʍ mυ'ŧ liền có loại cảm giác cả da đầu tê dại, càng đừng nói nơi bí ẩn mẫn cảm nhất của phía dưới bị cọ xát va chạm, cậu nhịn không được mà vặn vẹo thân dưới vỗ đối phương.

Cuối cùng Wolf buông miệng Chu Kỳ ra, lại liếʍ một đường xuống dưới dọc theo cái cằm hơi ngửa lên kia, thanh niên phát ra tiếng thở dốc khó nhịn càng làm hắn thêm kích động hưng phấn, giống như dã thú thấy máu, tính hung tàn trong cơ thể kia ngo ngoe rục rịch. Hắn muốn dừng lại, chính là hoàn toàn không có biện pháp khống chế được hành động của mình, mỗi một biểu tình mỗi một động tác của đối phương đều như đang dụ dỗ hắn làm ra chuyện càng phá phận, đặc biệt là mùi vị động dục phát ra dưới hạ thân giống như “cầu hoan”, khiến hắn càng thêm đói khát.

Hắn phát ra một tiếng gầm thật thấp, vùi đầu vào cổ Chu Kỳ liếʍ cắn, làn da bị hàm răng bén nhọn cọ qua lập tức trở nên đỏ bừng, chính là hắn vẫn không thỏa mãn, hắn muốn toàn bộ cơ thể của Chu Kỳ đều là dấu vết của hắn, hắn muốn Chu Kỳ hoàn toàn thuộc về hắn.

Chu Kỳ bị đè phía dưới không thể động, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn, cậu nghĩ nếu mình thật sự chống cự hoặc là không đồng ý, hắn là Wolf sẽ không làm tiếp nữa, chính là đối với người đàn ông cao lớn nhìn như hung ác lại vô cùng ôn nhu trước mắt này, cậu đột nhiên phát hiện mình không đành lòng từ chối, hơn nữa cậu chưa bao giờ biết loại chuyện này sẽ khiến người sinh ra cảm giác vui thích mãnh liệt như vậy, hạ thân căng đến phát đau, lại thật thoải mái, muốn được đυ.ng vào nhiều hơn nữa. Khi đầu v* nho nhỏ trước ngực kia được ngậm vào khoang miệng nóng ướt, cậu rốt cuộc nhịn không được mà ngửa đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ, trước ngực càng liếʍ liền giống như càng ngứa, bụng dưới không ngừng co rút đến tê mỏi, cũng không phải phụ nữ, tại sao sẽ có loại cảm giác này? Cậu cảm thấy xấu hổ, cảm thấy thẹn, tiếng kêu ngăn không được mà không ngừng phát ra.

Wolf liếʍ hút hai đầu v* nho nhỏ đến vừa đỏ vừa sưng, vừa lòng mà liếʍ liếʍ môi, tiếng kêu của thanh niên bên tai hắn ngọt ngào như thế, đó là khích lệ lớn nhất đối với hắn, cái đuôi đằng sau cũng vung đến càng thêm hăng say. Hắn liếʍ dọc theo bộ ngực không chút do dự, để lại một vệt nước dài, khi liếʍ đến rốn, đầu lưỡi vòng bên trong, người phía dưới lập tức run rẩy lợi hại hơn, ngay cả tiếng kêu cũng thay đổi.

Mùi của giống đực càng lúc càng nồng, thẳng đến khi nằm ngay ở phía dưới mũi của mình, Wolf nhìn cây dương v*t đỏ hồng, đỉnh đã ướt đến rối tinh rối mù kia, lập tức há mồm ngậm vào không chút do dự.

“A! ──” Chu Kỳ trợn mắt phát ra tiếng thét chói tai, hai chân khép lại theo bản năng, kẹp đầu Wolf ở giữa hai chân.

Wolf một bên gác cặp chân kia lên trên vai mình, một bên phun ra nuốt vào, động tác của hắn không hề có kỹ xảo đáng nói, hoàn toàn chỉ là vừa liếʍ vừa hút, thậm chí còn cắn một cái thật nhẹ không hề dùng sức, lại khiến cho đùi của thanh niên đều bắt đầu run rẩy, mỗi lần đôi chân kia muốn kẹp chặt đều bị hắn mạnh mẽ bẻ ra.

“Dừng, dừng tay… a! Chu Tiểu Hắc… a… mau buông ra, sắp, sắp ra…a!” Chu Kỳ lắc lắc mông muốn né, loại kɧoáı ©ảʍ này quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi, cậu có chút thừa nhận không nổi, thế nhưng hai chân bị cố định, cậu chỉ có thể nắm nệm cỏ dưới người một cách vô lực.

