Cuộc Sống Dâm Loạn Ở Bộ Lạc

Chương 5: Bị Ꮯôn Ŧhịt của đại ca đâm liên tục

Tuy nói như vậy nhưng Vân Thanh cũng đã tách hai chân của cậu ra rồi đặt lên đùi mình, y dùng hai tay đẩy ra hai mép thịt kiều diễm như hoa để lộ hoa huyệt hồng hào đang chảy nước, đầu dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa hếch từ từ đẩy vào trong hoa huyệt non nớt của cậu.Hoa huyệt nhỏ nhắn và mọng nước chưa bao giờ bị một dươиɠ ѵậŧ thô to như vậy tiến vào, đầu dươиɠ ѵậŧ hơi hếch lên vừa đi vào đã khiến Vân Lạc không chịu nổi phải hét lên.

"Ư... Đại ca... Đau quá... Đừng vào nữa..."

Vì quá đau đớn, nên Vân Lạc ngay lập tức biến trở lại hình thú để bảo vệ mình.

Con sói trắng có hình dạng nhỏ nhắn, hình thành tương phản rõ rệt với Vân Thanh hình người.

Bên trong hang động vào ban đêm, trên đỉnh của hang động được khảm một viên ngọc sáng do hải tộc chế tác.

Dưới ánh sáng rực rỡ và ấm áp, có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trong hang động.

Trong cái ổ mềm mại được xây dựng dựa trên tảng đá trong hang, một thiếu niên trần trụi có dáng người cao ráo, nằm dưới người của y là một con sói nhỏ màu trắng trông rất mềm mại và yếu ớt.

Một người một thú.

Dươиɠ ѵậŧ dài và hung tợn của thiếu niên giống như một cái chày sắt đang đút vào hoa huyệt nhỏ đến mức không thể tin được của sói trắng, giờ đây hoa huyệt của sói trắng đã sưng đỏ tựa một miếng thịt bao quanh dươиɠ ѵậŧ to lớn của thiếu niên.

Nhìn từ góc này, con sói trắng nhỏ mềm mại như bị đóng đinh vào dươиɠ ѵậŧ to lớn màu tím dữ tợn và đáng sợ, trông rất đáng thương.

Nhưng hình ảnh như vậy rơi vào trong mắt Vân Thanh lại biến thành dâʍ ɭσạи và quyến rũ không sao tả xiết, y ước gì có thể đâm ngay dươиɠ ѵậŧ thô dài của mình vào trong hoa huyệt đỏ tươi của Vân Lạc, sau đó dùng tay trái ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn và mềm mại của cậu, tay còn lại mân mê âm đế sưng tấy và chảy nước trong khi dươиɠ ѵậŧ dập điên cuồng vào hoa huyệt non mềm.

Trong đầu y tưởng tượng ra thân hình nhỏ nhắn của Vân Lạc, y sẽ véo hoa huyệt hồng hào của cậu rồi đâm vào thật mạnh, đè cái thân nho nhỏ của cậu dưới dươиɠ ѵậŧ bự của y, chỉ liên tưởng thế này cũng khiến Vân Thanh sướиɠ tê tái cả người.

Thời gian tưởng như đã lâu, nhưng thật ra chỉ mới một cái chớp mắt.

Ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ của Vân Thanh nhìn chằm chằm Vân Lạc đã biến về hình thú, y nặng nề thở hổn hển trong khi nói: "Lạc Lạc, một lát nữa sẽ không đau."

Vân Lạc ở hình thú có hoa huyệt khít đến không tưởng và siết chặt đến nỗi dươиɠ ѵậŧ của hắn tê dại liên tục, dươиɠ ѵậŧ sưng tấy lên giống như sắp nổ tung, nhưng đúng là vừa sướиɠ vừa đau đớn.

"Ư... Đại ca nói dối... Lát nữa nhất định sẽ đau hơn..."

Con sói trắng nước mắt lưng tròng nhìn đại ca của mình rồi bật khóc.

Hoa huyệt của cậu nhỏ quá mà dươиɠ ѵậŧ của y lại to như thế, chắc chắn dươиɠ ѵậŧ sẽ làm hoa huyệt rách ra mất.

"Híc híc... Đại ca... Huynh... Rút ra được không... Ta không muốn chết..."

Tên nhóc con này... Chỉ lo chính mình sướиɠ xong là muốn bỏ chạy...