Chu Kỳ thở dốc càng lúc càng gấp, Wolf nheo mắt, lưỡi dài linh hoạt di chuyển càng nhanh, cuối cùng hắn hút một cái thật dài ở qυყ đầυ xinh xắn đầy đặn kia, đối phương liền phát ra một tiếng thét chói tai cùng loại với khóc nức nở, cơ thể run rẩy kịch liệt.

Wolf nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng xuống “ực” một tiếng, giống như nhấm nháp mỹ vị, phát ra tiếng chẹp chẹp, thậm chí cảm thấy còn chưa đủ, cũng liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên dương v*t.

Chu Kỳ sau khi cao trào đầu óc trống rỗng, khóe mắt đều biến đỏ, thân thể nhẹ bẫng giống như ngay cả linh hồn đều bay ra ngoài, cậu thất thần thở hổn hển một lúc, trước mắt mới dần dần rõ ràng. Wolf quỳ gối trước người cậu, đỉnh của dương v*t vểnh lên có chút dâʍ ɖị©ɧ nhỏ xuống, vừa vặn nhỏ xuống hạ thể của cậu, mà ánh mắt của đối phương chứa đầy du͙© vọиɠ trần trụi, đang nhìn chằm chằm cậu không nhúc nhích, giờ phút này cậu giống như con mồi bị để mắt tới.

“Chu Tiểu Hắc cậu ──” Cậu vừa mở miệng, thân thể đã bị lật một cái, biến thành tư thế quỳ bò. “Cái gì? Chờ đã ──”

Cổ họng Wolf phát ra tiếng gừ gừ trầm thấp, đôi mắt đều có chút đỏ, du͙© vọиɠ trong thân thể hắn đang dần dần thức tỉnh.

Chưa đủ, còn chưa đủ, muốn thêm nữa, muốn… đi vào trong cơ thể cậu.

Giữa hai cánh mông gầy nhưng rắn chắc, nơi chưa bao giờ đυ.ng đến thậm chí ngay cả chủ nhân của thân thể cũng chưa từng chạm qua, lúc này đang co rút mấp máy, là chỗ này sao? Wolf biết hành vi giao phối của sói, nhưng hắn không biết của loài người, đi vào chỗ này sao, hình như rất nhỏ...

Hắn cúi đầu vươn lưỡi, kết quả mới liếʍ một cái, người phía dưới liền phát ra tiếng nức nở không thừa nhận nổi.

“Chu Tiểu Hắc vô lại! Sói ngốc! Dám đối với tôi như vậy…”

A, này liền khóc sao…

Tâm tình Wolf dường như trở nên rất tốt, hắn chơi ác mà cắn thịt ở cửa động, dùng lực nhè nhẹ, quả nhiên Chu Kỳ run đến lợi hại hơn, tiếng nức nở cũng thay đổi.

“Không thoải mái sao?” Cho dù hỏi vậy, hắn vẫn không dừng lại động tác ác liệt khiến Chu Kỳ khóc đến lợi hại hơn, đầu lưỡi liếʍ cửa động một lần lại một lần, liếʍ nó đến ướŧ áŧ mềm mại, co rút lợi hại hơn, sau đó mới chậm rãi vươn vào.

“A ──! Không, không thể!!” Chu Kỳ hoảng loạn trở tay vỗ Wolf, chỗ đó… chỗ đó bẩn như vậy, sao có thể làm loại chuyện này?! Quá… quá… cậu đỏ mặt, đôi mắt tràn đầy hơi nước, gần như không dám tưởng tượng tiếp. Chống cự yếu ớt đổi lấy từng cú đẩy mạnh của đầu lưỡi vào cửa động, thoáng cái chen vào trong huyệt chặt sít, dù sao chiều dài của đầu lưỡi cũng có hạn, nhưng bị dị vật xâm lấn đến chiều sâu như vậy cũng đủ làm cậu phát ra tiếng kêu xấu hổ, huống chi ── dương v*t cậu lại cứng rồi.

Đầu lưỡi bị thịt huyệt xoắn chặt, Wolf chỉ có thể chậm rãi thọc vào rút ra, cắm đến bên trong thả lỏng mới dám xoáy lưỡi liếʍ đến thành ruột, bị mặt lưỡi thô ráp liếʍ một cái, thịt huyệt thoáng cái lại bắt đầu co rút, người phía dưới cũng lập tức khóc ra.

Chu Kỳ cảm thấy sắp điên rồi, chỉ bị liếʍ như thế, cậu liền cảm thấy mình lại muốn bắn, như thế nào sẽ như vậy?!

Thành ruột thật mau đã quen với liếʍ láp của đầu lưỡi, khép mở rất lớn, thậm chí bên trong cũng bắt đầu mấp máy, một phần nước bọt chảy vào trong huyệt, một phần chảy dọc theo cửa huyệt xuống tới trứng trứng, lại nhỏ xuống dưới, toàn bộ hình ảnh sắc tình đến mức khiến cho huyết dịch Wolf sôi trào. Hắn đột nhiên rút đầu lưỡi ra, người phía dưới lại là một tiếng than nhẹ mềm như bông, hắn nhấc dươиɠ ѵậŧ cứng đến không xong của mình lên, chỉ là co rút của cửa động đã khiến đỉnh chóp tê dại từng đợt.

A, không được, nhịn không nổi nữa.

Chu Kỳ đang bị nóng bỏng ở cửa huyệt khiến cho run rẩy, ngay sau đó vật cứng nóng bỏng kia liền mạnh mẽ tiến vào.

“A ──” Cậu hít hà một hơi, thân thể kéo căng, tuy rằng ngày thường nhìn đến đã cảm thấy chỗ kia của Wolf lớn hơn người thường, nhưng thật sự “tự mình cảm nhận”, mới biết được rốt cuộc đáng sợ đến chừng nào. “Đau… đau quá.. Chu Tiểu Hắc cậu dừng lại cho tôi!──”

Wolf nghe vậy dừng lại động tác, dương v*t của hắn mới đi vào một cái đầu, cũng đã bị chỗ kia siết đến đau nhức, trán cũng nhịn không được mồ hôi nhỏ giọt. Hắn cúi người hôn hôn sống lưng ưỡn cong của người phía dưới một cách ôn nhu, cái đuôi phía sau quất qua cái mông của Chu Kỳ giống như có sinh mệnh, một cái lại một cái, thậm chí quét ở quanh cửa huyệt.

Chu Kỳ kinh hãi thở gấp, vật cứng cực lớn kia liền trượt vào một đoạn ngắn. Một bên là cảm giác không khỏe của bên trong bị dị vật căng ra, một bên là đau đớn của cửa huyệt bị mạnh mẽ căng ra, còn có cái đuôi đáng chết kia! Làn da mẫn cảm quanh cửa huyệt bị lông sói mềm mềm lại có chút cứng rắn kia phất qua một cái liền ngứa đến lợi hại, thế là đau đớn ban đầu cũng bắt đầu đổi mùi.

“Ô….” Chu Kỳ cố gắng hít sâu thả lỏng chính mình, mỗi lần đồ vật nóng bỏng kia tiến vào một chút, cậu đều giống như có thể nghe thấy tiếng cửa huyệt nhỏ hẹp bị căng ra, vừa dọa người vừa… cảm thấy thẹn.

Lúc dươиɠ ѵậŧ tiến vào hai phần ba, Wolf không dám đi vào nữa, mỗi lần thử đâm cả cán vào trong, Chu Kỳ kiền kêu lên đau đớn, hắn nghe thấy đều cảm thấy đau lòng, chỉ có thể làm đối phương làm quen trước, nhưng cho dù như vậy, thịt huyệt ướt mềm bên trong cũng làm hắn thiếu chút nữa không cầm giữ được, nơi đó giống như là một cái miệng nhỏ, không ngừng mấp máy hút hắn vào càng sâu bên trong.

A đáng chết……!

Hắn một bên bóp lấy hai cánh thịt mông rịn ra mồ hôi mỏng kia, hung hăng bẻ chúng nó ra, sau đó mới không màng chống cự của đối phương, rút dươиɠ ѵậŧ ra một chút, lại mau chóng đâm vào, lại rút ra.

“Chu Kỳ…… Thật thoải mái……”

Chu Kỳ hé miệng vùng vẫy trong im lặng, khóe mắt chảy xuống nước mắt sinh lý, lúc bị đâm vào rõ ràng rất đau, chính là khi thứ kia rút ra lại làm thành ruột sinh ra một loại cảm giác ngứa ngáy quái dị. Mông thịt bị bẻ ra, ngay cả đằng sau muốn co lại cũng không được, chỉ có thể tùy ý dươиɠ ѵậŧ của đối phương tới lui tự nhiên ở bên trong, nghĩ đến hình ảnh kia, cậu thật giống như trở nên mẫn cảm hơn.

Cậu đang bị Wolf tiến vào, dùng một tư thế của động vật giao phối.

Wolf bị huyệt thịt đột nhiên co rút lại kẹp đến dương v*t sưng lên, vừa dừng lại một chút liền đâm cả cây vào, không biết qυყ đầυ đυ.ng tới chỗ nào, người phía dưới phát ra một tiếng rêи ɾỉ vừa dồn dập vừa cao vυ't, phía sau thít chặt lấy hắn.