Vân Thanh giữ nguyên động tác cắm vào, âu yếm ôm con sói trắng nhỏ mềm mại vào trong ngực.

Sau khi ôm cậu, Vân Thanh vừa dùng tay phải nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cậu vừa dịu dàng nói: "Lạc Lạc, đại ca yêu đệ còn không kịp, làm sao có thể để cho đệ chết?"

"Đừng lo lắng, đại ca nhất định sẽ không làm đệ đau."

"Đại ca bảo đảm sẽ làm cho đệ thấy sướиɠ, rất sướиɠ."

Trong khi nói, tay phải của Vân Thanh trượt xuống tấm lưng trắng mịn của con sói nhỏ, chạm vào cái đuôi và hậu huyệt ướt dầm dề rồi dừng lại ở nơi giao hợp của bọn họ, dùng ngón tay nhéo âm đế mềm mại đang chảy nước da^ʍ của cậu.

Âm đế trong thời kỳ động dục còn nhạy cảm hơn bình thường, luôn trong tình trạng ngứa ngáy khó chịu.

Dưới dạng hình thú, trạng thái này còn diễn ra mãnh liệt hơn.

Ngay sau khi bị ngón tay của Vân Thanh nhéo, Vân Lạc ngẩng đầu lên và phát ra một loạt tiếng rêи ɾỉ vô cùng dâʍ đãиɠ.

"Ô... Đại ca... Đừng... Đừng nhéo nữa..."

"Đại ca... Đại ca... Ưʍ..."

Nghe tiếng kêu gợϊ ȶìиᏂ của cậu, tay trái của Vân Thanh ôm chặt lấy thân thể của cậu hơn, ngón tay phải vờn quanh rồi nắm chặt hoa huyệt đang chảy nước tràn lan của cậu.

"Sướиɠ không, Lạc Lạc, ta đâu có nói dối đệ."

"Đại ca..."

Vân Thanh thở hổn hển, dưới háng khẽ nhúc nhích, cầm dươиɠ ѵậŧ thô to đâm từ từ vào trong hoa huyệt của cậu.

"Đại ca sẽ làm đệ sướиɠ, rất sướиɠ..."

"A... Ưʍ..." Vân Thanh cũng rêи ɾỉ vì động tình.

"Lạc Lạc có cảm nhận được không, dươиɠ ѵậŧ của ta đang cắm vào trong hoa huyệt của đệ."

"Dươиɠ ѵậŧ của ta có to hay không, có dài hay không, đυ. đệ có sướиɠ không?" Vân Thanh gia tăng tốc độ, dùng tay phải đè chặt lên hoa huyệt bắt đầu phun nước tràn của cậu, sung sướиɠ nhắm mắt lại.

"Ối... A... Đại ca... Đại ca..."

Thân hình nhỏ nhắn mềm mại của con sói trắng không ngừng bị dươиɠ ѵậŧ to lớn của y đâm đến đung đưa lên xuống, cậu chỉ biết rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ nên hoàn toàn không còn sức đáp lại y.

Vân Thanh cũng không quan tâm đến điều đó, như đã hứa với Vân Lạc rằng y chỉ đút sâu dươиɠ ѵậŧ của mình vào hoa huyệt một chút thôi, chứ không đút toàn bộ vào trong hoa huyệt nhỏ bé của cậu.

Mặc dù vậy, hoa huyệt của Vân Lạc vẫn mang đến cho y những kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ tột độ.

"Ha... Hoa huyệt của Lạc Lạc ȶᏂασ thật là sướиɠ... Mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ sướиɠ quá..."

"Lạc Lạc, ta muốn vào sâu hơn nữa, đại ca muốn đút hết dươиɠ ѵậŧ vào hoa huyệt, đυ. hoa huyệt rồi xuất tinh vào tử ©υиɠ, được không?"

Vân Thanh thở hổn hển, ôm chặt sói trắng vào trong ngực, tốc độ nắc càng ngày càng nhanh.

"Lạc Lạc không nói gì, đại ca... đại ca sẽ coi như đệ đồng ý..."

"Được rồi Lạc Lạc, ta sẽ vào đây."

Ngay khi Vân Thanh vừa nói dứt lời, một giọng nói tức giận vang lên từ cửa hang động.

"Huynh dám!!"