“Đau?”

Chu Kỳ lắc đầu, lại gật gật đầu, tai cùng cổ đỏ thành một mảng, Wolf nhìn thấy giật mình, thò qua liếʍ, sau khi rút ra lại chậm rãi đâm vào, mới đâm vào một phần ba, Chu Kỳ lại ngẩng đầu “a” một tiếng, một tiếng này kêu đến chính cậu cũng không dám tin là do cậu phát ra.

Wolf vừa lòng liếʍ liếʍ khóe miệng, bắt đầu nhanh chóng đâm rút, mỗi lần đi vào đều hung hăng cắm đến cán dọc theo chỗ làm đối phương thoải mái kia.

“Lấy, lấy ra ngoài! A a ── không, chậm một chút ──”

Ban đầu Chu Kỳ còn có thể nhịn xuống, đến sau hoàn toàn không khống chế được kêu thành tiếng, chỗ đó đau rát, nhưng bên trong lại giống như trăm vuốt cào tâm, cậu nức nở vươn tay sờ phía dưới, lại bị Wolf ngăn lại, sau đó một thứ lông xù xù liền cuốn lấy dương v*t của cậu.

“!”

Cái đuôi của đối phương quét qua dương v*t của cậu, lại chụp vào trứng trứng của cậu giống như chơi đùa, thậm chí cọ xát lối vào được tuyến dịch làm ướt, mỗi một chỗ đều bị lông sói mềm mại chạm vào, còn có mấy cọng tiến vào lỗ nhỏ đằng trước.

Chu Kỳ bẹp miệng, khóc kêu bắn ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ này thật sự quá lớn. Cậu đã lêи đỉиɦ hai lần mềm nhũn ngã xuống, tinh lực của người đàn ông sau lưng cực kỳ tốt, đến lúc này cũng chưa bắn lần nào, còn ra vào thật mau trong thịt huyệt co rút không ngừng kia.

“Chu Kỳ…” Wolf thở gấp, đột nhiên lật cậu qua, nhấc mông cậu đến giữa không trung, nhắm ngay dương v*t đỏ tím liền “xì” một tiếng lại cắm vào.

“A! A a.. từ bỏ…” Chu Kỳ lắc đầu đầy bất lực, lúc này ngay cả động cậu cũng không động nổi, cả nửa người dưới đều bị Wolf khống chế, càng không xong chính là, từ góc độ này có thể nhìn thấy thứ hung tàn kia của đối phương đang không ngừng ra vào thân thể mình, cũng không biết trắng trắng trên dương v*t là gì…

Bị ánh mắt mê người kia nhìn chăm chú, rốt cuộc Wolf không có biện pháp nhịn nữa, hung hăng thọc vào rút ra, khi ra ra vào vào chất lỏng ở chỗ kết hợp của hai người nhỏ xuống, tiếng thân thể va chạm cùng tiếng nước vang lên trong cơ thể quanh quẩn trong toàn bộ hang động.

“A dừng, dừng lại! Chu Tiểu Hắc bạch nhãn lang nhà cậu… Ô…!” Chu Kỳ bị đâm đến đong đưa dữ dội, hai chân hất lên hất xuống giữa không trung, động tác của người đàn ông mưa rền gió dữ giống như muốn cắn nuốt cậu, khiến cậu không còn năng lực tự hỏi. Theo một tiếng gầm nhẹ của đối phương, cậu cảm thấy một dòng khí nóng rót vào trong cơ thể mình, đối phương vẫn luôn bắn bốn năm đợt mới kết thúc, cậu đều có một loại ảo giác bên trong phải bị rót đầy.

Chu Kỳ cho rằng tất cả đã kết thúc, cậu thở phào nhẹ nhõm tiến vào ôm ấp của đối phương, tùy ý đối phương liếʍ đi nước mắt trên mặt cậu, nhưng thật mau cậu liền ý thức được bản thân nghĩ quá đơn giản! Wolf ôm không lâu lắm thứ đồ vật giữa hai chân kia lại nặng nề chen vào cửa huyệt của cậu.

Đến cuối cùng, cậu bị lăn lộn đến hơn nửa đêm, không, có lẽ là lâu hơn. Sau nữa, phía trước của cậu căn bản không bắn ra được thứ gì, hoàn toàn dựa vào co rút của mặt sau để đạt tới từng trận cao trào, loại cảm giác này khác với bắn tinh, kɧoáı ©ảʍ liên miên tập kích, khiến cậu không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn.

“Chu Kỳ, cậu là của tôi.”

“Ô… đi ra ngoài!”

“Tôi không.”